Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2477 - Chương 2477: Thiên Môn Hợp Nhất!

Chương 2477: Thiên môn hợp nhất! Chương 2477: Thiên môn hợp nhất!

- Ngươi là ai?

- Ngươi ở đâu?

- Ta đang ở đâu?

Diệp Hiên liên tục hỏi ra ba vấn đề, âm thanh quanh quẩn trong hư vô.

- Nơi này là linh hồn bổn nguyên của ngươi, cũng có thể nói là linh hồn bổn nguyên của ta.

Đông —— đông —— đông.

Một bóng dáng hắc ám đi ra từ trong góc, thân hình của hắn mơ hồ mà hư ảo, nhưng cả người lại hiện ra hắc ám vô biên, để cho người ta nhìn không rõ diện mạo của hắn như thế nào.

- Ngươi là ai?

Diệp Hiên giật mình hỏi, không biết vì cái gì, khi hắn nhìn thấy bóng dáng hắc ám này, lại dâng lên một cảm giác quen thuộc, tựa như đối phương là thân nhân của hắn, cùng hắn có một loại cảm giác huyết mạch tương liên.

- Ta là ai?

Bóng người hắc ám thì thào thì thầm, sau đó thở dài, nhìn về phía Diệp Hiên nói:

- Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta, hiện tại ngươi biết ta là ai chưa?

- Ngươi là ta?

Ầm ầm.

Diệp Hiên như bị sét đánh, hắn kinh ngạc nhìn bóng dáng hắc ám, qua nửa ngày không lấy lại tinh thần lại.

Bởi vì, đã từng có một người nói với hắn những lời này, mà người này chính là tương lai của hắn.

Mặc dù tương lai là ảo tưởng, nhưng nó thực sự tồn tại, bởi vì trong những năm tháng cổ đại kia, quá khứ và tương lai là tồn tại, dòng thời gian này vẫn không thay đổi.

- Đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp nhau, có lẽ ngươi sẽ rất giật mình, trong lòng sẽ càng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng tất cả đều không quan trọng, bởi vì theo thời gian trôi qua, ngươi đều sẽ hiểu tất cả.

Bóng dáng hắc ám nhẹ giọng nói.

- Ngươi là kiếp trước của ta?

- Ngươi là cấm kỵ trong cấm kỵ?

- Là một trong những người kinh thiên tuyệt địa kia?

Diệp Hiên đè xuống khiếp sợ trong lòng, hắn nghiêm trang nhìn về phía bóng dáng hắc ám, đang chờ đợi đối phương cho hắn một đáp án.

- Kiếp trước?

Bóng đêm cô tịch nói, sau đó giương mắt nhìn Diệp Hiên, bóng tối quanh thân đều từ từ lui ra, cũng hiện ra chân dung của hắn.

Ầm ầm.

Khi Diệp Hiên thấy rõ người trước mắt, cho dù trong lòng hắn đã có chuẩn bị, nhưng vẫn ầm ầm chấn động, trực tiếp ngây ngốc tại chỗ.

Hắn thấy cái gì?

Diệp Hiên nhìn thấy chính mình.

Hắn thấy một hắn khác.

Giống nhau như đúc, không có nửa điểm khác biệt.

Nếu như nói thật sự có khác biệt, đó chính là trên người chính mình đang đứng ở trước mặt trống rỗng xuất hiện một ít khí tức làm cho hắn bi thương, cỗ khí tức này càng làm cho tâm thần hắn hỗn loạn đến cực hạn.

- Cái gì gọi là kiếp trước?

Bóng dáng hắc ám có lẽ cảm nhận được sự khiếp sợ của Diệp Hiên, hắn thản nhiên thì thầm, có khí tức không thể diễn tả được đang lưu động.

- Nếu ngươi nghĩ rằng ta là kiếp trước của ngươi, thì ta là kiếp trước của ngươi.

- Thật ra ngươi không cần rối rắm vấn đề này, bởi vì ngươi thủy chung là ngươi, kiếp trước cũng tốt, kiếp này cũng được, ngươi vẫn chỉ là mình ngươi.

Bóng người hắc ám nói tới đây hơi dừng lại, dùng một loại ánh mắt làm cho Diệp Hiên run rẩy nhìn về phía hắn.

- Ngươi có lẽ đang suy nghĩ, ta có thể đoạt xá thân thể của ngươi hay không, một lần nữa xuất hiện trong Vạn Cổ Vũ Trụ.

- Nhưng ngươi có nghĩ đến, ngươi là ta, ta là ngươi, giữa ngươi và ta làm thế nào có chuyện đoạt xá.

- Ta JyrIDwzgpḝ vạn cổ thiên địa, ta chấp chưởng vũ trụ mênh mông, từng một người vào Luân Hồi chi môn mà không chết, từng chiến một trận cùng chí cao kia, mặc dù bại vẫn vinh quang.

- Ta mặc dù bại, tâm ta bất tử, cho nên ta mất đi, mới có ngươi kiếp này, ngươi và ta vốn là một thể, đời đời kiếp kiếp tìm hiểu pháp môn mạnh nhất vạn cổ, chỉ vì phá vỡ lời nguyền chí cao kia.

- Ngươi bây giờ còn quá yếu, không chỉ không có thức tỉnh ký ức xa xôi mà quá khứ kia, thậm chí ngay cả Thập Nhị Thiên Môn cũng không có đạp qua, ngươi hiện tại còn cần phải đi tìm ký ức bị mất của ngươi, chỉ có đợi đến lúc đó, có lẽ vạn cổ tối cường pháp môn mà chúng ta tìm hiểu sẽ thành công.

- Đánh vỡ hỗn độn, đạp phá Vạn Cổ, quá khứ hiện tại tương lai, đây chính là pháp mạnh nhất của chúng ta, đây cũng là cơ hội duy nhất của chúng ta.

- Đi đi, đi đến Tuyệt Thiên cung lấy lại đồ vật thuộc về chúng ta, như thế thì mới có thể làm cho ngươi tìm lại ký ức đã mất của ngươi.

Ù ù.

Bóng dáng hắc ám dần dần hư ảo, hiển nhiên sẽ biến mất trước mặt Diệp Hiên.

- Ngươi tên là gì?

Nhìn bóng dáng hắc ám sắp rời khỏi, Diệp Hiên cất tiếng quát to, bởi vì hắn mờ mịt luống cuống, không biết có nên tin lời đối phương nói hay không.

- Tên ta là 'Hoang'.

- Nhưng đây cũng không phải tên của ta, cái tên này là của ngươi, bởi vì chúng ta mới là cường giả mạnh nhất Vũ Trụ, cũng chỉ có chúng ta với xứng với cái tên này.

Bóng dáng hắc ám thản nhiên nói nhỏ, mảnh đất hư vô này đều mơ hồ bắt đầu nghiền nát, ý thức của Diệp Hiên cũng sắp trở về thân thể.

- Chờ một chút, chờ một chút.

Giờ khắc này, Diệp Hiên đã không còn thời gian tiếp tục hỏi, hắn chỉ muốn biết tung tích của một người, thậm chí là tình huống của đối phương.

- Liễu Bạch Y, ngươi có biết Liễu Bạch Y, hắn cũng là cấm kỵ trong cấm kỵ, hắn hiện tại thế nào rồi?

Diệp Hiên lo lắng hỏi.

Diệp Hiên đã tìm kiếm Liễu Bạch Y nhiều năm, nhưng hắn đột nhiên biến mất, không có bất kỳ tin tức gì, căn cứ vào lời nhân vật cấm kỵ nói, Liễu Bạch Y là cấm kỵ trong cấm kỵ chuyển thế, đây cũng là vấn đề Diệp Hiên lo lắng nhất.

Hắn sợ Liễu Bạch Y lần thứ hai xuất hiện, đã không phải là người hắn đã từng quen thuộc, mà là hóa thành cái gọi cấm kỵ trong cấm kỵ kia.

Bình Luận (0)
Comment