Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2276 - Chương 2276: Không Thần Phục Liền Chết

Chương 2276: Không thần phục liền chết Chương 2276: Không thần phục liền chết

Bởi vì ba điều kiện của Diệp Hiên mỗi một cái đều có thể khiến nàng chết không có chỗ chôn, bởi vì đây căn bản liền là phản bội Vận Mệnh Chủ Nhân.

Vận Mệnh Thiên Kinh là công pháp chí cường của Vận Mệnh Chủ Nhân, trong đó trình bày vận mệnh đại đạo, mà pháp môn triệu hoán Vận Mệnh Trường Hà càng là quan trọng nhất.

Chớ nói chi là điều kiện thứ ba, nếu như nàng thần phục Diệp Hiên, vậy thì đồng nghĩa với phản bội Vận Mệnh Chủ Nhân, nếu như Vận Mệnh Chủ Nhân phát hiện, nhất định nàng sẽ bị đánh hình thần câu diệt mà chết.

- Ngươi đang cự tuyệt ta?

Khí tức Diệp Hiên dần dần lạnh xuống, bởi vì hắn vô cùng chán ghét người khác cự tuyệt thỉnh cầu của hắn.

- Ngươi giết ta đi, ta không có khả năng đáp ứng ngươi.

Thiên nữ Vận Mệnh thật rất có cốt khí, mặc dù nàng không nguyện ý chết, nhưng nếu phản bội Vận Mệnh Chủ Nhân, nàng thà rằng đi chết cũng sẽ không đáp ứng Diệp Hiên.

- Ta vô cùng thưởng thức người có cốt khí, trong ánh mắt ta cũng nhìn ra ngươi cũng không sợ chết, cái này rất tốt a.

Diệp Hiên vỗ tay tán thưởng, chỉ là ánh mắt càng thêm âm lãnh.

Vốn là , dựa theo ý nghĩ của Diệp Hiên, nếu như thiên nữ Vận Mệnh do hắn sử dụng, nữ nhân này liền có thể thành một mai ám kỳ của hắn, tiềm phục bên cạnh Vận Mệnh Chủ Nhân.

Nhưng hiện tại xem ra, thiên nữ Vận Mệnh hoàn toàn không có khả năng nhận khống chế của hắn.

Thế giới này người sợ chết rất nhiều, nhưng không sợ chết cũng có, mà thiên nữ Vận Mệnh vừa vặn chính là loại người không sợ chết.

Đương nhiên!

Diệp Hiên cũng không phải là không có biện pháp khiến thiên nữ Vận Mệnh khuất phục, chỉ là đây đã đột phá khỏi ranh giới của Diệp Hiên.

Suy cho cùng thiên nữ Vận Mệnh cực kỳ kiêu ngạo, mà muốn đánh vỡ sự kiêu ngạo của nàng cũng rất đơn giản, dù sao đối phương cũng còn là nữ nhân, cho dù thân là thần nữ, cũng không thoát khỏi bản chất của nữ nhân.

Chỉ là thủ đoạn này Diệp Hiên nghĩ quá mức dơ bẩn một chút, hắn cũng khinh thường mà làm, tất nhiên cũng không định dùng.

- Nếu ngươi đã không thể nghe theo ta, vậy ta liền tiễn ngươi lên đường.

Oanh!

Diệp Hiên xuất thủ vô tình, một chưởng đem nàng oanh sát ngay tại chỗ, ngay cả cơ hội thiên nữ Vận Mệnh kêu thảm cũng không có, cả người đều bạo toái ngay tại chỗ, chân chính hình thần câu diệt mà chết.

Diệp Hiên tuyệt sẽ không có nửa điểm lãng phí, hắn trực tiếp đem một thân tu vi nữ này hút vào trong bảo hồ lô, suy cho cùng tu vi chín đại thiên môn đối với bản tôn mà nói, hoàn toàn chính xác là một phần lễ vật hiếm thấy.

- Túi càn khôn?

Theo thiên nữ Vận Mệnh chết thảm ngay tại chỗ, túi càn khôn trên người nàng dẫn tới sự chú ý của Diệp Hiên, cũng khiến cho Diệp Hiên hút nhiếp vào trong tay.

Phá!

Trong giây lát Diệp Hiên phá vỡ cấm chế túi càn khôn, một thân phận khác của hắn là Hỗn Độn tinh sư, phá vỡ cấm chế túi càn khôn với hắn mà nói là dễ dàng.

- Ừm?

Khi Diệp Hiên tra nhìn đồ vật trong túi càn khôn, ánh mắt hắn hơi sáng lên, một khối ngọc giản dẫn tới hắn chủ ý, trong đó chính khắc rõ nội dung về Vận Mệnh Thiên Kinh.

- Diệu cực.

Diệp Hiên mỉm cười, không nghĩ đến còn có thu hoạch ngoài ý muốn, hắn đem ngọc giản thu hồi, mà sau tiếp tục tra nhìn túi càn khôn của đối phương.

Cho đến nửa ngày qua đi, Diệp Hiên mới thu hồi ánh mắt.

Trong túi càn khôn của thiên nữ Vận Mệnh, bảo vật rất nhiều, chỉ là có thể khiến cho Diệp Hiên coi trọng rất ít, trừ Vận Mệnh Thiên Kinh, vật khác chỉ là một ít đan dược linh túy mà thôi.

Đương nhiên.

Cái gọi là Vận Mệnh Thiên Kinh cũng không phải là chính phẩm, chỉ là thác ấn trong một khối ngọc giản, chỉ là đây đối với Diệp Hiên mà nói đã đầy đủ.

Ầm ầm!

Diệp Hiên lại lần nữa mở ra thông đạo di chuyển giữa phân thân cùng bản tôn, trực tiếp đem ném bảo hồ lô đi vào.

Bản tôn bắt đầu thôn phệ một thân tu vi thiên nữ Vận Mệnh, tòa thiên môn thứ tám cũng nhận được một chút tăng trưởng, chỉ là khoảng cách mở ra tòa thiên môn thứ chín, còn là có khoảng cách cực lớn.

Làm xong tất cả những thứ này, Diệp Hiên một lần nữa quan bế thông đạo di chuyển, cả động phủ lại lần nữa yên lặng, Diệp Hiên cũng lâm vào trong suy nghĩ.

Chiếu theo suy tính của Diệp Hiên, khoảng cách đến khi Bách Tử chiến tràng kết thúc, thời gian còn có bốn trăm vạn năm, đối thủ cạnh tranh duy nhất ở hiện tại với hắn cũng chỉ có những người kia mà thôi.

Chỉ là Diệp Hiên đối với cái gọi là đoạt giải quán quân không có bất cứ hứng thú gì, hắn một lòng chỉ muốn tăng cường tu vi bản tôn, đây mới là mục đích thực sự của hắn.

Chỉ là Diệp Hiên cũng có một chuyện khó làm, là mấy người liền xem hắn như đại địch, cho dù chính mình không ra tay với bọn họ, mấy người kia cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.

Đương nhiên, Diệp Hiên không phải sợ mấy người kia, mà là hoàn cảnh hiện tại của hắn có chút lúng túng.

Lúc này, phân thân hắn mở ra chín đại thiên môn, so ra với mấy vị nghịch thiên yêu nghiệt chân chính, hắn cũng không có bao nhiêu phần thắng.

Nói một câu ngay thẳng, bằng vào bộ phân thân này của Diệp Hiên, hắn căn bản là không có cách trấn áp mấy người kia, nhiều lắm thì cũng chỉ bất phân thắng bại với bọn họ mà thôi.

Diệp Hiên đang suy nghĩ, hắn muốn để bản tôn xuất hiện hay không.

Nếu như bản tôn xuất hiện tại Bách Tử chiến tràng, chỉ dựa vào chiến lực bản tôn khủng bố, mấy người kia hoàn toàn có thể bị trấn sát ngay tại chỗ.

Chỉ là Diệp Hiên cũng không muốn làm như thế, suy cho cùng bản tôn quá mức nổi bật, nếu như để vạn cổ chí cường biết rõ chân thân hắn, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.

Hơn nữa, đây còn không phải là điều quan trọng nhất.

Bình Luận (0)
Comment