- Tên này trốn ở nơi nào?
Chư vị cấm kỵ đã tiến vào con đường dài hẹp cuối cùng, Bất Tử Thiên Chủ chậm chạp không bước vào con đường cổ này, mà híp mắt quan sát con đường cổ này, bất an trong lòng cũng càng thêm mãnh liệt, bởi vì hắn có thể cảm giác được Diệp Hiên sẽ ra tay ở chỗ này.
Đi thôi.
Bất Tử Thiên Chủ cũng không do dự quá lâu, mắt thấy chư vị cấm kỵ đã xâm nhập, nếu hắn trì hoãn thì phải một mình đi đường.
Xoẹt!
Bất Tử Thiên Chủ bước ra từng bước, nhanh chóng tiến vào trong cổ lộ, cũng may có chư vị cấm kỵ ở phía trước mở đường, Bất Tử Thiên Chủ đi theo phía sau cũng đỡ hơn rất nhiều phiền toái.
...
- Tới đây.
Khu vực trung tâm của trường long cổ đạo, ấn ký mi tâm Diệp Hiên đang phát sáng, càng hơi nhảy lên, cả người hắn ẩn vào hư vô, kiếp Thiên Biến đang bị hắn âm thầm thúc dục, xung quanh là bọt khí như ẩn như hiện, mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức hoang vu nặng nề.
Những bọt khí này cũng không đơn giản, toàn bộ đều là đại cấm chế do cường giả thượng cổ lưu lại, trong đó có hung hiểm to lớn.
Diệp Hiên thật sự quá âm độc, hắn bằng vào ấn ký thần bí do các thượng cổ chiến hồn hóa thành, toàn bộ tụ tập lại những đại cấm chế này cùng một chỗ, chính là vì chắc chắn phải giết được Bất Tử Thiên Chủ.
Đầu óc Diệp Hiên vô cùng tỉnh táo, dùng tu vi cùng thủ đoạn hiện tại của hắn, muốn giết chết Bất Tử Thiên Chủ, cực kỳ phiền toái.
Dù sao thì Bất Tử đã hóa thành cấm kỵ, tu vi cao hơn hắn một đại cảnh giới, hơn nữa lá bài tẩy của hắn không thể toàn bộ dùng trên người Bất Tử, dù sao thì đi vào thượng cổ tuyệt địa, hắn còn phải đối mặt với rất nhiều cấm kỵ, cho nên dựa vào đại cấm chế mà những cường giả thượng cổ lưu lại làm thịt Bất Tử Thiên Chủ, mới là lựa chọn tốt nhất.
Thật ra, Diệp Hiên càng muốn lợi dụng những đại cấm này giết chết những nhân vật cấm kỵ khác, tuy nhiên hắn cũng chỉ ngẫm lại, cũng không có tính toán làm như vậy.
Những cấm kỵ này cũng không phải lần đầu tiên đặt chân vào nơi đây, hơn nữa mỗi người đều sống vô tận năm tháng, cũng không phải Bất Tử Thiên Chủ có thể so sánh với.
Nếu không giết chết được bọn họ, chờ tiến vào thượng cổ tuyệt địa, Diệp Hiên cũng tạo ra phiền toái lớn cho mình.
Gần rồi.
Càng ngày càng gần.
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, gắt gao nhìn chằm chằm các vị nhân vật cấm kỵ đi về phía hắn, người đầu tiên lọt vào mắt chính là Hỗn Độn Thần Tôn.
Diệp Hiên đang thúc dục Kiếp Thiên Biến, cực lực che dấu khí tức bản thân, ấn ký thần bí trên trán kịch liệt nhảy lên, làm cho cả người hắn đều hòa làm một chỗ với tinh không cổ lộ, hoàn toàn làm cho người ta không cảm giác được sự tồn tại của hắn.
Tuy nhiên Diệp Hiên vẫn rất cẩn thận, dù sao Kiếp Thiên Biến không có bao nhiêu tác dụng đối với những lão gia hỏa này, chân chính che dấu khí tức của hắn vẫn là dựa vào thành ấn ký thần bí mà các thượng cổ chiến hồn hóa ra, đây mới là nguyên nhân hắn có thể ẩn nấp ở chỗ này.
Ầm ầm.
Một tiếng trầm đục vang lên, người đầu tiên đi qua bên cạnh Diệp Hiên là Hỗn Độn Thần Tôn. Khoảng cách giữa Diệp Hiên và hắn chỉ chỉ có ba thước. Diệp Hiên hơi lo sợ, sợ bị Hỗn Độn Thần Tôn cảm ứng được.
Không sao.
Hỗn Độn Thần Tôn đi qua bên cạnh Diệp Hiên, dường như cũng không phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Hiên, nhưng cũng vào giờ khắc này, Hỗn Độn Thần Tôn nhíu mày, bước chân cũng hơi dừng lại.
- Ừ?
Sắc mặt Diệp Hiên khẽ biến, chẳng lẽ lão gia hỏa này cảm nhận được sự tồn tại của hắn?
Đang lúc Diệp Hiên đề cao cảnh giác, Hỗn Độn Thần Tôn chỉ chỉ dừng lại một hơi thở, khóe mắt như ẩn như hiện nhìn về phía Diệp Hiên, sau đó tiếp tục đi về phía cuối cổ lộ.
- Quả nhiên lợi hại.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà quả nhiên đáng sợ, mơ hồ cảm giác được không đúng.
Người thứ hai đi qua bên cạnh Diệp Hiên là vạn cổ âm ảnh, lão gia hỏa này quả nhiên khủng bố, khi hắn đi qua bên cạnh Diệp Hiên, khóe miệng thế nhưng lại lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó coi không có việc gì tiếp tục đi về phía cuối con đường.
Kế tiếp, từng nhân vật cấm kỵ đi qua bên cạnh Diệp Hiên, có người hơi dừng chân, cũng có người trực tiếp đi qua bên cạnh Diệp Hiên, tựa như tất cả mọi người đều không phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Hiên.
Cuối cùng.
Đôi mắt Diệp Hiên chợt lóe, bóng dáng Bất Tử Thiên Chủ hiện ra trong mắt hắn, giờ phút này đang đi đến vị trí của hắn.
Như đi trên băng mỏng, cẩn thận nhìn quanh, Bất Tử Thiên Chủ đi mỗi một bước đều phải cẩn thận quan sát xung quanh, bởi vì nội tâm hắn càng thêm bất an, một cỗ cảm giác nguy cơ cực lớn hiện ra trong lòng.
Không đúng.
Nguy hiểm.
Hoàn toàn nguy hiểm.
Ầm ầm.
Theo Bất Tử Thiên Chủ cách Diệp Hiên càng ngày càng gần, tâm thần của hắn đang kịch liệt run rẩy, thậm chí cấm kỵ tử quang bộc phát ra, trực tiếp che chở hắn ở bên trong, một thân tu vi đều tăng lên không thôi.
Ngay bây giờ.
- Chết đi.
Ầm ầm.
Khi Bất Tử Thiên Chủ rốt cục tới gần, Diệp Hiên dữ tợn quát to, trong mắt hiện ra khí sát cực kỳ đáng sợ, một chưởng đánh tới Bất Tử Thiên Chủ.
- Ta biết ngươi tặc tâm bất tử.
Bất Tử Thiên Chủ sớm đã có chuẩn bị, hắn oán độc hét lớn một tiếng, một chưởng nghênh đón Diệp Hiên, cấm kỵ tử quang khủng bố kia đang gào thét ra, một kích này hắn cũng ấp ủ hồi lâu, chính là đang chờ Diệp Hiên xuất hiện.
Phanh.
Hai người đều mang theo mục đích tuyệt sát đối phương, một kích này đánh ra, nhất thời làm cho toàn bộ Tinh Không Cổ Lộ kinh khủng rung động, không biết bao nhiêu tinh đạo đang sụp đổ.