- Quỷ Đạo Thần Tôn?
Sau một khắc, tất cả mọi người dừng lại chiến đấu, vẻ mặt kinh nộ nhìn về phía người này.
Quỷ Đạo Thần Tôn.
Một người có cảm giác tồn tại rất thấp.
Từ khi bước lên tinh không cổ lộ bắt đầu, người này vẫn luôn hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, cơ hồ làm cho người ta quên đi sự tồn tại của hắn.
Cho dù tiến vào thượng cổ tuyệt địa, hắn cũng chưa bao giờ cùng bất kỳ kẻ nào nổi lên phân tranh, cơ hồ là đi một mình.
Hơn nữa, vừa rồi các đại cấm kỵ loạn chiến, hắn cũng không tham gia trận chiến đấu này, mà thi triển pháp môn của quỷ thần đại đạo, ẩn nấp bản thân.
Lúc trước được Nhân Đạo chủ nhân nhắc nhở, Diệp Hiên phát giác thiếu một Bất Tử Thiên Chủ, khi đó Diệp Hiên cũng mơ hồ cảm giác được không đúng, sau khi Bất Tử Thiên Chủ đi ra, hắn áp chế loại cảm giác này.
Giờ phút này lần thứ hai hồi tưởng lại, đâu phải chỉ thiếu Bất Tử Thiên Chủ, còn thiếu một Quỷ Đạo Thần Tôn.
Bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu, thì ra con chim hoàng tước này cũng không phải Diệp Hiên, mà là Quỷ Đạo Thần Tôn vẫn ẩn nhẫn yên lặng, ở thời khắc mấu chốt nhất mới ra tay.
Cho đến giờ khắc này, Diệp Hiên biết mình quá sơ suất, những nhân vật cấm kỵ này nào có một ai đơn giản, tất cả đều là hạng người cực kỳ thâm lão, mưu tính cực sâu.
Chỉ là hiện tại hối hận cũng đã vô dụng, Tam Sinh Tam Thế Hoa đã rơi vào trong tay của Quỷ Đạo Thần Tôn.
Thật ra, cũng không trách Diệp Hiên bỏ sót Quỷ Đạo Thần Tôn, chỉ vì hắn không có tiếp xúc người này, hơn nữa một đường đi tới, Quỷ Đạo Thần Tôn cơ hồ không khiến người ta chú ý.
Vả lại đối phương tu luyện quỷ thần đại đạo, quỷ dị khó lường nhất, hắn cố ý ẩn nấp, đừng nói ngay cả Diệp Hiên cũng không có phát giác, những nhân vật cấm kỵ khác không phải cũng như thế.
- Quỷ Đạo Thần Tôn, giao hoa này ra.
Ánh mắt Vạn Cổ Âm Ảnh âm lệ đáng sợ, hắn trực tiếp buông tha Diệp Hiên, từng bước từng bước đi về phía Quỷ Đạo Thần Tôn, ánh mắt nhìn về phía Tam Sinh Tam Thế Hoa tham lam không thôi.
Không chỉ có Vạn Cổ âm ảnh, những cấm kỵ khác cũng lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, trong nháy mắt đã vây quanh Quỷ Đạo Thần Tôn ở trung ương.
Hiển nhiên, Tam Sinh Tam Thế Hoa quá quan trọng đối với nhân vật cấm kỵ, mặc kệ ai có được hoa này, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
- Ha ha ha.
Quỷ Đạo Thần Tôn, hư ảo khó lường, cấm kỵ tử quang lượn lờ quanh thân, còn có từng đạo quỷ ảnh quỷ dị trùng điệp với hắn.
- Hiện tại hoa này đã rơi vào trong tay ta, các ngươi cảm thấy ta sẽ giao ra sao?
Quỷ Đạo Thần Tôn ra vẻ khẽ than:
- Các ngươi thật đúng là bị tham lam che lấp tâm trí.
- Quỷ Đạo Thần Tôn ta chờ đợi giờ khắc này đã hơn mười hỗn độn vũ trụ, tâm trí những tiểu bối các ngươi còn kém xa.
Từ trong lời của Quỷ Đạo Thần Tôn không khó nghe ra, lão gia hỏa này tồn tại thời gian cực kỳ lâu dài, chỉ sợ còn dài hơn cả Hỗn Độn Thần Tôn cùng Vạn Cổ âm ảnh, trách không được hắn có thể ẩn nhẫn đến bây giờ mới ra tay.
Ầm ầm.
Sát khí di thiên, tử quang ầm ầm, các vị cấm kỵ từng bước từng bước tới gần, nhưng không đợi mọi người đi tới trước mặt, Quỷ Đạo Thần Tôn cười khinh miệt, chuyện hắn làm tiếp theo trực tiếp làm cho chư vị cấm kỵ căm hận điên cuồng rống to, toàn bộ lâm vào trạng thái kinh nộ không thôi.
- Ngươi dám?
Ù ù.
Quỷ Đạo Thần Tôn há to miệng, hắn cũng muốn học Diệp Hiên, trực tiếp nuốt Tam Sinh Tam Thế Hoa vào trong bụng luyện hóa.
Nhưng sau một khắc, chuyện cực kỳ quỷ dị xuất hiện.
- A!
Quỷ Đạo Thần Tôn thống khổ kêu rên, Tam Sinh Tam Thế hoa hắn vừa muốn nuốt vào trong miệng, giờ phút này lại đang nở rộ ánh sáng ba màu hư ảo, ánh sáng ba màu này quỷ dị mà đáng sợ, không ngờ không ngừng tiêu tan tử quang trên người hắn, trong nháy mắt đã khiến cho hắn hóa thành một bộ xương khô.
Xoẹt!
Chỉ chỉ trong nháy mắt, từng sợi xương trắng rơi xuống đất, một trận gió nhẹ thổi tới, những bạch cốt này lại quỷ dị hóa thành tro bụi tiêu tán không thấy.
- Không!
Thế nhưng cái này còn chưa xong, thân thể xương cốt của Quỷ Đạo Thần Tôn hóa thành tro bụi, thế nhưng thần hồn của hắn vẫn còn, giờ phút này đang ở trong hư không sợ hãi thét chói tai.
Chuyện để nhiều điều cấm kỵ cảm thấy rợn mình xuất hiện!
Tam sinh tam thế, kỳ hoa ba màu.
Đóa kỳ hoa có thể làm cho người chết hóa thành người sống, không ngờ lại nổi lên từ hư không, ánh sáng ba màu bao phủ thần hồn Quỷ Đạo Thần Tôn, tiếng rên rỉ sợ hãi làm cho da đầu người ta tê dại đang truyền ra từ trong thần hồn của hắn.
- Tại sao lại như vậy?
- Tại sao... Không... Ta không muốn chết...
Ầm ầm!
Ngay cả thần hồn Quỷ Đạo Thần Tôn cũng không có lưu lại, cuối cùng rơi vào kết quả hồn phi phách tán, hình thần câu diệt.
Bạch bạch bạch!!
Khi một màn kinh khủng mà quỷ dị này xuất hiện, rất nhiều nhân vật cấm kỵ bị dọa không tự giác lùi lại, một cỗ bầu không khí cực kỳ khủng hoảng sinh ra.
Một đóa kỳ hoa, chìm nổi trong hư không, tam sinh tam thế, ba màu lưu chuyển.
Đóa hoa này xinh đẹp tuyệt luân, càng làm cho người ta mê say, nhưng hiện tại lại làm cho rất nhiều cấm kỵ sợ như rắn rết, không có bất kỳ người nào dám tiến lên một bước hái nó.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, thượng cổ truyền thuyết Tam Sinh Tam Thế hoa có thể làm cho người chết sống lại, làm sao có thể như vậy?
Vô Tâm Nhân run rẩy gào thét, nàng không cách nào tin tưởng sẽ là một kết quả như vậy, nhưng nàng tận mắt nhìn thấy Quỷ Đạo Thần Tôn chết thảm, điều này lại làm cho tâm thần nàng sợ hãi không thôi.