Suy cho cùng Bất Tử Thiên Chủ cùng Diệp Hiên có đại thù sinh tử, Diệp Hiên cứu nàng tất nhiên có mục đích, nếu không hắn làm sao lại quản chuyện không liên quan tới mình?
Mà Lạc Dao là đồ đệ của Nhân Đạo Chủ Nhân, Diệp Hiên cũng không muốn cứu.
Nhưng Nhân Đạo Chủ Nhân có ân đối với Diệp Hiên, mà Diệp Hiên là người có ân tất báo, nhìn mặt mũi Nhân Đạo Chủ Nhân, hắn cũng chỉ có thể thuận tay mà cứu.
Chỉ là vấn đề mấu chốt nhất là, Diệp Hiên rất muốn nhìn xem Lý Thái Sơ này, đến cùng mạnh đến thế nào.
- Diệp Thiếu Du, ta còn chưa đi tìm ngươi, ngược lại chính ngươi đưa mình tới cửa, vậy hôm nay ta liền một kiếm chém giết ngươi, vừa vặn chiếm lấy Hủy Diệt Ma Công của ngươi.
Lý Thái Sơ lạnh lùng nói.
Diệp Hiên cười, chỉ là nụ cười của hắn rất khinh miệt, càng lộ ra một vẻ tàn bạo.
- Người tự tin là chuyện tốt, nhưng vô tri sẽ khiến ngươi chết rất thảm.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Chỉ bằng ngươi? Ha ha ha.
Lý Thái Sơ lên tiếng cười lớn, tựa như nghe được một chuyện rất buồn cười, sau một khắc sắc mặt hắn bỗng nhiên băng hàn nói:
- Lý Thái Sơ ta tu luyện năm trăm triệu ba nghìn năm trăm bốn mươi hai vạn năm, tự mình tìm hiểu ra Lục Diệt Sát Sinh kiếm đạo, càng là mượn Lục Diệt Sát Sinh sáng tạo ra pháp và đạo bản thân, không biết trải qua bao nhiêu là long đong trắc trở, mới có thể đạt tới tu vi ngày hôm nay, ngươi như thế nào là đối thủ của ta?
- A!
Diệp Hiên cười nhạt nói:
- Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, một núi còn có một núi cao hơn, khoác lác ai cũng nói được, cũng không biết ngươi có bản lĩnh bao lớn.
Bang lang!
Sau một khắc, Lý Thái Sơ lại không nói nhảm gì, hắn ầm vang rút đoạn kiếm cầm trong tay ra.
Một kiếm này trảm quỷ thần.
Một kiếm này nhất định muốn chém Diệp Hiên hình thần câu diệt mà chết.
- Lục Diệt Kinh Quỷ Thần!
Xoẹt!
Một kiếm chém ra, quỷ khóc thần hào.
Một kiếm này khiến phong vân thiên địa biến ảo.
Một kiếm này khiến không gian tám hướng nổ tung.
Một kiếm khủng bố này chém tới Diệp Hiên.
- Nhân quả đảo ngược!
Diệp Hiên bước ra một bước, nhân quả hồng hà dâng lên mạn thiên, lực lượng nhân quả thần bí đè ép thiên địa, tựa như vạn vật đều đang đảo ngược mà về.
- Giết!
Quỷ khóc thần hào, tất cả thiên địa buồn rầu, Lý Thái Sơ quá mức khủng bố, kiếm đạo Lục Diệt Sát Sinh đánh đâu thắng đó, mặc dù đụng phải ảnh hưởng của lực lượng nhân quả, nhưng vẫn là ngang nhiên chém xuống Diệp Hiên.
- Định!
Sắc mặt Diệp Hiên hơi biến đổi, trong miệng truyền đến một tiếng quát to, một chỉ hắn điểm tới đoạn kiếm, một vệt hồng hà đang tỏa sáng hào quang.
Vạn vật từ nhân mà lên, từ quả mà kết thúc, nhân quả tương sinh, định lý vạn vật.
Một chỉ này của Diệp Hiên là nhân quả đạo lý, có thể định càn khôn, có thể định vũ trụ, có lấy uy năng kinh thiên quỷ thần khó lường.
Keng!
Một chuyện cực kỳ khủng bố xuất hiện!
Một kiếm này của Lý Thái Sơ không thể chém xuống, một ngón tay đè lên đoạn kiếm, bất kể Lý Thái Sơ thôi động kiếm ý như thế nào, vẫn là không cách nào làm gì được Diệp Hiên.
Oanh!
Kiếm ý vỡ nát, nhân quả tán tận, một kích này của hai người bất phân thắng bại, đồng thời bị bắn bay mà đi, năng lượng kinh khủng kia triệt để nổ tung, trực tiếp đem trọn cả tòa sơn cốc hóa thành tro bụi.
- Lục Diệt Thiên Địa Biến!
Không chờ Diệp Hiên dừng hẳn, giọng Lý Thái Sơ gầm thét truyền khắp thiên địa, hắn từ bên ngoài trăm vạn dặm chém ra một kiếm, một kiếm này liền khiến thiên địa biến đổi.
Răng rắc!
Thương khung đang đoạn liệt, đại địa đang trầm luân, một kiếm này từ trên thương khung chém xuống, hóa thành kiếm mang trăm vạn dặm trấn diệt xuống Diệp Hiên.
- Nhân quả thiên định, vạn xuyên quy hải!
Hai tay Diệp Hiên bấm niệm pháp quyết, hồng hà mạn thiên đang dâng lên, trong giây lát hóa thành một bàn tay che trời, nghịch thiên mà nghênh đón một kích phía trên của Lý Thái Sơ.
Oanh!
Thiên băng địa liệt, tám hướng đều là diệt.
Một kích này của hai người hoàn toàn vượt qua lực lượng tòa thiên môn thứ chín nên có, đối oanh cùng một chỗ, trong giây lát lực lượng sinh ra nổ tung, càng khiến cho cả Bách Tử chiến tràng rung động không dứt.
Ầm!
Chuyện khủng bố phát sinh!
Một kiếm của Lý Thái Sơ thực sự rất khủng bố, vậy mà trực tiếp trảm nát bàn tay khổng lồ kia, dư uy không giảm tiếp tục trảm diệt xuống Diệp Hiên.
- Chết đi!
Lý Thái Sơ đắc ý cười lớn, có đầy đủ lòng tin với đệ nhị kiếm của mình.
- Kết!
Ứng đối với một kiếm hủy thiên diệt địa này, Diệp Hiên chau mày, hai tay của hắn nhanh chóng kết ấn, một luồng tinh quang đang phóng lên tận trời, vậy mà hóa thành thần cấm tuyệt thế trấn diệt về hướng một kiếm này.
Ầm!
Rốt cuộc, trong một tiếng nổ vang kình thiên truyền tới, đệ nhị kiếm của Lý Thái Sơ bị Diệp Hiên làm cho biến mất, tinh quang của tuyệt thế thần cấm đại phóng, càng là ầm vang trấn áp về hướng Lý Thái Sơ.
Đây là thủ đoạn của Hỗn Độn Tinh Sư, cũng là lực lượng của Hỗn Độn Tinh Sư, ứng đối với lục diệt kiếm ý cường hoành vô song của Lý Thái Sơ, Diệp Hiên cũng chỉ có thể vận dụng Tinh Nguyên Quyết.
- Trảm!
Sắc mặt Lý Thái Sơ hơi biến, hắn ầm vang rút kiếm chém ra, tuyệt thế thần cấm trực tiếp hóa thành tinh quang mạn thiên tiêu tán không thấy.
Mạnh!
Rất mạnh!
Mạnh đến đáng sợ!
Không thể không nói, mặc dù Lý Thái Sơ vô cùng cuồng vọng, nhưng mà hắn thật sự có cơ sở để cuồng vọng, vỏn vẹn chân ý Lục Diệt Kiếm Đạo của hắn đã liền mang đến cho Diệp Hiên áp lực rất lớn.
Người đi ra pháp và đạo bản thân quả nhiên đáng sợ!
Nội tâm Diệp Hiên ám ngữ, hắn không thể không thừa nhận, bộ phân thân này của mình so với Lý Thái Sơ còn kém hơn một ít.