Chỉ là hai người không biết, vừa rồi một chân bọn họ đã bước vào trong quan tài, nếu bọn họ thật sự ra tay với Diệp Hiên, giờ phút này đã sớm hình thần câu diệt mà chết.
- Cực Ma thần điện?
Diệp Hiên lẩm bẩm, sau một khắc quỷ dị biến mất trong Kinh Vũ thành.
...
Bầu trời mênh mông, vạn dặm trường không.
Một bên ma vân cuồn cuộn ngút trời, bên kia thanh quang tràn ngập, khí tức sinh mệnh bốc hơi, tựa như chia phiến thiên địa này làm hai nửa, giờ phút này đang đối đầu ở trong bầu trời.
Trong ma vân, có một vị thanh niên áo đen độc lập với nơi này, cực ma chi quang khủng bố quay cuồng ở trên người hắn, sắc mặt lạnh lẽo tràn ngập sát khí dữ tợn.
Bên kia, Dao Phong thánh tử cùng Thanh Lam thánh nữ lộ ra sắc mặt nghiêm trọng, trong mắt mơ hồ có vẻ kiêng kỵ.
- Lí Trường Thiên, ngươi thật muốn gây khó dễ cho chúng ta?
Dao Phong Thánh Tử lạnh lùng nói.
- Chê cười, các ngươi tính là cái gì, hôm nay để tính mạng ở lại chỗ này đi.
Thanh niên áo đen tàn khốc nói.
- Lí Trường Thiên, tuy rằng hai đại thống của ngươi à ta thù địch nhiều năm, nhưng hai người chúng ta và ngươi cũng không có thù hận, ngươi cần gì phải khổ sở bức bách?
Thanh Lam thánh nữ nhíu mày nói.
- Ít nói nhảm, lão tử đuổi giết các ngươi trăm năm, lúc này đây xem các ngươi chạy trốn đến nơi nào.
Thanh niên áo đen tàn khốc nhe răng cười, hắn vốn là tu vi Vấn Đạo cảnh, hoàn toàn có thể vô tình trấn giết hai người, tự nhiên không muốn nói nhảm cùng người của Sinh Mệnh Thần Điện.
Ầm ầm!
Ma Vân cuồn cuộn, sát khí kinh thiên, thanh niên áo đen không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là sát phạt đại thuật, lao thẳng đến hai người giết tới.
- Thật sự khi dễ chúng ta sợ ngươi hay sao?
Hai người cất tiếng quát to, liên thủ đối địch, mỗi người thi triển ra sinh mệnh đại thuật, trong nháy mắt chiến đấu cùng một chỗ với thanh niên áo đen.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên lặng yên xuất hiện, hắn thản nhiên nhìn ba tiểu bối chiến đấu, một chút vẻ thâm sâu xẹt qua đáy mắt hắn.
Hiển nhiên, hai bên hẳn là tranh đấu đạo thống, tiểu bối mặc áo đen này là người của Cực Ma thần điện, điều này cũng làm cho Diệp Hiên có một chút tính toán.
- Ha ha ha, Lí Trường Thiên, ngươi bị lừa, lần này ta xem ai giết ai.
Bỗng nhiên, một đạo thanh quang chói mắt phóng lên trời, một cỗ khí tức khủng bố không thôi bộc phát ra từ trong tay Dao Phong Thánh Tử, lao thẳng đến hắc y thanh niên, chém giết mà tới.
Ầm ầm.
Sau một khắc, thanh niên áo đen vốn chiếm hết thượng phong, trong nháy mắt đã bị đạo thanh quang này xuyên qua ngực, nương theo một tiếng gầm giận dữ thê lương.
Máu tươi chảy dài, thanh niên áo đen điên cuồng lùi lại, chỉ là trước ngực hắn bị đánh ra lỗ máu cực kỳ đáng sợ, hiển nhiên, một kích này đủ để lấy đi tính mạng của hắn.
- Thiên Linh Thứ.
- Trong tay các ngươi dĩ nhiên có Thiên Linh Thứ?
Oa!
Thanh niên áo đen phun ra một ngụm máu tươi, lỗ máu trên ngực cực kỳ đáng sợ, hắn tuyệt vọng mà không cam lòng nhìn Dao Phong Thánh Tử, trong mắt lộ ra oán độc cùng phẫn hận nói không hết.
- Khanh khách.
Thanh Lam thánh nữ cười to, nói:
- Lí Trường Thiên, ngươi không ngờ chứ gì, ngươi cho rằng hai người chúng ta thật sự đang tránh né ngươi đuổi giết không còn đường chạy, nếu không phải chúng ta yếu thế để cho ngươi buông lỏng cảnh giác, hôm nay làm sao có thể phản sát ngươi?
- Lí Trường Thiên, muốn trách thì trách ngươi tự cho là đúng, ngươi là Vấn Đạo cảnh thì như thế nào? Ngươi trúng một kích của Thiên Linh Thứ, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.
Dao Phong Thánh Tử liên tục cười điên cuồng.
- Đáng giận.
Thanh niên áo đen không ngừng lùi lại, khóe miệng không ngừng chảy máu, hắn cảm giác được khí tức sinh mệnh của mình đang tiêu tán, một cỗ cảm giác choáng váng đang xâm nhập mà đến, vẻ tuyệt vọng trong mắt.càng thêm nồng đậm
Bởi vì hắn biết rõ, trúng một kích của Thiên Linh Thứ, hơn nữa bị đâm thủng trái tim, hắn không có khả năng sống sót.
- Đi chết đi!
Dao Phong Thánh Tử cùng Thanh Lam Thánh Nữ quát to ra tiếng, Thiên Linh Thứ trong tay lần thứ hai lao tới thanh niên hắc y, hiển nhiên muốn giết chết hắc y thanh niên tại chỗ.
- Mệnh ta xong rồi!
Thanh niên áo đen tuyệt vọng rống giận, tuy hắn không cam lòng ngã xuống đây, thế nhưng đối mặt với hai người lần thứ hai đánh tới, hắn căn bản không hề có lực hoàn thủ.
- Định!
Thiên địa ngưng trệ, vạn pháp tĩnh lặng, đang lúc thanh niên áo đen đang ngồi chờ chết, một đạo âm thanh tang thương truyền đến, sau một khắc, chuyện xảy ranhất thời làm cho thanh niên áo đen ngốc trệ tại chỗ.
Thời gian giống như đang đình chỉ, không gian tựa như đang đóng băng, chỉ thấy Dao Phong Thánh Tử cùng Thanh Lam thánh nữ bị định tại chỗ, Thiên Linh Thứ trong tay đều mất đi uy năng vốn có.
Ông!
Diệp Hiên lặng yên xuất hiện bên cạnh thanh niên áo đen, hắn thản nhiên nhìn hai tiểu bối, đôi mắt thâm sâu như đầm cổ.
- Lại là ngươi?
Diệp Hiên xuất hiện làm cho sắc mặt Dao Phong Thánh Tử đại biến, hắn muốn vung đầu Thiên Linh Thứ trong tay, nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, thân thể của mình dĩ nhiên không thể nhúc nhích chút nào.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Dao Phong Thánh Tử hoảng sợ rống giận.
- Ta là ai?
Diệp Hiên cười nhạt, hắn cũng không trả lời câu hỏi này.
- Cuồng vọng vô tri, lưu lại ngươi trên đời này cũng là lãng phí không khí.
Ầm ầm.
Ngôn xuất pháp tùy, vạn vật đều bị diệt.
Đôi mắt Diệp Hiên khẽ động, chỉ thấy Dao Phong Thánh Tử ầm ầm hóa thành mưa máu đầy trời, trực tiếp rơi vào kết cục hình thần câu diệt.
- Ngươi... Ngươi dám giết người của Thần Diện sinh mệnh ta?
Một màn như thế, làm cho Thanh Lam thánh nữ sợ hãi thét chói tai, nội tâm càng dâng lên một cỗ cảm giác khủng bố, mắng to Diệp Hiên.