- Muốn nuốt tu vi của ta, ngươi còn kém lắm, hôm nay để cho ngươi biết cái gì là vạn cổ thôn thiên pháp!
Ngao!
Giống như hung thú vạn cổ gào thét, giống như thôn phệ tuyên cổ vũ trụ, cả người Diệp Hiên đều dâng lên hắc quang cực hạn khủng bố, một cỗ khí tức thôn thiên diệt địa dập dờn mà ra.
Ầm ầm!
Tám phương thiên địa, vạn vật chân không, pháp môn thôn phệ vạn cổ hư không khủng bố nở rộ trên người Diệp Hiên, Thôn Thiên Ma Chủ gặp đại kiếp.
- A! Tu vi của ta?
Chuyện cực kỳ đáng sợ xuất hiện!
Thôn Thiên Ma Chủ sợ hãi thét lên, thân thể hắn dần dần khô quắt, tu vi điên cuồng dũng mãnh lao tới thân thể Diệp Hiên, mặc cho hắn cố gắng thôi thúc Thôn Thiên Ma Công, cũng không thể chống cự bí pháp thôn phệ của Diệp Hiên.
Nói đùa cái gì?
Nuốt tu vi của Diệp Hiên?
Đây là chuyện cười lớn.
Kế hoạch của Thôn Thiên Ma Chủ rất tốt, chỉ là hắn không ngờ tới, Diệp Hiên trầm luân ở Đại Mộng Vạn Cổ hơn bảy trăm triệu năm, không chỉ có tu vi thăng cấp, mà có pháp môn khủng bố.
Đại Mộng Vạn Cổ, luân hồi vạn thế, hóa thành người khác, thôi diễn chư pháp!
Diệp Hiên ở trong Đại Mộng Vạn Cổ, không biết hóa thành bao nhiêu người, luyện tập các loại pháp môn của bọn họ.
Tất nhiên nhiên Thôn Thiên Ma Chủ cũng ở trong đó, Diệp Hiên đem pháp môn thôn phệ luyện tập đến cảnh giới cực kỳ khủng bố, sao Thôn Thiên Ma Chủ có thể tưởng tượng đến?
- Cứu ta, nhanh cứu ta!
Thôn Thiên Ma Chủ gấp gáp, tu vi của hắn điên cuồng mất đi, bị Diệp Hiên thôn phệ, hắn muốn hóa thành thây khô, tinh hồn huyết khí đều muốn bị Diệp Hiên hút khô.
- Diệp đạo hữu, dừng tay!
Oanh!
Bỗng nhiên, một cự chưởng Hỗn Độn ầm vang đánh tới, chính là Hỗn Độn Chủ Nhân, người nãy giờ xem chiến, lúc này hắn đã không thể ngồi yên.
Ầm!
Diệp Hiên nhướng mày, giơ tay đón lấy một kích của Hỗn Độn Chủ Nhân, một kích này đã cứu tính mệnh Thôn Thiên Ma Chủ, cắt đứt thôn phệ của Diệp Hiên.
Xoẹt!
Sau một khắc, Thôn Thiên Ma Chủ lùi lại, cùng Diệp Hiên kéo ra một khoảng cách an toàn, cả người hắn gầy gò, tu vi trong người bị Diệp Hiên hút hơn ba phần.
- Hô —— hô —— hô!
Thôn Thiên Ma Chủ hoảng sợ thở hổn hển, hắn kinh hãi chăm chú nhìn Diệp Hiên, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi chưa từng có.
Một chút!
Chỉ thiếu một chút.
Nếu Hỗn Độn Chủ Nhân không ra tay cứu hắn, để Diệp Hiên tiếp tục thôn phệ, hắn thật sẽ chết trong tay Diệp Hiên.
- Hỗn Độn, ngươi muốn tìm cái chết?
Sắc mặt Diệp Hiên âm lãnh đến cực điểm, sát cơ nồng đậm đến cực hạn bộc phát ra, ánh mắt nhìn về phía Hỗn Độn Chủ Nhân đầy băng hàn.
- Diệp đạo hữu, hãy khoan dung độ lượng, ngươi cần gì phải đại khai sát giới?
Giọng Hỗn Độn Chủ Nhân lạnh lùng nói.
Kỳ thực, cũng không phải Hỗn Độn Chủ Nhân muốn cứu Thôn Thiên Ma Chủ, mà là hắn không thể để Diệp Hiên tiếp tục thôn phệ, nếu Diệp Hiên thôn phệ thành công, tu vi của hắn càng thêm khủng bố?
- Diệp Hiên!
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, khi không khí khẩn trương tới cực điểm, một giọng nói oán độc gầm thét truyền đến, theo đó là một cỗ sát khí kinh thiên động địa.
Xoẹt!
Sau một khắc, Vận Mệnh Chủ Nhân bay lên trời, toàn thân hắn be bét máu thịt, một đôi mắt đỏ tươi hung lệ đáng sợ.
Tại thời gian ngắn ngủi, Vận Mệnh Chủ Nhân thoát khỏi sự trấn áp của Diệp Hiên, lực lượng Vận Mệnh khủng bố lan tràn ra, mang theo sát cơ oán độc đến cực điểm.
- Các vị đạo hữu, không giết Diệp Hiên, chúng ta khó thoát tử kiếp, hôm nay cần phải liên thủ diệt sát hắn.
Thôn Thiên Ma Chủ hung ác nham hiểm rống to.
Trải qua một màn kia, Thôn Thiên Ma Chủ biết mình không phải là đối thủ của Diệp Hiên, lúc này chỉ có triệu tập chư vị chí cường, có lẽ mới có thể giết Diệp Hiên.
- Hỗn Độn, giúp ta!
Vận Mệnh Chủ Nhân sớm đã không còn hình người, lúc này hắn oán độc gầm thét, nội tâm chỉ có sát cơ đối với Diệp Hiên, cầu trợ Hỗn Độn Chủ Nhân.
- Diệp Hiên, ngươi làm quá mức, bản chủ hôm nay cũng chỉ có thể xin lỗi.
Ầm ầm!
Sắc mặt Hỗn Độn Chủ Nhân nặng nề uy nghiêm, nội tâm hắn đã hạ quyết định, dạo bước đến bên cạnh Vận Mệnh, Thôn Thiên, ba người đứng sánh vai nhìn về phía Diệp Hiên.
Hiển nhiên, ba người đã chuẩn bị liên thủ, bởi vì bất kỳ ai trong bọn họ đều không phải là đối thủ của Diệp Hiên, chỉ có liên thủ mới có thể giết Diệp Hiên.
- Ha ha.
Diệp Hiên cười, chỉ là hắn cười rất tàn nhẫn, ánh mắt nhìn về phía ba người lóe ra vẻ âm độc.
- Chỉ bằng ba người các ngươi chỉ sợ còn kém chút hỏa hầu.
Ầm ầm!
Mười hai thiên môn khủng bố luân chuyển, bảy tầng táng thiên luân hồi quét ngang hư không, Diệp Hiên toát ra uy năng vạn cổ như thiên, trăm triệu dặm thiên địa đều rung động.
- Các ngươi còn đang chờ cái gì, chẳng lẽ chờ hắn tru sát từng người hay sao?
Vận Mệnh Chủ Nhân lên tiếng gào thét đối với các chí cường khác, hiển nhiên là muốn cổ động chư vị chí cường cùng liên thủ diệt sát Diệp Hiên.
- Diệp Hiên cùng ta giao tình thâm hậu, bản chủ ai cũng không giúp.
Thời Không Chủ Nhân lùi lại ba bước, trực tiếp làm ra thái độ.
- Bản chủ cùng Diệp Hiên cũng không có thù hận, ân oán của các ngươi, bản chủ không muốn liên quan.
Vạn Linh Chủ Nhân cũng đồng thời lui ra phía sau.
Mặc dù Vạn Linh Chủ Nhân đã từng đại chiến cùng Diệp Hiên, nhưng hai người cũng không có thù hận, cho nên hắn cũng không cần thiết đi giúp kẻ nào.
- Vạn Linh, ghi nhớ lựa chọn của ngươi hôm nay, ngươi không nên hối hận.
Giọng Vận Mệnh Chủ Nhân căm hận rống to, cũng không thể làm gì được.
- Hủy Diệt?
Thôn Thiên Ma Chủ quay đầu nhìn về phía Hủy Diệt Chủ Nhân, thêm một vị chí cường, phần thắng của bọn họ mới có thể tăng thêm.