Ầm ầm!
Chợt, tiếng phá không từ phía sau Bất Tử Thiên Chủ truyền đến, điều này cũng làm cho hắn đột nhiên cả kinh, không ngờ có người đuổi theo nhanh như vậy, Bất Tử quay đầu nhìn về phía người tới.
- Là ngươi?
Khi Bất Tử Thiên Chủ nhìn thấy người phía sau, sắc mặt nhất thời âm trầm đến đáng sợ, hắn thật không ngờ người đuổi theo lại là Diệp Hiên.
Tên này quả nhiên không đơn giản, trách không được ngay cả 'Ngục' cũng cực kỳ coi trọng.
Bất Tử Thiên Chủ cảm thấy sợ hãi, tuy nhiên nhanh chón trấn định lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cực kỳ bình tĩnh, càng không có ý ra tay với Diệp Hiên.
Bất Tử Thiên Chủ càng bình tĩnh, Diệp Hiên biết hắn có vấn đề lớn, điều này làm cho đôi mắt hắn khẽ động, trên mặt hiện lên nụ cười thân thiết đi tới chỗ Bất Tử.
- Bất Tử đạo hữu, thật ra ngươi và ta có thể hảo hảo nói chuyện một chút, thật sự không cần phải đẩy đối phương vào chỗ chết.
Diệp Hiên bày ra vẻ mặt hiền lành, đi đến bên cạnh Bất Tử, giống như thật sự là bạn tốt nhiều năm tương giao với Bất Tử Thiên Chủ.
- Ừ?
Bất Tử Thiên Chủ đột nhiên cả kinh.
Có lẽ người khác không biết Diệp Hiên, nhưng đối với hắn mà nói, Diệp Hiên là người như thế nào, hắn không thể rõ ràng hơn.
Giờ phút này, Diệp Hiên biểu hiện ra bộ dáng người vật vô hại, lại chứng tỏ đối phương đang ấp ủ âm mưu cực lớn, tất nhiên muốn tính kế với hắn.
- Diệp Hiên, đừng đến gần ta, ngươi cảm thấy giữa ngươi và ta còn có chỗ hòa hoãn sao?
Bất Tử Thiên Chủ lạnh lùng nói.
- Bất Tử đạo hữu nói đùa, thật ra cừu oán giữa ngươi ta đều là chuyện xảy ra trong quá khứ, ngươi giết ta một lần, ta giết ngươi một lần, đây coi như ngang bằng, huống hồ hiện tại đạo hữu hóa thành cấm kỵ, một thân tu vi càng ở trên ta, thật ra hoàn toàn có thể buông xuống cừu oán giữa ngươi ta.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Buông xuống?
Bất Tử Thiên Chủ cười lạnh liên tục nói:
- Sao lại buông xuống? Ngươi không cảm giác ngươi nói rất dối trá?
- Ta còn nhớ rõ đạo hữu đã nói với ta, thật ra ngươi và ta đều là cùng một loại người, hoàn toàn có thể làm bằng hữu, hiện tại ta rất có thành ý muốn kết giao bằng hữu với ngươi, chẳng lẽ không thể hóa giải mọi chuyện trong quá khứ sao?
Diệp Hiên chân thành nói.
Diệp Hiên càng biểu hiện thân thiện, nội tâm Bất Tử Thiên Chủ càng cẩn thận, hắn chịu quá nhiều thiệt thòi ở trên người Diệp Hiên, sẽ không tin tưởng Diệp Hiên.
Thấy Bất Tử Thiên Chủ lạnh lùng không nói gì, Diệp Hiên cũng không thèm để ý, hắn đã sớm đoán được sẽ là kết quả này, dù sao cừu oán giữa hai người đã không thể hóa giải.
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động, ra vẻ cảm khái thở dài, nói:
- Thật ra ta rất cảm thấy rất không đáng giá thay cho đạo hữu, đạo hữu đã từng là vạn cổ chí cường cao cao tại thượng, được Hỗn Độn vạn linh tôn sùng, nhưng hôm nay hóa thân thành nhân vật cấm kỵ lại bị người khống chế, chẳng lẽ ngươi thật sự cam tâm?
- Chê cười, Bất Tử ta há lại bị người khác khống chế, ta chỉ là...
Bất Tử Thiên Chủ mỉa mai, nhưng vừa nói được một nửa, trong nháy mắt liền tỉnh lại, lúc này mới phát hiện Diệp Hiên đang hố hắn.
Nhìn thấy vẻ mặt biến ảo khó lường của Bất Tử Thiên Chủ, đôi mắt Diệp Hiên chợt lóe, hắn biết mình đoán đúng, Bất Tử Thiên Chủ quả nhiên bị người khống chế.
Đông —— đông —— đông.
Diệp Hiên đi thêm vài bước về phía Bất Tử Thiên Chủ, sau đó bước chân dừng lại, dị thường trịnh trọng nhìn về phía Bất Tử Thiên Chủ nói:
- Thiên tư của đạo hữu không ở dưới Diệp Hiên ta, tội gì làm chó cho người ta, nếu đạo hữu nguyện ý, ta có thể kết giao bằng hữu, lần này đi vào thượng cổ tuyệt địa, ngươi và ta liên thủ, sẽ không ai có thể địch lại, cơ duyên thượng cổ thần sơn này, tất cả đều sẽ thuộc về ngươi và ta.
Đối với lý do của Diệp Hiên, Bất Tử Thiên Chủ tự nhiên không tin, nhưng lời Diệp Hiên nói lại làm cho Bất Tử Thiên Chủ hơi động tâm, dù sao hắn cũng muốn ngăn cản Diệp Hiên lấy được thứ kia, đây cũng là nhiệm vụ 'Ngục' giao cho hắn.
Bất Tử Thiên Chủ tuyệt đối không dám phản bội 'Ngục', trừ phi hắn có thể một lần nữa hóa thành người sống, nếu không, nếu thật sự phản bội 'Ngục' chỉ sợ kết cục của hắn sẽ cực kỳ thê thảm.
Trong những năm tháng trong tử vong tù giam, không ai rõ ràng sự đáng sợ của 'Ngục' hơn hắn, đối phương là tồn tại vượt qua cấm kỵ, thủ đoạn không phải người ngoài có thể tưởng tượng.
- Diệp Hiên, ngươi không cần nói nữa, phía sau ta không có bất kỳ người nào sai khiến, hơn nữa cũng không ai có thể để cho ta làm chó của hắn, tuy nhiên ngươi và ta đích xác có thể làm bằng hữu, đi vào trong thượng cổ thần sơn này đại triển quyền cước, mỗi người đều lấy được thứ mình cần.
Bất Tử Thiên Chủ rốt cục tỉnh táo lại, nếu Diệp Hiên lấy lòng hắn, vậy hắn sẽ thuận nước đẩy thuyền đồng ý với Diệp Hiên, vừa lúc có thể hoàn thành nhiệm vụ 'Ngục' giao cho hắn.
- Đạo hữu quả nhiên sảng khoái, vậy ngươi và ta cứ như vậy quyết định.
Diệp Hiên mỉm cười, càng thân thiết vỗ vỗ bả vai Bất Tử Thiên Chủ, giống như hai người thật sự là bạn già nhiều năm.
Tất nhiên, cả hai đều biết trong lòng đối phương đều có ý đồ với mình, nhưng không ai tiết lộ nó.
Diệp Hiên muốn tìm ra người phía sau Bất Tử Thiên Chủ, Bất Tử Thiên Chủ muốn hoàn thành nhiệm vụ 'Ngục' giao cho hắn, phải xem ai có thể vượt trội hơn một bậc.
Ngoại trừ người phía sau Bất Tử Thiên Chủ, Diệp Hiên càng muốn biết Bất Tử Thiên Chủ vì sao có thể là người đầu tiên tiến vào Thượng Cổ Thần Sơn, trong tay đối phương có bảo vật mà hắn không biết hay không?