Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song đều bị Diệp Hiên thu phục, điều này cũng chứng minh Diệp Hiên hoàn toàn không có đơn giản như vẻ ngoài.
- Giết bọn hắn.
Diệp Hiên lên tiếng gọi Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song, trực tiếp ra lệnh cho hai người.
Lục Diệt Sát Sinh!
Tử Cực Thiên Lực!
Hai đại yêu nghiệt nghịch thiên ầm vang xuất thủ, đi thẳng tới hướng Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ.
- Khương Phù Sinh, đừng tưởng rằng tu vi của ngươi là Bất Hủ đại viên mãn, Lý Thái Sơ ta liền ba phần sợ ngươi, hôm nay ta liền thử xem ngươi có bao nhiêu năng lực.
- Giết!
Lý Thái Sơ một kiếm đoạn thiên, Lục Diệt Kiếm kinh thiên vô song liền nở rộ, một kiếm liền chém xuống hướng Khương Phù Sinh.
- Tà Bách Đồ, nhìn xem Thiên Ma Đại Pháp của ngươi lợi hại, hay là Tử Cực Thiên Lực của ta lợi hại.
Quân Vô Song không chịu yếu thế, tay ngọc bay lên liền đánh đến Tà Bách Đồ.
Sau một khắc.
Trong nháy mắt bốn đại yêu nghiệt nghịch thiên đánh cùng một chỗ, mặc dù tu vi của hai người Lý Thái Sơ kém một bậc, nhưng cũng là cấp bậc yêu nghiệt nghịch thiên, điều này cũng khiến cho hai người Khương Phù Sinh không dám khinh thường.
- Giết, vượt qua.
Bốn đại yêu nghiệt nghịch thiên hỗn chiến cùng một chỗ, còn lại hơn mười vị thánh tử thánh nữ hét lớn một tiếng, tất cả đều đánh tới Diệp Hiên, các loại đại thuật khủng bố cũng được sử dụng.
Hiển nhiên.
Những người này muốn mạnh mẽ qua cửa, chỉ cần có thể đi ra khỏi Bách Tử chiến tràng, Diệp Hiên sẽ không làm gì được bọn họ, dù sao bên ngoài có vạn cổ chí cường tọa trấn.
Ý nghĩ của những người này rất tốt, nhưng bọn họ thực sự đánh giá thấp thực lực của Diệp Hiên.
Oanh!
Nhân quả đầy trời, lôi đình hủy diệt.
Diệp Hiên một chưởng lật trời, thiên địa lúc này đều đang ù ù run rẩy, nhân quả hồng tuyến khủng bố xen kẽ trong hư không, hóa thành từng đạo lợi khí đáng sợ nhất, không ngừng bắn giết về hướng những người này.
Cùng một thời gian đó.
Từng đạo lôi đình hủy diệt đang sinh sôi, phàm là người nhiễm lôi đình hủy diệt, toàn bộ đều bị đánh thành huyết vụ đầy trời, chết vô cùng thê thảm.
Thu!
Diệp Hiên nở nụ cười tà ác, bảo hồ lô màu xanh hiện ra, hồ lô liền đảo ngược, hấp lực cực kỳ khủng bố hiện ra, hút huyết khí đầy trời vào trong hồ lô.
Làm xong hết thảy, Diệp Hiên hài lòng đem cất kỹ bảo hồ lô, những người này toàn bộ chết thảm ngay tại chỗ, không ai có thể sống sót.
Vỏn vẹn phân thân của Diệp Hiên, liền đã đánh lại những kẻ được gọi là truyền nhân đại giáo, điều này cũng khiến cho đám người bất tử Thiên Nữ một bên quan sát hãi hùng khiếp vía.
Loạn chiến thiên địa, thần uy vô song.
Khi Diệp Hiên xử lý hết những rác rưởi này, hắn tiếp tục quan sát bốn đại yêu nghiệt nghịch thiên chiến đấu, đối với tu vi của Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ, hắn vẫn là âm thầm tán dương.
Không thể không nói.
Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ đều là đi ra pháp và đạo chính mình, chỉ là con đường hai người đi là hai thái cực.
Khương Phù Sinh vĩ ngạn thần quang, Tà Bách Đồ oanh minh ma quang, mà tu vi của hai người đều là Bất Hủ đại viên mãn, phối hợp với lĩnh hội pháp và đạo bản thân, hoàn toàn là cực khủng bố.
Trái lại Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song, mặc dù hai người có tư chất yêu nghiệt nghịch thiên, đồng thời chiến lực cũng là vô song, nhưng dù sao tu vi hai người cũng kém hẳn một giai đoạn, liên tiếp giao thủ, Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song hiển nhiên rơi vào thế hạ phong.
- Lục Diệt Hủy Thương Sinh!
- Tử Cực Chấn Thế!
Ầm ầm!
Cuối cùng Lý Thái Sơ bị buộc phải đánh ra kiếm thứ tư, mà Quân Vô Song cũng dùng ra đòn sát thủ, uy lực thao thiên khủng bố đang nở rộ, tất cả đều trấn diệt về hướng Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ.
Chỉ là rất đáng tiếc.
Tu vi đôi bên có chênh lệch rất lớn, mặc dù vỏn vẹn chỉ là chênh lệch một cảnh giới, nhưng đủ để Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song không địch lại.
- Huyền Thiên Quy Nguyên!
- Thiên Ma Luân Chuyển!
Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ đồng thời hét to, hai người đánh ra một kích ầm vang kinh thiên, lập tức đánh bay Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song.
Bại!
Vẫn là Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song bại, hai người không phải bại vì pháp và đạo, mà là chênh lệch tu vi khiến hai người không đủ để chiến thắng đối phương.
Oanh!
Diệp Hiên bước ra một bước, hư không dưới chân đều đang nổ tung, hắn thuận thế tiếp được Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song, sau đó khuôn mặt bình tĩnh nhìn theo hướng hai người Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ.
Lý Thái Sơ oán hận nói:
- Đáng tiếc ta còn kém một bước liền có được tu vi Bất Hủ đại viên mãn, nếu không nhất định có thể giết bọn họ.
Sắc mặt Quân Vô Song lạnh lùng nói.
- Xem ra cũng chỉ có thể để chủ nhân tự mình xuất thủ.
Kỳ thật.
Dù là Lý Thái Sơ hay Quân Vô Song đều như nhau, hai người đều biết không phải là đối thủ của Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ, dù sao chênh lệch tu vi cũng đã thể hiện rõ.
Cuối cùng cũng chỉ có thể để Diệp Hiên ra tay tiêu diệt bọn họ, chỉ là cùng hai người này giao thủ, đây cũng là giúp bọn họ hoàn thành tâm nguyện.
- Làm không tệ, lui ra đi.
Diệp Hiên bình tĩnh vỗ vỗ vai hai người, điều này cũng khiến cho Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song thối lui ra sau lưng Diệp Hiên, chỉ là khi hai người nhìn về phía Khương Phù Sinh cùng Tà Bách Đồ thì ánh mắt xẹt qua một vệt thương hại.
- Diệp Thiếu Du, ngươi muốn tìm cái chết sao?
Tà Bách Đồ liên tục cười lạnh, tu vi của hắn là Bất Hủ đại viên mãn, hơn nữa là một vị đi ra pháp và đạo ma đạo cự nghiệt.
Đừng thấy tu vi Diệp Hiên cũng chỉ là Bất Hủ đại viên mãn, Diệp Hiên tu luyện chỉ là pháp môn chí cường, căn bản không có khả năng là đối thủ của hắn.