- Ngươi rất không tệ, có thể cùng ta chiến đấu đến trình độ như vậy, cái này đủ để cho ngươi kiêu ngạo. Đáng tiếc, hết thảy đều dừng ở đây đi, cuộc nháo kịch này cũng nên kết thúc.
Ầm ầm!
Sau một khắc, 'Vô Tâm Nhân' giãn hai tay ra, một vòng hắc quang dâng lên sau lưng hắn, như là một ánh mặt trời màu đen hừng hực, là một tòa thiên môn cực kỳ quỷ dị.
- Bất Hủ thiên môn?
Diệp Hiên hồi hộp nhìn.
Không!
Không đúng!
Đây là mười hai thiên môn hợp nhất biến thành Bất Hủ thiên môn!
Diệp Hiên đột nhiên giật mình tỉnh lại, mắt liền nhìn ra mấu chốt.
Hơn nữa, khi 'Vô Tâm Nhân' tế ra tòa thiên môn hắc ám này, khí tức hắn đang tăng trưởng khủng bố, một cảm giác lan tỏa sâu trong tâm hồn của Diệp Hiên, khiến trái tim hắn đập nhanh, có thể thấy nguy hiểm sinh tử.
Mạnh!
Rất mạnh!
Mạnh đến mức khiến Diệp Hiên cảm thấy trái tim mình đập nhanh, nội tâm sinh sôi một loại cảm giác bất lực, chỉ so sánh tu vi, hắn cũng không phải là đối thủ của người này!
- Mười hai thiên môn, tuyên cổ trường tồn, đây là cấm kỵ hỗn độn, ngươi cùng mười hai thiên môn còn chưa có dung hợp quy nhất, làm sao có thể đánh với ta một trận?
'Vô Tâm Nhân' thanh lãnh mở miệng, và tình hình kinh khủng hơn nữa là, tòa thiên môn hắc ám này dần dần dung hợp cùng hắn, khiến không gian này trở thành một biển hắc ám vô tận, tăng cường sự tàn phá đến mức khiến cả thiên địa phải chết.
Răng rắc!
Một đạo lôi đình hắc ám đang lao qua không gian, Lôi Mang hắc ám đáng sợ khủng bố lấp lóe, khi thiên môn hắc ám triệt để tương hợp cùng 'Vô Tâm Nhân', hắn bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ uy năng khủng bố không cách nào tưởng tượng được, chỉ khí tức này đã khiến hô hấp Diệp Hiên khó khăn.
- Đây chính là cảnh giới cấm kỵ?
Diệp Hiên thì thầm.
Hiển nhiên, 'Vô Tâm Nhân' thân là nhân vật cấm kỵ, hắn đã tu thành mười hai thiên môn, lại còn có thể hợp nhất thiên môn, đã đột phá cảnh giới, hóa thân thành nhân vật cấm kỵ.
Thế nhưng Diệp Hiên đã nghĩ đến chỗ nào không đúng, hắn cũng đem mười hai thiên môn hợp nhất, đem Bất Hủ cảnh tu tới đại viên mãn, chẳng lẽ cảnh giới tiếp theo của hắn cũng là cấm kỵ sao?
Không đúng!
Nhất định không đúng!
Tối tăm trong lòng Diệp Hiên có một loại cảm giác, mặc dù nhân vật cấm kỵ tu cũng là mười hai thiên môn, nhưng mà tuyệt đối không giống hắn.
Nhưng cụ thể không giống chỗ nào, Diệp Hiên còn chưa tìm ra được, điều này cũng khiến cho hắn vô cùng nghi hoặc.
Tử khí!
Bỗng nhiên!
Một đạo linh quang đột nhiên vạch qua từ trong đầu Diệp Hiên, hắn chăm chú nhìn lấy 'Vô Tâm Nhân', lúc này hắn mới phát giác một chuyện mà hắn bỏ sót.
Là luồng tử khí vờn quanh trên người nhân vật cấm kỵ!
Trước mặt nhân vật cấm kỵ đi ra từ Vận Mệnh Trường Hà, trên người hắn không có nửa điểm khí tức người sống, toàn thân đều tràn ngập tử khí.
Không chỉ là hắn!
Vạn cổ bóng ma!
Còn có nhân vật cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà.
Còn có Thần Tổ Vạn Thú, trên người bọn hắn cũng đều tràn ngập tử khí, căn bản không có nửa điểm sinh cơ hiện ra.
Mà đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa mình cùng bọn hắn!
Diệp Hiên vừa huyễn hóa ra lực lượng cấm kỵ, chẳng qua là dùng Đại Mộng Vạn Cổ thúc giục, về bản chất còn có khác biệt cực lớn.
- Cảm nhận được không, đây chính là lực lượng cấm kỵ, trò chơi này nên kết thúc, ta đến tiễn ngươi lên đường.
Ầm ầm!
'Vô Tâm Nhân' dạo bước trường thiên, trong một khắc hắn liền mới bày ra tu vi chân chính, cũng là tu vi vốn có của nhân vật cấm kỵ.
- Ngươi đi lối rẽ!
Bỗng nhiên, hai mắt Diệp Hiên thâm thúy, đột ngột nói ra câu nói vừa rồi.
Nhưng cũng là câu nói kia của Diệp Hiên, vậy mà khiến 'Vô Tâm Nhân' liền ngưng lại, tử quang vờn quanh người cũng đang khủng bố khẽ run.
- Ngươi nói bậy bạ gì đó?
'Vô Tâm Nhân' thanh lãnh hét to, càng đang ra vẻ bình tĩnh, nhưng cơ thể hắn khẽ run đã bán rẻ nội tâm hắn.
- Ngươi căn bản không phải người sống, ngươi vỏn vẹn chỉ một người chết, không, cũng có thể nói là hoạt tử nhân! Không chỉ là ngươi, những nhân vật cấm kỵ khác cũng như thế, giống như ngươi đều chỉ là hoạt tử nhân, bọn ngươi tu luyện đều đi vào lối rẽ, ta nói đúng không?
Diệp Hiên lớn gan suy đoán nói.
- Ngươi thật đúng là nói nhảm quá nhiều, nhưng hôm nay ngươi cũng phải chết, ta tuyệt đối không có khả năng chờ đến ngày ngươi thức tỉnh.
Ầm ầm!
'Vô Tâm Nhân' hiển nhiên không muốn trả lời vấn đề của Diệp Hiên, bàn tay hắn ầm vang nhấc lên, tử quang cấm kỵ di thiên mạn địa đang mãnh liệt tràn ra, hóa thành đại thuật sát phạt cấm kỵ đáng sợ liền muốn trấn diệt xuống Diệp Hiên.
- Ngươi không giết được ta!
Oanh!
Diệp Hiên không hề sợ hãi, mười hai thiên môn vạn pháp bất xâm, khủng bố luân chuyển sau lưng hắn, một đạo vầng sáng luân hồi chính là át chủ bài tối cường của Diệp Hiên, căn bản sẽ không e ngại tử quang cấm kỵ của đối phương.
- Giết!
'Vô Tâm Nhân' rõ ràng run lên, nhưng vẫn là kiên định xuất thủ, một kích này trực tiếp chấn vỡ vạn cổ thương khung, mang theo uy năng cấm kỵ kinh thiên động địa trấn diệt tới Diệp Hiên.
Lui!
Ứng đối một kích chân chính của nhân vật cấm kỵ, Diệp Hiên cũng không ngu xuẩn đi ngạnh kháng, mười hai thiên môn che chở cơ thể hắn, cả người hắn đều điên cuồng lùi lại, để lẩn tránh đạo đại thuật sát phạt cấm kỵ của đối phương.
Ầm ầm!
Trăm triệu vạn dặm thiên địa hóa thành hạt bụi, chư thiên tinh đấu ảm đạm vô quang, một kích này có thể xưng là đại thuật diệt thế, nhưng vẫn bị Diệp Hiên tránh thoát, chỉ là một tia máu tươi từ khóe miệng Diệp Hiên toát ra.
- Để ta xem ngươi có thể gánh đến lúc nào!