- Chư vị, cáo từ.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Rất nhiều cấm kỵ lần lượt bắn nhanh rời đi, trong nháy mắt đã biến mất không thấy, chỉ còn lại Diệp Hiên cùng Vô Tâm Nhân còn ở lại tại chỗ.
- Ngươi nói tiểu đỉnh thứ mười một ở nơi nào?
Theo chư vị cấm kỵ rời khỏi, Diệp Hiên xoay người nhìn về phía Vô Tâm Nhân, trực tiếp hỏi ra suy nghĩ trong lòng, dù sao thì hắn nhất định phải có tiểu đỉnh thứ mười một.
- Ở giữa thượng cổ thần sơn.
Vô Tâm Nhân thẳng thắn nói.
- Thượng cổ thần sơn?
Diệp Hiên hơi ngẩn ra, bởi vì hắn cũng không hiểu rõ về thượng cổ tuyệt địa, lần đầu tiên nghe được về thượng cổ thần sơn.
- Ngươi nghe ta chậm rãi nói.
Vô Tâm Nhân nói.
Thượng cổ thần sơn là nơi quan trọng nhất trong thượng cổ tuyệt địa, theo truyền thuyết, nó cũng là tòa thần sơn duy nhất còn sót lại từ thời thượng cổ.
Cả tòa thượng cổ thần sơn chia làm chín chín tám mươi mốt cung, mỗi một cung đều ẩn chứa truyền thừa của một đạo thống thượng cổ, trong đó càng ẩn chứa cơ duyên không cách nào tưởng tượng được.
Tiểu đỉnh thứ mười một ở giữa thượng cổ thần sơn, có lẽ sẽ xuất hiện ở trong một cung nào đó.
Chín là cực, chín chín tám mươi mốt là cực trong cực.
Mỗi chín thần cung là một cánh cửa, nếu có người có thể tiến vào cung thứ tám mươi mốt, sẽ nắm trong tay toàn bộ thượng cổ thần sơn, càng có thể trở thành chúa tể của thượng cổ tuyệt địa.
Tất nhiên, đây chỉ là một truyền thuyết, không ai biết nó có phải sự thật hay không?
Nhưng có một điểm rất có thể là thật, nếu thật sự có người có thể vượt qua tất cả thần cung, vậy hắn tất sẽ chiếm được cơ duyên không thể tưởng tượng được, có lẽ có thể kế thừa truyền thừa thời đại thượng cổ mạnh nhất, thậm chí là cơ duyên nghịch thiên.
- Thượng cổ thần sơn ở đâu?
Trong lòng Diệp Hiên nhảy lên, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Vô Tâm Nhân.
- Thần sơn không thể nhìn thấy, không có pháp môn tiến vào cố định, có lẽ là một hồ nước, có lẽ một gốc cây cổ thụ, cũng có lẽ chỉ là một viên đá, đều có thể là cửa ngõ tiến vào thượng cổ thần sơn.
Vô Tâm Nhân nói.
Diệp Hiên nghe đến đó, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, trách không được những cấm kỵ này nhanh chóng rời khỏi, xem ra chính là tìm kiếm cánh cửa tiến vào thượng cổ thần sơn.
- Diệp Hiên, chúng ta cáo từ, nếu ngươi thật sự có thể tiến vào thượng cổ thần sơn, ngươi và ta có thể liên thủ xông cung đối địch, ngươi có thể lấy đi tiểu đỉnh thứ mười một, ta cũng có thể giúp ngươi cướp lấy vật này, nhưng trái lại, ngươi cũng cần giúp ta một tay, cướp lấy thứ ta muốn.
Vô Tâm Nhân trịnh trọng nói.
- Đây là giao dịch của ngươi và ta, tự nhiên không có vấn đề gì.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Được, vậy ta chờ ngươi ở thượng cổ thần sơn.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt!
Vô Tâm Nhân nhìn thoáng qua Diệp Hiên thật sâu, sau đó hóa thành một đạo tử quang biến mất không thôi.
- Nhân Đạo, ngươi và ta chia nhau hành động, ngươi phải cẩn thận mọi thứ, nói cho cùng thì người ta đều đến đây lần đầu, không quen thuộc như đám lão gia hỏa này.
Theo Vô Tâm Nhân rời khỏi, Diệp Hiên dặn dò Nhân Đạo chi chủ, dù sao nếu hai người kết bạn mà đi, sẽ thiếu đi một cơ hội tìm kiếm lối vào thượng cổ thần sơn.
Chia nhau hành động là sự lựa chọn tốt nhất.
- Được.
Nhân Nhân chi chủ gật gật đầu, tán thành quyết định của Diệp Hiên, sau đó hai người dặn dò lẫn nhau một phen, mỗi người rời khỏi.
...
Thiên địa nguyên khí, mãnh liệt mênh mông.
Trong mảnh vỡ thượng cổ mênh mông vô tận, Diệp Hiên hóa thành một đạo quang lướt qua, từng gốc cổ thụ thông thiên xẹt qua bên cạnh hắn, tiếng gió gào thét kinh khủng vang lên.
Diệp Hiên đang tìm lối vào Thượng Cổ Thần Sơn, hắn cũng đang tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình.
Phải biết rằng ở trong phiến thượng cổ tuyệt địa này, thiên địa nguyên khí quá mức tràn đầy, tất sẽ thai nghén ra thần vật không đoán được, nếu hắn có thể bằng vào thần vật làm cho tu vi đại tăng, có lẽ không đợi tiến vào thượng cổ thần sơn, hắn có thể hợp nhất Thập Nhị Thiên Môn.
Thêm một phần tu vi sẽ nhiều hơn một phần cam đoan, Diệp Hiên tiến vào thượng cổ tuyệt địa, tự nhiên sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một cơ hội nào có thể làm cho tu vi hắn tăng lên.
Bởi vì Diệp Hiên tự biết mình, tuy rằng thủ đoạn lá bài tẩy của hắn rất nhiều, nhưng luận về tu vi chân thật, hắn còn kém các nhân vật cấm kỵ rất nhiều, muốn đấu trí đấu lực với bọn họ ở phiến tuyệt địa thượng cổ này, đôi khi còn phải gặp phải tình huống bất ngờ trong thượng cổ tuyệt địa, Diệp Hiên phải cam đoan mình nhanh chóng cường đại lên.
Ở ngoài vũ trụ hỗn độn, Diệp Hiên muốn tăng lên tu vi, cực kỳ khó khăn, nhưng đi vào thượng cổ tuyệt địa thì khác, đây là cơ duyên tốt nhất của hắn, hắn sẽ không bỏ qua.
Nói một từ câu thẳng thắn.
Không từ thủ đoạn, âm hiểm ngoan độc, thậm chí các loại thủ đoạn đê tiện dơ bẩn Diệp Hiên đều có thể dùng, chỉ cần có thể tăng trưởng tu vi bản thân, hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào.
Tin tưởng?
Hợp tác?
Không tồn tại, ngoại trừ Nhân Đạo chi chủ, Diệp Hiên còn có thể tín nhiệm một chút, những nhân vật cấm kỵ còn lại, một khi Diệp Hiên có cơ hội tất nhiên sẽ giết chết bọn họ.
Về phần hợp tác cùng Vô Tâm Nhân, chỉ là lá mặt lá trái, đến thời khắc mấu chốt, nói trở mặt sẽ trở mặt, hết thảy đều là vì lợi ích.
Tuy nhiên Diệp Hiên rất tò mò, đó chính là Bất Tử Thiên Chủ.
Trong số những người tiến vào thượng cổ tuyệt địa này, chỉ có hắn và Nhân Đạo Bất Tử, ba người bọn họ lần đầu tiên tiến vào, cũng không hiểu rõ về thượng cổ tuyệt địa.
Nhưng Bất Tử Thiên Chủ lại tựa như rất quen thuộc với Thượng Cổ Tuyệt Địa, cũng là người đầu tiên đi tìm lối vào Thượng Cổ Thần Sơn, điều này cũng chứng tỏ sau lưng hắn có người sai khiến.