Ầm ầm!
Dưới năng lượng bàng bạc vô tận tưới tiêu, thiên môn thứ tư dần dần thực chất hóa, một chút luân hồi áo nghĩa dần dần hiện ra, phương thiên địa này đều bắt đầu vặn vẹo.
Bang bang bang...
Thiên lôi oanh minh, hỗn độn nổ vang, thế giới hỗn độn mười hai nguyên hội đang hiện ra, vòng xoáy thứ tư đột nhiên rót vào thiên môn thứ tư.
Ầm ầm!
Trời lở đất diệt, sơn hà đều bị hủy. Toàn bộ dãy núi mà Diệp Hiên đang ngồi đều hóa thành tro bụi. Hắn ngồi xếp bằng trong hư không. Thiên Môn thứ tư rốt cuộc cũng mở ra. Cùng lúc đó, Diệp Hiên cũng bước vào giai đoạn thứ hai của Bất Hủ cảnh.
Cũng vào giờ khắc này, trán Diệp Hiên lắc lư, một ấn ký thần bí hiện ra, đang kịch liệt nhảy lên.
Ông...
Tứ đại Thiên Môn đồng thời luân chuyển, thiên môn thứ tư buông xuống một tia sáng thần bí, bao phủ cả người Diệp Hiên, chư thiên vũ trụ càng mơ hồ truyền đến âm thanh tụng kinh thần bí.
Chư thiên tụng kinh, luân hồi áo nghĩa.
Thân thể Diệp Hiên đang kịch liệt trướng lớn, từng đường gân xanh như giòi nhúc nhích trên da của hắn, một cỗ ba động cường hãn đến không thể nói thành lời càng truyền đến.
- Táng Thiên Quyết.
Diệp Hiên bỗng nhiên mở mắt, trong miệng truyền đến tiếng quát lớn như nuốt sơn hà, cả người hắn đều bị táng thiên lực bao phủ, quang mang thông thiên quán địa phá tan thiên địa ngăn cách, bay thẳng vào giữa hỗn độn tinh không.
Giờ khắc này, Diệp Hiên to lớn không thôi, cả người đều tản ra một cảm giác khủng bố không cách nào nói thành lời, từng đợt ba động vỡ diệt hư không tràn ra, ảnh hưởng trực tiếp đến pháp tắc hỗn độn trong thiên địa.
Mạnh mẽ, khủng bố, đầy rung động.
Diệp Hiên bước vào giai đoạn thứ hai, cả người từ trong ra ngoài đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đây là một sự lột xác về chất, cũng là sự khác biệt giữa trời và đất.
Vô luận thân thể hay tu vi, giờ phút này Diệp Hiên đều đang trải qua một loại lột xác không cách nào tưởng tượng được, mà loại lột xác này chính là do hắn đi vào giai đoạn thứ hai tạo thành.
Rắc rắc.
Mười ngón tay Diệp Hiên nắm chặt, không gian trong tay đều bị hắn bóp nát, thân hình hắn ngồi xếp bằng chậm rãi đứng dậy, cả người tản mát ra ba động nổ tung thiên địa tinh không.
- Lực lượng thật cường đại.
Diệp Hiên thì thầm, hắn làm dịu thân thể, dần dần thả lỏng tâm linh, sau đó nhắm hai mắt lại, tĩnh tâm cảm thụ thay đổi khi bước vào giai đoạn Bất Hủ thứ hai mang đến.
Ầm ầm!
Chợt, Diệp Hiên động, quyền cước của hắn vụ động thiên địa trường không, một tia luân hồi áo nghĩa hiện lên trên người, mơ hồ có xu hướng lan tràn về phía cánh tay hắn.
Oanh —— Oanh —— Oanh!
Diệp Hiên một quyền nện ra, hư không thiên địa bị phá ra một cái động đen khủng bố, một tia luân hồi áo nghĩa chợt lóe qua, sơn hà vạn vật đều hóa thành hư vô dưới một quyền này.
Vạn Cổ Luân Hồi Quyền – Thức thứ tư!
Diệp Hiên mở ra Thiên Môn thứ tư, hắn bước vào Bất Hủ cảnh giai đoạn thứ hai, hắn cũng lĩnh ngộ được Vạn Cổ Luân Hồi Quyền thức thứ tư.
Thức thứ tư Vạn Cổ Luân Hồi quyền bình thường không có gì lạ, nhưng lại làm cho hô hấp của Diệp Hiên dần dần trở nên nặng nề, lúc dẫn động, thân quyền đều run rẩy.
- Hô
Diệp Hiên đứng yên, thức thứ tư Vạn Cổ Luân Hồi quyền đột nhiên dừng lại, chỉ vì thức thứ tư Vạn Cổ Luân Hồi Quyền này quá mức hung lệ, chân chính đánh ra một quyền, có thể nói là có uy thế khủng bố phá diệt vạn cổ.
Có một điểm Diệp Hiên vô cùng rõ ràng, khi hắn mở ra Thiên Môn thứ tư, một thân tu vi xảy ra lột xác, hắn rốt cục có thể tùy tâm vận dụng ba thức đầu của Vạn Cổ Luân Hồi Quyền.
Khi chưa mở ra Thiên Môn thứ tư, ba thức đầu của Vạn Cổ Luân Hồi quyền làm hắn tiêu hao rất lớn đối, sau khi dùng xong, bản thân hắn cũng sẽ lâm vào suy yếu.
Nhưng bây giờ thì khác, Diệp Hiên có thể cảm giác được, hắn hoàn toàn có thể coi ba thức đầu của Vạn Cổ Luân Hồi quyền là thủ đoạn công phạt, bản thân cũng sẽ không rơi vào suy yếu.
Điều này là nhờ vào sự lột xác của tu vi và thân thể Diệp Hiên, có thể chịu đựng ba thức đầu của Vạn Cổ Luân Hồi Quyền, chỉ là loại tăng phúc này đã làm cho chiến lực của Diệp Hiên kinh khủng ngập trời.
Ông!
Cả người Diệp Hiên chấn động, trở nên bình thường không có gì lạ, chỉ có đôi mắt ngẫu nhiên xẹt qua vẻ thâm thúy, làm cho người ta có một loại cảm giác sâu không lường được.
- Thân thể này của ta thật đúng là động không đáy!
Diệp Hiên bất đắc dĩ thì thầm.
Thôn phệ số lượng lớn thần đan thần túy, tuy rằng mở ra Thiên Môn thứ tư, làm cho Diệp Hiên lột xác không cách nào tưởng tượng được, nhưng cũng để cho Diệp Hiên biết một chuyện.
Lực lượng khổng lồ như thế, chỉ để cho hắn mở ra Thiên Môn thứ tư, tài nguyên hắn cần để tu luyện quả thực không cách nào tưởng tượng.
Diệp Hiên dám vạn phần khẳng định, cho dù hắn thật sự cắn nuốt một Bất Hủ Cảnh giai đoạn thứ ba, cũng không có khả năng mở ra Thiên Môn thứ tư.
Cũng may, nhờ có linh khí tinh thuần của rất nhiều thần đan thần túy, nhất cử khiến hắn phá vào giai đoạn thứ hai của Bất Hủ.
- Cửu Độc Diệt Hồn Hoa, Vạn Khô Vong Hồn Thủy, Đoạn Hồn Vẫn Ma Đan!
Diệp Hiên thì thào.
Giờ phút này, trong túi càn khôn của Diệp Hiên ngoại trừ hơn mười kiện Hỗn Độn thần binh, chỉ còn lại có ba thứ này, ba thứ này đều là vật tuyệt độc, lúc Diệp Hiên đột phá tu vi, tự nhiên không có khả năng thôn phệ.
- Ba loại vật tuyệt độc này, Bất Hủ dính vào đều muốn ngã xuống. Không biết có ảnh hưởng gì đến Vạn Cổ chí cường hay không?
Diệp Hiên âm trầm nói, suy nghĩ trở nên sống động.
Diệp Hiên trầm ngâm nửa ngày, phục hồi tinh thần, một nụ cười tàn độc lộ ra từ khóe miệng, bước ra một bước liền biến mất trong thiên địa.
...