Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2256 - Chương 2256: Nghịch Đồ Diệp Huyền Ma

Chương 2256: Nghịch đồ Diệp Huyền Ma Chương 2256: Nghịch đồ Diệp Huyền Ma

Hắn hận chết người đã đặt tên cho hắn, nhưng không có người này, hắn cũng không có khả năng có được tu vi hiện tại, cũng không có khả năng trở thành Cực Ma điện chủ.

- Ngươi... Ngươi là... ?

Hắc bào nhân cực kỳ sợ hãi, hắn run rẩy chỉ về phía Diệp Hiên, thật lâu không thể nói ra tên Diệp Hiên, bởi vì hắn sợ hãi cùng căm hận đối với Diệp Hiên sớm đã lạc ấn sâu trong tâm hồn.

Cho dù ở trong mộng nửa đêm, đều sẽ bị ác mộng đánh thức, nam nhân khủng bố này đi theo hắn cả đời, mà mục tiêu của hắn chính là muốn trở thành vạn cổ chí cường, chân chính giết chết nam nhân này, như thế mới có thể thoát khỏi cơn ác mộng này.

- Đồ đệ tốt của ta, ngươi không biết vi sư sao?

Diệp Hiên thản nhiên cười nói.

- Không có khả năng.

Hắc bào nhân kéo xuống hắc bào, lộ ra một bộ dáng uy vũ bất phàm, chính là đồ đệ Diệp Huyền Ma mà Diệp Hiên năm đó thu làm đồ đệ ở Bắc Vực.

Thời gian vô tận trôi qua, thiếu niên đã không còn non nớt, giờ phút này đã trưởng thành thành một thanh niên, khí chất rét lạnh trên người, càng chứng minh nhiều năm trôi qua, trong tay hắn đã dính không biết bao nhiêu máu tươi.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Huyền Ma không tin Diệp Hiên, bởi vì hắn quá quen thuộc với khí tức của Diệp Hiên, Hủy Diệt thần tử trước mắt này không có một chút giống Diệp Hiên, bất luận diện mạo hay khí tức, đều hoàn toàn là hai người.

- Như thế nào, vi sư thay đổi bộ dáng, ngươi liền không nhận ra?

Diệp Hiên tháo ra mặt nạ mặt quỷ, hiện ra một gương mặt kinh thế, nhưng rơi vào trong mắt Diệp Huyền Ma, lại làm cho sắc mặt hắn cực kỳ âm hàn.

- Hủy Diệt thần tử, ta mặc kệ ngươi và người kia có quan hệ gì, nhưng ngươi dám mạo danh hắn đến lừa gạt ta, hôm nay ta giết ngươi, hắn cũng sẽ không biết.

Diệp Huyền Ma che dấu nhiều năm, một là vì Cực Ma thiên điện, hai là vì tránh né Diệp Hiên, giờ phút này thân phận bại lộ, càng muốn giết Diệp Hiên diệt khẩu.

Ầm ầm.

Cực Ma Thiên Công, hủy thiên diệt địa, giờ khắc này Diệp Huyền Ma không có bảo lưu, cực ma đại thuật khủng bố đang tràn ra, phương thiên địa này đều hắc ám xuống, một kích này, Diệp Huyền Ma vận dụng hết thảy, muốn đánh ra một kích tuyệt sát Diệp Hiên.

- Ngươi muốn thí sư?

Diệp Hiên nhíu mày, đối với tu vi mà Diệp Huyền Ma biểu hiện ra, dù là Diệp Hiên cũng tán thưởng không thôi, nếu bây giờ lấy phân thân của hắn giao thủ, thật không nhất định có thể bắt được nghịch đồ này.

Chẳng qua, Diệp Hiên tự nhiên có biện pháp khác.

- Kết!

Không đợi Diệp Huyền Ma ra tay, hai tay Diệp Hiên bóp ấn quyết, đánh ra một đạo phù văn màu máu cực kỳ quỷ dị, sau một khắc, chuyện kinh người xuất hiện.

- A!

Diệp Huyền Ma thống khổ kêu to, cực ma đại thuật vừa ngưng tụ ầm ầm tiêu tán, ngã xuống đất như quả bóng da bị xì hơi, ôm đầu kêu rên thống khổ.

Huyết cấm.

Năm đó Diệp Hiên đưa Diệp Huyền Ma tiến vào trung ương đại vực, hắn đã sớm hắn gieo huyết cấm ở trên người đối phương, càng nói cho Diệp Huyền Ma, nếu như muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn, trừ phi hắn trở thành vạn cổ chí cường.

Giờ phút này Diệp Hiên tuy là phân thân, nhưng hắn vẫn nắm trong tay huyết cấm. Diệp Hiên phát động đại thuật Huyết Cấm, trong nháy mắt đã khiến Diệp Huyền Ma chịu thống khổ tra tấn, nào còn có nửa điểm sức chiến đấu?

- Ngươi... Ngươi có thực sự là hắn…?

Diệp Huyền Ma thống khổ rên rỉ, huyết cấm đại thuật này cực kỳ tàn khốc, thật có thể nói làm cho người bị thi thuật sống không bằng chết, nhưng Diệp Huyền Ma cố gắng chịu đựng đau khổ, run rẩy hét lớn với Diệp Hiên.

Giờ phút này, hắn thật sự tin tưởng người trước mắt chính là Diệp Hiên, bởi vì ngoại trừ Diệp Hiên, không ai có thể kích phát ra huyết cấm trong cơ thể hắn.

Thu.

Diệp Hiên tản ra huyết cấm đại thuật, Diệp Huyền Ma xụi lơ trên mặt đất như chó chết, thở hổn hển kịch liệt, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên mang theo vẻ hoảng sợ cùng phẫn hận.

- Ngươi... Ngươi muốn gì?

Diệp Huyền Ma chậm rãi đứng dậy, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Diệp Hiên, trong mắt rõ ràng mang theo kiêng kỵ cùng kinh hãi.

Nhiều năm sau, thầy trò gặp lại nhau ở Bách Tử chiến trường, Diệp Huyền Ma một chút cũng không cao hứng nổi, bởi vì hắn rất sợ Diệp Hiên, nhưng trong lòng lại muốn giết Diệp Hiên.

Dưới loại cảm xúc cực kỳ phức tạp này, hắn hoàn toàn mất đi chủ kiến, không biết Diệp Hiên rốt cuộc sẽ làm gì hắn.

- Quỳ xuống.

Sắc mặt Diệp Hiên lạnh lẽo, trong miệng truyền đến một tiếng quát lớn.

- Ngươi...

Diệp Huyền Ma nổi giận, nhưng nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Diệp Hiên, trong lòng hắn hung hăng run lên, nhớ lại một màn khủng bố năm đó, chỉ có thể ầm ầm một tiếng, khuất nhục quỳ xuống.

- Một ngày làm thầy suốt đời làm cha, nhìn thấy vi sư thì ngươi nên tôn trọng, đồ đệ tốt của ta, ngươi ngay cả đạo lý này cũng không hiểu sao?

Diệp Hiên thản nhiên nói.

- Sư tôn thứ tội, đồ nhi biết sai rồi.

Diệp Huyền Ma cơ hồ muốn cắn nát hai hàm răng, hắn đã thật lâu không chịu qua loại khuất nhục này. Từ khi hắn gia nhập Cực Ma thiên điện, hắn nhất định sẽ trở thành vạn cổ chí cường, nhưng bây giờ lại quỳ xuống với Diệp Hiên.

- Khuất nhục? Tức giận? Muốn giết ta?

- Ha ha.

Diệp Hiên cười nhạt, khinh miệt nhìn về phía Diệp Huyền Ma nói:

- Vi sư trước kia nói với ngươi, ngươi có thể bước vào con đường tu luyện, là vì sư một tay bồi dưỡng ngươi, cho nên ngươi vĩnh viễn nợ ta.

- Trừ phi ngươi trở thành vạn cổ chí cường, nếu không ngươi không giết được ta.

- Sư tôn nói đùa, đồ nhi không dám.

Diệp Huyền Ma nói không thành thật, nhưng vẫn hèn mọn dập đầu với Diệp Hiên.

Bình Luận (0)
Comment