Hai người công phạt đại chiến lẫn nhau, đánh đến thiên băng địa liệt, cũng không phân thắng bại, điều này cũng khiến cho sắc mặt thiên nữ Vận Mệnh cực đoan không chịu nổi.
- Ngươi là ai?
Thiên nữ Vận Mệnh nhướng mày, lên tiếng hét to đối với nữ tử kia, bởi vì nàng chưa từng nghe qua có một nữ tử kinh tài tuyệt diễm như này, tu vi vậy mà lại khủng bố như vậy, hoàn toàn có thể so sánh cùng nàng.
- Quân Vô Song.
Nữ tử kia thanh lãnh mở miệng, toàn thân tản ra khí tức thanh lãnh bức người, một vệt tử quang thần bí lưu chuyển trên người nàng, thật có khí chất vạn cổ vô song.
- Ngươi là đệ tử đại giáo phương nào?
Thiên nữ Vận Mệnh nhíu mày.
- Không tông không giáo, tự thành một trường phái riêng.
Quân Vô Song lạnh nhạt mở miệng.
- Đạo hữu, ta và ngươi không có ân oán, vì cái gì ngươi lại ngăn đường đi của ta.
Thiên nữ Vận Mệnh cũng không muốn chiến cùng Quân Vô Song, nàng cũng không biết vì sao mà Quân Vô Song muốn ngăn nàng lại, hơn nữa nhìn bộ dáng tựa như muốn giết nàng.
- Nơi đây chỉ có ngươi và ta cùng là nữ tử, mà ngươi mở ra chín đại thiên môn, có tư cách để ta khiêu chiến.
Quân Vô Song nói đến đây có chút dừng lại, một vệt lãnh quang vạch qua đáy mắt nàng, tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ngươi là truyền nhân Vận Mệnh, chỉ có đánh bại ngươi, ta mới có thể chứng đạo bản thân, chân chính khiến cho pháp và đạo của mình đại thành, đi đoạt cái ghế vạn cổ chí cường.
- Chỉ bằng ngươi?
Nói đến vạn cổ chí cường, thiên nữ Vận Mệnh biến sắc, nàng rốt cuộc cũng bắt đầu nghiêm túc dò xét Quân Vô Song, một vệt sát cơ hiện ra từ đáy mắt nàng.
- Tuy ngươi là truyền nhân Vận Mệnh, nhưng trong mắt ta, ngươi cũng chẳng có gì hơn.
Quân Vô Song hoàn toàn chính xác có tư thái phong hoa tuyệt đại, nàng nhàn nhạt mở miệng, căn bản không có đem thiên nữ Vận Mệnh để trong mắt.
- Tốt, hôm nay ta tru diệt ngươi trước, rồi lại đi giết thần tử Hủy Diệt kia.
Thiên nữ Vận Mệnh vô tình mở miệng, nếu đối phương đã muốn tìm nàng chiến một trận, vậy nàng liền tru sát Quân Vô Song là được.
Ầm ầm!
Vận mệnh thiên định, vô tình đến cực điểm.
Thiên nữ Vận Mệnh không ra tay thì thôi, nàng vừa ra tay liền vận dụng vận mệnh đại thuật, lực lượng vận mệnh khủng bố càn quét cả trời đất, mang lấy lực lượng vô tình trấn diệt đánh tới Quân Vô Song.
Oanh!
Quân Vô Song huy động đôi tay ngọc, mang theo Tử Hà thần quang mạn thiên, một vệt tử quang lạnh lùng đến cực điểm, càng như phù hợp với huyền cơ vũ trụ, vậy mà cũng sợ lực lượng vận mệnh.
Phanh phanh phanh!
Hai đại thần nữ cùng chiến, trực tiếp đem thiên khung nơi này đánh phá thành mảnh nhỏ, mà sau đó lại lần nữa tái hợp.
Một trận chiến này của hai người, lập tức dẫn tới không ít ánh mắt, càng có mười vị thánh tử thánh nữ to gan đến sát mà xem.
Chỉ là cũng vào lúc này, Diệp Hiên ầm vang mà tới, khi hắn nhìn thấy hai đại thần nữ chiến đấu, hai mắt cũng hơi chấn động.
- Mau trốn!
Một kích của Diệp Hiên không gấp gáp, lập tức hù cho đám người vây xem lập tức giải tán, Diệp Hiên đã thành ác mộng trong Bách Tử chiến tràng, rất sợ Diệp Hiên giết chóc tới bọn hắn.
Đối với những tiểu lâu la này, Diệp Hiên tất nhiên sẽ không để ý, ngược lại hắn còn hào hứng quan sát cuộc chiến giữa hai vị thần nữ.
- Nha đầu tử y này quả nhiên lợi hại.
Diệp Hiên cũng không có quá quan tâm đối với thiên nữ Vận Mệnh, bởi vì hắn cũng tính là hiểu một chút về thiên nữ Vận Mệnh, ngược lại đối với Quân Vô Song thì có lấy hứng thú thật lớn.
Diệp Hiên đến, lập tức khiến hai đại thần nữ xúc động, hơn nữa câu nói ‘ nha đầu tử y này quả nhiên lợi hại' của Diệp Hiên, lập tức khiến khí tức Quân Vô Song cứng lại, kém chút là bị dính một kích của thiên nữ Vận Mệnh.
Điều này cũng khiến cho Quân Vô Song hận mà chăm chú nhìn Diệp Hiên, tiếp tục bộc phát ra tu vi khủng bố chiến đến cùng với thiên nữ Vận Mệnh.
Lúc này.
Nội tâm thiên nữ Vận Mệnh cũng là lo lắng, Diệp Hiên đến cũng cho nàng áp lực thực lớn, nàng rất sợ Diệp Hiên liên hợp với Quân Vô Song ra tay với nàng.
Chỉ là thiên nữ Vận Mệnh đã nghĩ nhiều, Diệp Hiên không hề có ý trợ giúp Quân Vô Song, ngược lại là tìm một tảng đá lớn mà ngồi xuống, có nhiều hào hứng quan sát hai người chiến đấu.
- Xuất ra pháp và đạo chính mình sao? Trách không được vì sao công phạt lại lăng lệ như vậy.
Diệp Hiên ngồi trên tảng đá, hắn kéo lấy cằm phê bình về Quân Vô Song.
- Chỉ là nha đầu áo tím này lợi hại, nhưng pháp và đạo của nàng quá mức cực đoan, mà lại vận dụng đại thuật quá mức cứng ngắc, xem ra còn thiếu một chút hỏa hầu a.
Diệp Hiên thì thào tự nói.
- Ngậm miệng.
Lời nói Diệp Hiên không gấp gáp, nữ tử áo tím lập tức hét to về hướng Diệp Hiên, hiển nhiên là quấy rầy đến nàng chiến đấu.
- Uy uy uy, ta là đang giúp ngươi hoàn thiện pháp và đạo của chính mình, hỏa khí ngươi lớn như vậy để làm cái gì?
Diệp Hiên cười ha ha nói.
Oanh!
Cơ hội trong lúc Quân Vô Song đối thoại cùng Diệp Hiên, thiên nữ Vận Mệnh xuất thủ vô tình, một đạo vận mệnh đại thuật đánh vào Quân Vô Song, lập tức đánh bay nàng đi.
Lần này, Diệp Hiên triệt để ngậm miệng, hắn cũng không muốn vì mình mà khiến Quân Vô Song ăn thiệt thòi, bởi vì trong nội tâm hắn, còn là thật bội phục Quân Vô Song.
Đúng vậy, chính là bội phục!
Phàm là người có thể xuất ra pháp và đạo bản thân, loại người này đều là thiên tài vạn cổ kinh thế, lại còn là một nữ tử.
Vỏn vẹn một điểm này liền khiến Diệp Hiên khâm phục, cho nên hắn không nói thêm gì nữa, kiên nhẫn tiếp tục quan sát trận chiến đấu này.