Một bước, hai bước, ba bước...
Diệp Hiên đi ra trăm bước, mỗi bước hắn bước ra đều có số lượng lớn sinh linh ngã xuống dưới chân, hắn giống như một thanh lưỡi dao sắc bén đang chém diệt hết thảy, điên cuồng tàn sát hết thảy sinh linh còn sống có thể nhìn thấy.
Ầm ầm.
Rốt cục, trăm vạn Bất Tử Thiên Vệ chết thương hầu như không còn, chỉ còn lại ít ỏi mấy ngàn người run rẩy lui về phía sau, mà Diệp Hiên sát phạt thiên địa, hấp thu huyết khí đạo hạnh của trăm vạn sinh linh, cả người tản ra hung diễm cực kỳ đáng sợ, một thân tu vi càng tăng trưởng rất kinh khủng.
Phanh!
Diệp Hiên cắm nghiêng đại kích trên mặt đất, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm phía trước, chỉ vì hắn đã đi tới cuối của Bất Tử thiên điện, một tòa điện đường cổ xưa hiện ra trong mắt, chính là đạo tràng của Bất Tử thiên chủ.
- To gan.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, bầu trời sụp đổ, tám đạo thân ảnh từ trong đi ra Bất Tử Điện, một người cầm đầu toàn thân tản mát ra thần uy khủng bố, một thân tu vi là Bất Hủ đỉnh phong, kém nhất cũng là giai đoạn thứ ba.
Bảy người còn lại, càng vượt qua giai đoạn thứ hai, tu vi kém nhất cũng là tồn tại mở ra Thiên Môn thứ bảy, toàn bộ đều là nhân vật hạch tâm của Bất Tử thiên điện.
Chỉ là đội hình này đã khiến cho hỗn độn vạn linh chấn động tâm thần, thậm chí ánh mắt đều hơi ngưng tụ, tuy nhiên rất nhanh đã bình tĩnh lại.
- Diệp... Diệp Hiên?
Chợt, khi Bất Tử Điện Chủ thấy rõ vẻ mặt Diệp Hiên, sắc mặt nhất thời đại biến, càng dụi dụi mắt mình, giống như không thể tin được cảnh mình nhìn thấy.
Diệp Hiên cũng không phải lần đầu tiên đi tới Bất Tử thiên điện, ở trong thời gian xa xôi trước kia từng tới nơi này, càng gặp mặt Bất Tử thiên chủ, khi đó hắn đã gặp qua Diệp Hiên, ấn tượng đối với hắn cực kỳ khắc sâu.
Chỉ là Bất Tử Điện Chủ thế nào cũng không ngờ, Diệp Hiên không phải đã sớm ngã xuống sao, vì sao lại còn sống, hơn nữa dám một mình giết đến trong Bất Tử thiên điện?
- Diệp Hiên, ngươi còn chưa chết?
Sắc mặt Bất Tử thiên điện lạnh lùng. Uy năng Bất Hủ đỉnh phong từ từ nở rộ, trực tiếp phong tỏa phương thiên này. Tám Bất Hủ Cảnh giai đoạn thứ ba còn lại tập trung khí tức vào trên người Diệp Hiên.
Một Bất Hủ mở ra Thiên Môn thứ ba, đối mặt với tám Bất Hủ Cảnh giai đoạn thứ ba, cho dù hắn là chiến thể chí cường, hoặc là một chiến thể biến dị đáng sợ nào đó, cũng không có chút phần thắng nào.
- Tiểu tạp chủng, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.
Có đại năng Bất Hủ quát lớn ra. Trăm vạn phù xác chết hiện ra quá mức huyết tinh, cũng là đánh vào mặt Bất Tử thiên điện.
Nhìn qua thập đại nguyên hội, còn không có ai dám làm càn ở Bất Tử thiên điện, chứ đừng nói tàn sát đẫm máu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, Bất Tử thiên điện sẽ trở thành trò cười thật lớn.
Một đạo thống chí cường có vạn cổ chí cường tọa trấn, lại bị người đánh tới cửa. Nếu như không bầm thây đối phương thành vạn đoạn, đây không chỉ mất mặt Bất Tử thiên điện, mà còn mất mặt Bất Tử Thiên Chủ.
Tại thời điểm này.
Đại kích cắm nghiêng mặt đất, Diệp Hiên đặt tay lên trên, khóe miệng hắn lộ ra sát ý tàn bạo, nói.
- Gọi Cẩu thiên chủ các ngươi đi ra, hắn không phải muốn giết ta sao?
- Phi, chỉ bằng loại cẩu tạp chủng như ngươi, cần gì Thiên chủ điện ta xuất thế, chúng ta giết ngươi đơn giản như giết gà.
- Diệp tiểu cẩu, ta khuyên ngươi đưa tay chịu trói, như thế còn có thể lưu lại một cái mạng, chờ Thiên chủ điện ta xử trí ngươi, nếu không, một khi chúng ta ra tay, đánh ngươi hình thần câu diệt, đến lúc đó ngươi ngươi sẽ hối hận không kịp.
- Diệp Hiên, ngươi cũng coi như một nhân vật. Nhiều năm không thấy có thể tu luyện tới Bất Hủ Cảnh. Đích thật là một kỳ tích. Nhưng ngươi không nên tới. Hôm nay ngươi tuyệt đối không thể đi ra khỏi nơi này nửa bước.
Tám đại Bất Hủ giận dữ mắng liên tục. Bất Tử Điện Chủ lại lớn tiếng uy hiếp. Mặc dù bọn họ kinh ngạc khi thấy Diệp Hiên còn sống, hơn nữa một mình giết đến Bất Tử thiên điện. Nhưng tu vi của Diệp Hiên còn chưa lọt vào trong mắt của bọn họ.
Cửu đại Thiên Môn của Bất Hủ, mỗi lần mở ra ba Thiên Môn là một giai đoạn. Chênh lệch trong đó là khác nhau một trời một vực.
Tám đại Bất Hủ đều là người của giai đoạn thứ ba, Bất Tử Điện Chủ càng thêm đáng sợ. Hắn là nhân vật khủng bố mở ra tám Thiên Môn, thậm chí ngay cả Thiên Môn thứ chín cũng sắp mở ra.
Đừng nói tám người liên thủ, coi như tùy tiện một người, bọn họ đều có lòng tin trấn áp Diệp Hiên.
- Phế vật các ngươi sống cũng không biết bao nhiêu năm tháng, mới khó khăn lắm mới có thể tu luyện đến cảnh giới bây giờ, nếu như cho ta thời gian giống nhau, chỉ bằng những tên chó má các ngươi, nào có tư cách ồn ào không ngớt ở trước mặt ta?
Diệp Hiên Sâm âm hàn lên tiếng.
- To gan!
- Cuồng vọng.
- Ngươi đang tìm chết.
Đối mặt với sự châm chọc và mắng chửi của Diệp Hiên, sắc mặt bát đại Bất Hủ xanh mét.
Bọn họ cũng không biết, Diệp Hiên nói thật, nếu như cho hắn mấy trăm triệu năm, hắn tuyệt đối không phải tu vi như bây giờ.
Không dám nói trở thành vạn cổ chí cường, nhưng tối thiểu cũng bước vào nửa bước chí cường.
Hơn nữa, Diệp Hiên một mực chờ mong, sau khi hắn mở mười hai Thiên Môn rốt cuộc sẽ xảy ra biến chất gì.
Tuy nhiên hiện tại, nghĩ đến những thứ này cũng quá sớm, hôm nay hắn giết tới Bất Tử thiên điện, chính là vì trả thù Bất Tử thiên chủ, càng phải dùng Bất Tử thiên điện làm nơi tu luyện của hắn.
Diệp Hiên cũng phát hiện ra một chuyện.