- Chết đi.
Diệp Hiên hưng phấn hét lớn, đôi mắt đều đỏ ngầu, chỉ cần Tru Thiên Kích xuyên qua mi tâm đối phương, giết chết chí cường thần hồn, Bất Tử thiên chủ sẽ chết không thể nghi ngờ.
Keng.
Một tiếng nổ vang lớn, Tru Thiên Kích tàn nhẫn đánh vào trên mi tâm Bất Tử thiên chủ, nhưng lại không cách nào tiến thêm một chút, điều này làm cho sắc mặt mừng như điên của Diệp Hiên đột nhiên ngẩn ra, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác khủng bố cực lớn.
Lùi!
Diệp Hiên không có nửa điểm do dự, cả người nhanh chóng lui về phía sau, trong phút chốc thi triển Kiếp Thiên Biến.
Quả nhiên, chuyện kinh khủng xuất hiện.
Ầm ầm!
Một tiểu nhân màu đen đi ra từ trong mi tâm Bất Tử thiên chủ, tiểu nhân này tuy chỉ cỡ ba tấc, nhưng lại nở rộ ra một cỗ uy thế khủng bố hủy thiên diệt địa.
Chí cường thần hồn.
Đây là chí cường thần hồn của Bất Tử thiên chủ, đối mặt với một kích tuyệt sát của Diệp Hiên, Bất Tử thiên chủ cũng chỉ có thể mạo hiểm tế ra chí cường thần hồn của bản thân.
Keng keng.
Chí cường thần hồn tựa như phiên bản thu nhỏ của Bất Tử thiên chủ, một quyền đánh bay Tru Thiên Kích, lực lượng Tịch Diệt khủng bố kia quét ngang thiên địa trường không.
Ầm ầm.
Chuyện khủng khiếp đã xảy ra.
Chí cường thần hồn đánh ra một kích phát ra lực lượng để phương thiên địa không chịu nổi, vô tận hư không đều sụp đổ rất khủng bố, cả sơn cốc đều hóa thành tro bụi.
Hoàn hảo, Bất Tử thiên chủ bởi vì cố kỵ nữ tử trong quan tài, thủy chung thủ hộ bên cạnh quan tài thủy tinh, cũng không để cho lực lượng bản thân lan đến nữ tử trong quan tài.
- Diệp Hiên, ngươi thật muốn bức bổn chủ giết ngươi?
Bây giờ, thân thể Bất Tử thiên chủ cứng ngắc, chỉ có chí cường thần hồn của hắn ngưng tụ trên hư không, tiểu nhân ba tấc kia cực kỳ kinh khủng, đang nở rộ ra một loại ba động ngay cả Diệp Hiên cũng cảm thấy kinh hãi.
- Đi chết đi.
Ầm ầm.
Đột nhiên, chí cường thần hồn gầm nhẹ, hắn huy động quyền mang đánh tới một chỗ hư không, giống như tìm được tung tích của Diệp Hiên.
Răng rắc.
Diệp Hiên trong nháy mắt đi xa, dễ dàng né tránh một kích này, tuy nhiên điều này cũng làm cho Diệp Hiên toát mồ hôi lạnh, không ngờ chí cường thần hồn lại đáng sợ như vậy, lại mơ hồ có thể cảm giác được vị trí của hắn.
Cũng may, Kiếp Thiên biến là độn pháp cấm kỵ, cho dù Bất Tử thiên chủ xuất ra chí cường thần hồn bản thân, cũng chỉ chỉ có thể cảm ứng được một chút tung tích của hắn, không cách nào tập trung khí tức của hắn.
Chẳng qua, Diệp Hiên cũng không dám có chút sơ suất nào, nếu để Bất Tử thiên chủ bắt được khoảng trống, chỉ cần mình bị đối phương đánh một kích, không có khả năng sống sót.
- Lão tặc, ngươi dám để thần hồn ly thể, ngươi sẽ không sợ xảy ra vấn đề?
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.
Diệp Hiên vô cùng rõ ràng, bất luận tu sĩ cấp thấp cũng tốt, hay Vạn Cổ chí cường cũng được, thần hồn là yếu ớt nhất, chỉ cần thương tổn chút nào, nhẹ thì mất trí nhớ, nặng thì mất mạng, ngay cả cơ hội đoạt xá trọng sinh cũng không có.
Cho nên, không có bất kỳ tu sĩ nào sẽ để cho thần hồn ly thể, năm đó Cái Thiên Nguyên chính là một ví dụ tốt nhất.
- Diệp Hiên, đồ ngươi đã lấy được rồi, nếu ngươi không rời khỏi, ngươi cũng sẽ không có cơ hội rời đi.
Chí Cường thần hồn âm u lên tiếng, hóa thành một đạo hắc quang một lần nữa tiến vào trong mi tâm Bất Tử thiên chủ.
Hiển nhiên, Bất Tử thiên chủ cũng có kiêng kỵ thật lớn, chỉ cố gắng để uy hiếp Diệp Hiên rời khỏi.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên nhíu mày, hắn thật sự không muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, bỏ qua cơ hội hiện tại, chỉ sợ tương lai không còn cơ hội tốt như vậy có thể giết chết Bất Tử thiên chủ.
Nhưng Diệp Hiên cũng đã nhìn ra, hắn hiện tại không giết được Bất Tử thiên chủ.
Nếu như tiếp tục ở đây giằng co cùng đối phương, cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Kiếp Thiên Biến tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ là một loại độn pháp, hơn nữa Diệp Hiên cũng không dám xác định, Bất Tử thiên chủ có cách nào phá Kiếp Thiên Biến của hắn hay không.
Dù sao lúc trước Nhân Đạo chi chủ chính là một ví dụ, hơn nữa Diệp Hiên cũng chiếm được nửa tiểu đỉnh trong tay Bất Tử thiên chủ, hắn cũng không muốn mạo hiểm.
- Bất Tử lão tặc, hôm nay không giết được ngươi, coi như Diệp Hiên ta tài nghệ không bằng người, tuy nhiên ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, ta sớm muộn gì cũng sẽ tự tay làm thịt ngươi.
Diệp Hiên nói xong lời này, không còn lưu luyến gì nữa, trực tiếp phá vỡ không gian đi xa.
- Diệp Hiên, bổn chủ nhớ kỹ ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng nn rơi vào trong tay bổn chủ, nếu không bổn chủ nhất định sẽ thiên đao vạn quả ngươi.
Bất Tử thiên chủ oán hận thì thầm, đôi mắt âm u không ngừng bạo liệt, đầy sát ý đều xuyên thấu ra ngoài.
Bất Tử thiên chủ từ khi nào đã chịu thiệt thòi lớn như vậy?
Cho dù hắn không có thành đạo, cho tới bây giờ đều là hắn tính kế người khác, người nào tính kế hắn?
Nhưng hôm nay hắn chịu thiệt thòi lớn, nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắn sẽ trở thành một chuyện cười lớn.
Hô.
Bất Tử thiên chủ phun ra một ngụm trọc khí, qua mấy chục hơi sau mới bình tĩnh lại.
Ầm ầm!
Ba ngày trôi qua, Bất Tử thiên chủ rốt cục luyện hóa ba loại tuyệt độc, chỉ là sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, hiển nhiên cũng hao phí số lượng lớn tu vi.
- Đồ vật đáng ghét, Phá Hư Thiên Đỉnh để ngươi cầm đi thì như thế nào?Ngươi vẫn phải ngoan ngoãn trả lại cho bổn chủ.
Bất Tử thiên chủ âm lệ lẩm bẩm.
- Tiểu Nhiễm, xin lỗi, quấy rầy giấc ngủ của nàng.
Bất Tử thiên chủ yên lặng nhìn về phía nữ tử trong quan tài, sau đó thi triển đại thần thông thu hồi thủy tinh quan tài, hóa thành một làn khói đen biến mất.