Tựa như trong nội tâm có một giọng nói đang nói cho Thiên Chủ Bất Tử, Diệp Thiếu Du trước mắt này là sự uy hiếp, nhất định phải mau chóng diệt sát.
- Ta chỉ là dựa vào lí lẽ biện luận thôi, chẳng lẽ thân là chí cường liền có thể tùy ý nói xấu chất vấn người khác, còn không thể phản đối?
Diệp Hiên lạnh lùng nói:
- Bất Tử, ngươi có ý gì, ngươi là muốn phá đi quy củ của Bách Tử chiến tràng sao?
Hủy Diệt Chủ Nhân lạnh giọng chất vấn.
- Hừ.
Bất Tử Thiên Chủ hừ lạnh một tiếng, từ bỏ chất vấn, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên vẫn mang theo hàn ý.
- Sư phụ, người đừng khó xử Diệp đại ca, nếu như không phải hắn cứu, chỉ sợ đồ nhi đã sớm chết tại Bách Tử chiến tràng.
Đúng lúc thiên nữ Bất Tử mở miệng.
- Ngậm miệng, ngươi còn có mặt mũi nói chuyện sao?
Bất Tử Thiên Chủ lạnh giọng quát lớn, điều này cũng khiến cho sắc mặt thiên nữ Bất Tử tái đi, nhanh chóng ngậm miệng không nói thêm gì, chỉ có thể trong bóng tối cho Diệp Hiên một cái ánh mắt áy náy.
- Hảo, Diệp Thiếu Du thắng được tại chiến tràng Bách Tử, đây đã là sự thật, chúng ta không cần lại xoắn xuýt.
- Hiện tại bản chủ tuyên bố, nguyên hội thứ mười tại Bách Tử chiến tràng, người đoạt giải nhất là Diệp Thiếu Du của Hủy Diệt thần điện.
Hỗn Độn Chủ Nhân uy nghiêm lên tiếng.
Còn lại mấy người, ngay cả đọc danh tự bọn hắn căn bản cũng chẳng muốn đọc, bởi vì người đi ra đều không đủ mười người, đây gọi là mười người thắng trước cũng chỉ là chuyện cười.
- Tất cả giải tán đi.
Hỗn Độn Chủ Nhân từ trong hư không đứng dậy, có ý định rời đi, dù sao đồ nhi của hắn cũng đã chết thảm trong tay của Diệp Hiên, tâm tình của hắn tự nhiên không thể tốt được.
- Chậm!
Bỗng nhiên, không đợi Hỗn Độn Chủ Nhân rời đi, Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp ngăn trở bước chân rời đi của chư vị chí cường.
- Thiếu Du, ngươi làm cái gì?
Khuôn mặt Hủy Diệt Chủ Nhân biến sắc, không nghĩ tới Diệp Hiên to gan như vậy, những chí cường này đã không có ý định nhằm vào hắn, hắn lại vẫn ngăn lại đường đi của chí cường.
- Sư tôn, đồ nhi nhớ kỹ trước đó từng có ước định, ba người thắng trước, ba đại chí cường sẽ truyền thụ một môn bí pháp chí cường của riêng của mình, không biết ta nói đúng hay không?
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Ừm?
Theo lời Diệp Hiên vừa dứt, sắc mặt Hủy Diệt Chủ Nhân khẽ giật mình, sắc mặt của những chí cường khác cũng phức tạp, nhất là Vận Mệnh Hỗn Độn Thời Không, thần sắc trong thời khắc này âm trầm như nước.
Diệp Hiên không chỉ giết đồ nhi của bọn họ, giờ phút này lại muốn ba đại chí cường truyền thụ bí pháp, đây quả thực là được đà lấn tới.
- Chẳng lẽ ước định trước đó chỉ là lời nói đùa của chí cường? Nếu thật là như vậy, Thiếu Du cũng không thể nói gì hơn.
Diệp Hiên mỉm cười, trực tiếp mở đường đi, nhưng điều này cũng khiến cho sắc mặt ba đại chí cường âm trầm, cũng không thể cứ thế mà đi.
Đạt tới cấp độ vạn cổ chí cường này, quan trọng nhất chính là mặt mũi, bọn họ tự nhiên sẽ không nói mà không tính, nếu không nhất định sẽ bị vạn linh chế nhạo.
Hỗn Độn Chủ Nhân trầm giọng nói:
- Chí cường chúng ta tự nhiên sẽ giữ lời, ngươi là người đầu tiên đi ra khỏi Bách Tử chiến tràng, ngươi muốn học pháp môn gì, ngươi có thể yêu cầu, bản chủ truyền cho ngươi là được.
- Hai người các ngươi cũng là như thế.
Vận Mệnh Chủ Nhân nhìn về phía Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song, điều này cũng khiến cho hai người mừng rỡ.
Mặc dù hai người cũng đi ra pháp và đạo chính mình, nhưng là có thể học được một môn bí pháp chí cường, đây đối với hai người mà nói cũng là một cơ duyên to lớn.
- Hủy Diệt thần điện ta không thiếu bí pháp, chỉ là đệ tử một mực hiếu kì về Phá Hư Thiên Đỉnh trong truyền thuyết, nghe nói ba đại chí cường đều có một tôn, không biết có thể cho đệ tử lĩnh hội một ngàn năm hay không?
Hai mắt Diệp Hiên nhất chuyển, trực tiếp đưa ra yêu cầu của hắn.
- Ừm?
Theo lời Diệp Hiên nói, sắc mặt ba đại chí cường đột biến, một vòng lãnh quang xẹt qua đáy mắt ba người.
Ba đại chí cường không nghĩ tới Diệp Hiên vậy mà to gan như vậy, dám có ý đồ với Phá Hư Thiên Đỉnh.
Phải biết Phá Hư Thiên Đỉnh trong tay bọn hắn chính là chí bảo, lại há có thể đưa cho người ngoài lĩnh hội?
- Chúng ta cũng là như thế, hi vọng ba đại chí cường thành toàn.
Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song liếc nhau, khom người cúi đầu về hướng ba đại chí cường.
Dù sao yêu cầu của Diệp Hiên cũng chính là yêu cầu của bọn hắn, bọn hắn cùng Diệp Hiên đương nhiên là đứng trên cùng một con thuyền.
- Thiếu Du, không được vô lễ, Phá Hư Thiên Đỉnh há lại để cho ngươi thăm dò?
Hủy Diệt Chủ Nhân vội vàng quát lớn đối với Diệp Hiên, càng là không ngừng nháy mắt với Diệp Hiên, hi vọng Diệp Hiên có thể hiểu ý.
Nội tâm càng là thầm trách Diệp Hiên quá mức to gan, vậy mà đưa ra yêu cầu vô lý như thế.
Phải biết Diệp Hiên giết thần tử Hỗn Độn cùng thiên nữ Vận Mệnh, đây đã là đắc tội với hai đại chí cường, bây giờ lại còn muốn mượn Phá Hư Thiên Đỉnh để lĩnh hội, đây triệt khiến làm mất lòng ba đại chí cường?
Đáng tiếc.
Diệp Hiên không nhìn thẳng về ám chỉ của Hủy Diệt Chủ Nhân, mặt hắn mỉm cười nhìn về phía ba đại chí cường, chờ đợi ba đại chí cường cho hắn một câu trả lời chắc chắn.
- Được.
Bỗng nhiên, Hỗn Độn Chủ Nhân chậm rãi gật đầu, ánh mắt chỉ là nhìn về phía Diệp Hiên xẹt qua một vòng lãnh ý.
Ông!
Hỗn Độn Chủ Nhân lật tay một cái, một tôn tiểu đỉnh hiện ra trong lòng bàn tay hắn, sau đó trực tiếp đánh tới hướng Diệp Hiên, được Diệp Hiên cẩn thận tiếp trong tay.