Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2408 - Chương 2408: Vạn Cổ Không Có Vô Cùng Nhục Nhã! (2)

Chương 2408: Vạn cổ không có vô cùng nhục nhã! (2) Chương 2408: Vạn cổ không có vô cùng nhục nhã! (2)

Hắn lại bị Diệp Hiên giẫm dưới chân?

Hắn đường đường là Vận Mệnh chi chủ, là vạn cổ chí cường, lại bị Diệp Hiên sỉ nhục giẫm lên đầu?

Vạn vật im lặng, trời đất tĩnh mịch.

Tại thời điểm này, một hình ảnh khủng bố hiện ra trong mắt của tất cả mọi người.

Chân phải Diệp Hiên giẫm lên đầu Vận Mệnh chi chủ, hung hăng giẫm xuống mặt đất, trên mặt hắn mang theo nụ cười tàn khốc, dưới chân càng là dùng sức nghiền động.

Sỉ nhục vô thượng, vạn cổ chưa từng có.

Khi hình ảnh này rơi vào trong mắt mọi người, sắc mặt chí cường ở đây kịch biến, đây không chỉ đánh nhau sinh tử, mà là trần trụi nhục nhã cùng nghiền ép.

Đừng nói hôm nay Vận Mệnh chi chủ có chết hay không, cho dù hắn có thể sống sót, cho dù hắn có thể lật bàn phản bại thành thắng từ trong tuyệt địa, nhưng cảnh tượng này chính là sỉ nhục cả đời của hắn, vĩnh viễn cũng không thể rửa sạch, càng trở thành trò cười lớn nhất trong hỗn độn vũ trụ.

Giết người bất quá là đầu chạm đất.

Diệp Hiên tuy rằng không có giết người, nhưng hắn đang tru tâm, cách làm này quả thực âm độc tàn nhẫn, đối với Vận Mệnh chi chủ mà nói, càng là ác mộng trước nay chưa từng có.

- Diệp Hiên, tiểu tạp chủng ngươi, bổn chủ cùng ngươi không chết không thôi.

Bỗng nhiên, một tiếng rống giận kinh thiên động địa truyền đến, chỉ thấy cả người Vận Mệnh chi chủ bộc phát ra ánh sáng kinh thiên, vận mệnh lực khủng bố tràn ngập ra, hàng tỷ dặm mặt đất đều kinh khủng chấn động.

Hiển nhiên, Vận Mệnh chi chủ bị nhục nhã vạn cổ chưa từng có, hắn đã hoàn toàn xấu hổ tức giận đến điên cuồng, tâm tư duy nhất giờ phút này chính là muốn giết Diệp Hiên.

Nhưng, tức giận có hữu ích không?

Không có ích gì.

Mặc cho Vận Mệnh chi chủ bi phẫn rống to như thế nào, liều mạng thúc dục vận mệnh lực trong cơ thể như thế nào, hắn đều không cách nào giãy thoát từ dưới chân Diệp Hiên.

Mà đây chính là chênh lệch giữa thực lực.

Thật giống như năm đó Diệp Hiên không có lực lượng khi đối mặt với Vạn Cổ chí cường, chỉ có thể tìm kiếm các loại cơ hội chạy trốn, không thể đối mặt đánh một trận.

Cường giả đứng đầu, kẻ yếu như chó.

Tám chữ to này hiện tại hoàn toàn giải thích cho hết thảy, cho dù Vận Mệnh chi chủ tức giận đến cực hạn, nhưng hắn ở trước mặt Diệp Hiên, cũng chỉ có thể cảm thấy vô lực thật sâu.

- Tức giận đi, tiếp tục tức giận đi, ngươi nhìn ngươi giống như chó chết bị ta giẫm dưới chân, cảm giác này có phải rất sảng khoái hay không?

Diệp Hiên âm độc nhe răng cười, hắn giơ chân lên không ngừng đạp vào mặt Vận Mệnh chi chủ, theo mỗi một cước của hắn hạ xuống, Vận Mệnh chi chủ đã hoàn toàn thay đổi, nửa người đều bị hắn giẫm chìm xuống mặt đất, còn có máu tươi không ngừng tản ra.

Bang bang.

Diệp Hiên khoái trá mà tàn khốc giẫm đạp lên Vận Mệnh chi chủ, càng phát tiết oán hận nhiều năm tụ oán, Vận Mệnh chi chủ ở trước mặt hắn, chỉ là một chuyện cười.

Cái gì vạn cổ chí cường?

Lực lượng Vận Mệnh thì thế nào?

Giờ phút này ở trước mặt Diệp Hiên, toàn bộ đều là chó má, thực lực tu vi chênh lệch, Vận Mệnh chi chủ chỉ có thể giống như chó chết bị hắn giẫm dưới chân, không có bất kỳ năng lực đánh trả nào.

- Đủ rồi.

Chợt, đang lúc Diệp Hiên ngoan độc ngược đãi giẫm đạp Vận Mệnh, một bóng dáng lặng yên xuất hiện, ánh mắt Diệp Hiên âm trầm nhìn về phía người này, chính là Thôn Thiên Ma Chủ đang xem chiến.

- Thật có người không sợ chết.

Động tác Diệp Hiên chậm lại, khóe miệng lộ ra vẻ âm lệ, đôi mắt thản nhiên nhìn về phía Thôn Thiên Ma Chủ, một tia sát khí xẹt qua.

- Diệp Hiên, ngươi đã thắng rồi, cần gì phải nhục hắn.

Thôn Thiên Ma Chủ ma khí sâm sâm, âm thanh quỷ dị mà khàn khàn.

- Tại sao, ngươi muốn xuất đầu cho phế vật Vận Mệnh này?

Diệp Hiên cười lạnh, đưa mắt nhìn Thôn Thiên Ma Chủ.

- Diệp Hiên, không thể không nói, lúc trước bản chủ đích xác xem thường ngươi, với tu vi hiện tại của ngươi, đích xác đã vượt qua chí cường chúng ta, cho dù Vận Mệnh đều bại trong tay ngươi, lại càng gặp phải nhục nhã vạn cổ.

Thôn Thiên Ma Chủ thản nhiên lên tiếng, sau đó mỉm cười nói:

- Tuy nhiên ngươi cũng không cần quá đắc ý, đã trải qua một nguyên hội, trở nên mạnh mẽ cũng không chỉ có một mình ngươi.

Ầm ầm!

Thôn thiên phệ địa, thiên địa như mực, cả người Thôn Thiên Ma Chủ tựa như vòng xoáy hắc động, dường như chỉ cần hắn nguyện ý, liền có thể thôn phệ toàn bộ thiên địa, phát ra uy năng khủng bố, cường đại đến đáng sợ!

- Chí cường đỉnh phong!

Nhìn Thôn Thiên Ma Chủ lộ ra khí tức, Diệp Hiên khẽ chau mày, chỉ luận tu vi, thời khắc này Thôn Thiên Ma Chủ còn cao hơn rất nhiều so với ba đại chí cường, đạt đến chí cường đỉnh phong, có thể đánh đồng cùng Nhân Đạo Chủ Nhân.

Một bước!

Chỉ thiếu một chút nữa!

Thời khắc này Thôn Thiên Ma Chủ chỉ thiếu chút nữa liền có thể dẫn tới kiếp nạn cấm kỵ, nếu hắn độ kiếp thành công, liền có thể trở thành nhân vật cấm kỵ trong truyền thuyết.

Chỉ là như thế thì làm sao?

Chung quy Thôn Thiên Ma Chủ cũng không thoát khỏi cảnh giới chí cường, dù hắn đã là chí cường đỉnh phong, hắn làm sao là đối thủ của Diệp Hiên?

- Ngươi thật đúng là rất tự đại a?

Diệp Hiên cười tàn khốc một tiếng, hắn cảm giác được Thôn Thiên Ma Chủ rất tự tin, thậm chí ánh mắt nhìn hắn đều tràn ngập kích động.

- Diệp Hiên, thực ra bản chủ cũng không muốn giết ngươi, chỉ là ngươi khiến ta cảm thấy rất chán ghét, nếu không giết ngươi, ngươi cũng sẽ gây chuyện.

Thôn Thiên Ma Chủ lãnh miệt nói.

- Ồ?

Diệp Hiên quỷ dị khó hiểu nói:

- Ta liền đứng ở chỗ này, nếu ngươi có bản lĩnh, đầu của ta có thể tặng cho ngươi.

- Ha ha ha.

Bình Luận (0)
Comment