Chỉ là may mắn là, Hỗn Độn thần tử chỉ có thể mượn một phần lực lượng rất rất nhỏ, chỉ cần Diệp Hiên có thể kiên trì đi qua, Hỗn Độn thần tử trước mặt hắn chỉ có thể là một con chó chết mà thôi.
- Giết!
Uy năng Hỗn Độn thần tử vô lượng, chỉ là sắc mặt hắn lộ vẻ tái nhợt, hắn phất tay dẫn động lực lượng trường hà, lại lần nữa dẫn đến một cơn sóng lớn oanh sát tới Diệp Hiên.
Xoẹt!
Trong giây lát Diệp Hiên né đi xa, căn bản không cứng đối cứng cùng Hỗn Độn thần tử, mà điều này cũng khiến cho Hỗn Độn thần tử lên tiếng gầm thét:
- Diệp Thiếu Du, tiểu nhi nhát gan nhà ngươi, có dám chính diện cùng ta đánh một trận?
- Ngớ ngẩn!
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, trong nội tâm Hỗn Độn thần tử trước mắt hắn trực tiếp bị hạ xuống một bậc.
Lúc này.
Rất nhiều thánh tử thiên kiêu vây xem trận chiến đấu này, sắc mặt lúc này cũng quái dị nhìn về phía Hỗn Độn thần tử.
Ngươi mượn dùng lực lượng Hỗn Độn Trường Hà, vậy mà còn muốn đối phương chính diện một chiến, lời vô sỉ như vậy cũng có thể nói ra miệng, cũng quá mất giá trị bản thân đi?
Tại sao ngươi không nói Hủy Diệt thần tử đứng im để ngươi đánh?
Lúc này.
Sắc mặt hai đại yêu nghiệt nghịch thiên khác cũng là đỏ lên, chỉ vì Hỗn Độn thần tử đặt song song cùng nhóm bọn hắn, khuôn mặt bọn hắn cũng cảm thấy không còn ánh sáng nữa.
- Mất mặt xấu hổ, dù thắng cũng không vẻ vang.
Giọng Vận Mệnh thiên nữ lạnh lùng nói.
- Được rồi, nếu hắn có thể giết Hủy Diệt thần tử, đây cũng hoàn toàn chính xác có thể diệt trừ một tai họa lớn trong lòng.
Thời Không thần tử cau mày nói.
- Chết đi!
Có Hỗn Độn Trường Hà gia trì, Hỗn Độn thần tử đã không cố kỵ gì, hắn điên cuồng huy động Hỗn Độn thần quang, dẫn tới một từng cơn sóng Hỗn Độn đánh tới Diệp Hiên, càng là không ngừng truy sát Diệp Hiên trong thiên địa.
Diệp Hiên điên cuồng bỏ chạy, tuyệt đối không liều chống với Hỗn Độn thần tử, cả người lộ rõ chật vật đến cực điểm.
Chỉ là không có ai chê cười Diệp Hiên, suy cho cùng nếu đem Diệp Hiên đổi lại là bọn hắn, bọn hắn sớm đã chết dưới Hỗn Độn Trường Hà.
Lúc này Diệp Hiên có thể thong dong trốn khỏi, đây đã là cực kỳ lợi hại.
Rầm rầm rầm!
Hỗn Độn thần tử điên cuồng truy sát Diệp Hiên, Diệp Hiên cũng đang không ngừng chạy trốn, mỗi một lần sóng Hỗn Độn đánh tới, Diệp Hiên đều hiểm lại càng hiểm tránh đi.
- Bị một cái phế vật truy sát như này, thực tại là có chút mất mặt a.
Mặc dù Diệp Hiên đang bỏ chạy, tâm tư đang gấp rút xoay chuyển, lúc này phân thân hắn mở ra chín đại thiên môn, ứng đối với Hỗn Độn Trường Hà hoàn toàn chính xác không còn bất kỳ biện pháp nào.
Nhưng nếu như bản tôn ở nơi này, bằng mượn các loại đại thuật cấm kỵ nghịch thiên của bản tôn, dù là Hỗn Độn thần tử triệu hoán ra Hỗn Độn Trường Hà, bản tôn cũng có thể một khắc đem hắn đánh hình thần câu diệt mà chết.
Chỉ là Diệp Hiên không nghĩ tới, nếu bản tôn thật sự xuất hiện, vậy hắn chắc chắn sẽ bại lộ, đây chính là được không bù mất.
Chỉ có khiến tiếng trầm bản tôn đại tài, tu vi không ngừng đề cao, đây mới là lẽ phải.
- Hô —— hô —— hô!
Liên tục dẫn tới lực lượng Hỗn Độn Trường Hà, Hỗn Độn thần tử cũng là hao tổn cực lớn, sắc mặt hắn trắng bệch đang thở hổn hển, thậm chí Hỗn Độn thần quang trên người hắn cũng bắt đầu ảm đạm xuống.
Không được!
Nếu cứ tiếp tục đuổi giết, không đợi chính mình giết được Diệp Thiếu Du, ngay cả tu vi của mình cũng mất hết không còn gì, đến lúc đó không cần chờ Diệp Hiên xuất thủ, chính mình liền bị Hỗn Độn Trường Hà phản phệ.
Trong giây lát Hỗn Độn thần tử ngộ ra, hắn rốt cuộc không còn truy sát Diệp Hiên, trong mắt cũng hiện ra vẻ bất đắc dĩ thật sâu.
- Đi!
Sau một khắc.
Khi tất cả mọi người nghẹn họng trân trối nhìn chuyện xuất hiện!
Hỗn Độn thần tử vậy mà lại từ bỏ truy sát Diệp Hiên, lại còn bỏ chạy ra phương xa, đây quả thực khiến cho tất cả mọi người đều không thể tin được.
- Hắn... Hắn trốn rồi?
- Cái này... Cái này... ?
Khi một màn quái dị này xuất hiện, tất cả mọi người đều không thể tin tưởng, nhưng sau một khắc bọn hắn liền hiểu được.
Hỗn Độn thần tử hao tổn lượng lớn tu vi, mặc dù điên cuồng đuổi giết Diệp Hiên, nhưng lại không cách nào làm gì được đối phương, chờ khi hắn không cách nào khống chế Hỗn Độn Trường Hà, Diệp Hiên liền sẽ quay đầu lại mà đồ hắn.
- Muốn đi?
Oanh!
Diệp Hiên xoay người, hóa thành một luồng quang mang xích hồng truy sát về hướng Hỗn Độn thần tử, bởi vì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho tên phế vật này.
- Diệp Thiếu Du!
Ầm ầm!
Hỗn Độn thần tử đại hận, hắn quay đầu lại đánh ra một đạo Hỗn Độn thần quang, Hỗn Độn Trường Hà lại lần nữa tuôn ra một cơn sóng lớn, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên nhanh chóng tránh né.
- Để ta xem ngươi có thể vận dụng được mấy lần lực lượng Hỗn Độn Trường Hà nữa.
Diệp Hiên âm lệ cười lạnh, chín đại thiên môn ù ù vận chuyển, cả người lại lần nữa bắn tới hướng Hỗn Độn thần tử.
- Đáng ghét!
Hỗn Độn thần tử phẫn thanh gầm thét, tu vi trong cơ thể hắn lúc này hao tổn tám phần, đã gần như không khống chế nổi Hỗn Độn Trường Hà, nếu như lại sử dụng lực lượng Hỗn Độn Trường Hà, chỉ sợ hắn sẽ bị Hỗn Độn Trường Hà phản phệ.
- Diệp Thiếu Du, ngươi và ta cùng là truyền nhân chí cường, ngươi cần gì phải hùng hổ dọa người?
Hỗn Độn thần tử điên cuồng bỏ chạy, mặc dù Hỗn Độn Trường Hà vẫn còn, nhưng mà hắn cũng không dám lại vận dụng lần nữa, ngược lại còn hạ thấp tư thái, có ý khẩn cầu Diệp Hiên.
- Ngươi dám ra tay với ta, liền sẽ gặp cái chết.