Thôn Thiên Ma chủ không thể nhúc nhích, nhưng hắn còn có thể mở miệng nói chuyện, đồng tử hắn kinh hãi nhìn về phía Diệp Hiên, trong miệng truyền đến tiếng gào thét run rẩy không thôi.
- Cái gì gọi là chí cường? Cấm kỵ là gì?
Diệp Hiên chậm rãi đi về phía Thôn Thiên Ma Chủ, theo mỗi một bước bước của hắn bước ra, phương thiên địa vũ trụ này đều ầm ầm nổ vang, không biết bao nhiêu khỏa Thần Tinh rơi xuống từ vũ trụ mênh mông, hội tụ thành một bức kinh thế vẫn tinh đồ hiện ra.
Nghịch Thiên vừa động, thiên địa sắc biến.
Nghịch Thiên Cảnh ở tam đại thời đại mạnh nhất, mặc dù không bằng Kinh Thiên Tuyệt Địa, nhưng cũng là tồn tại sừng sững ở đỉnh phong, chứ đừng nói ở hỗn độn vũ trụ hiện nay.
Nghịch Thiên giả tương đương với vô địch.
Ở Hỗn Độn vũ trụ bây giờ, Diệp Hiên có thể đẩy ngang cả Hỗn Độn vũ trụ, không có bất kỳ sinh linh nào có thể là đối thủ của hắn.
Ầm ầm.
Diệp Hiên bước ra một bước, đứng ở trước mặt Thôn Thiên Ma Chủ, theo đôi mắt hắn luân chuyển, thân hình Thôn Thiên Ma Chủ dừng lại rốt cục được cởi bỏ, ầm ầm một tiếng rơi xuống đất.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi...
Thôn Thiên Ma Chủ vừa điều khiển lại được thân thể, hắn sợ hãi liên tục lùi lại, nội tâm sinh ra tuyệt đại khủng bố.
- Ta giết ngươi!
Ầm ầm.
Thôn Thiên Ma Chủ không tin tà, hắn không tin Diệp Hiên có thể mạnh như vậy, chỉ một lời đã có thể làm cho mình đưa tay chịu trói, đây quả thực là không thể xảy ra.
Ầm ầm.
Thôn Thiên Ma Chủ cực kỳ thăng hoa, thai nghén ra một kích cấm kỵ mạnh nhất hướng Diệp Hiên giết tới, một kích này có thể nói là sát chiêu cuối cùng của hắn, không chỉ có cấm kỵ tử lực tràn ngập trong đó, còn có thôn phệ đại đạo của hắn phối hợp.
- Quỳ xuống.
Như vạn cổ kình thiên đang đè xuống, giống như tuyên cổ lôi âm tại nổ vang, Diệp Hiên chắp tay mà đứng vẫn chưa ra tay, chỉ thốt ra hai chữ đơn giản.
- A!
Phốc phốc phốc.
Chuyện kỳ lạ mà khủng bố xuất hiện.
Lực lượng trên người Thôn Thiên Ma Chủ toàn bộ nổ nát không thấy, thân thể hắn bị phá vỡ mấy trăm động máu, số lượng lớn máu tươi phun ra, theo tiếng kêu rên bi thảm của hắn truyền đến, hai đầu gối hắn mềm nhũn không ngờ lại bùm một tiếng quỳ dưới chân Diệp Hiên.
Mặt trăng và đom đóm là gì?
Cảnh tượng lúc này hoàn toàn giải thích ý nghĩa của câu nói này. Thôn Thiên Ma Chủ ngay cả cơ hội ra tay cũng sẽ không có, ở trước mặt Diệp Hiên, hắn chỉ hèn mọn như kiến quỳ xuống, không có lựa chọn nào khác.
- A, ta muốn giết ngươi.
Khuất nhục quỳ dưới chân Diệp Hiên, đối với Thôn Thiên Ma Chủ mà nói quả thực là một hồi ác mộng vạn cổ, hắn điên cuồng gào thét muốn đứng dậy.
Đáng tiếc, Thôn Thiên Ma Chủ không cách nào đứng dậy, hắn cảm giác trên người mang cả Hỗn Độn Vũ Trụ, đè ép hắn ngay cả người cũng không thể đứng lên, chỉ có thể thống khổ điên cuồng dùng hai quyền đập nện mặt đất.
- Tại sao điều này xảy ra? Tại sao điều này xảy ra?
Thôn Thiên Ma Chủ hoảng sợ gầm nhẹ, hắn không cam lòng mình sẽ thảm bại như thế. Hắn chính là nhân vật cấm kỵ, không phải là tồn tại vô địch Hỗn Độn vũ trụ sao, vì sao lại giống như chó khuất nhục quỳ gối dưới chân Diệp Hiên?
- Ngươi không phục sao?
Nhìn Thôn Thiên Ma Chủ quỳ dưới chân, Diệp Hiên thản nhiên nhìn chăm chú, trong mắt cũng không có bất kỳ ba động gì, càng không có khả năng sinh ra chút hứng thú nào đối với Thôn Thiên Ma Chủ.
Yếu đuối.
Quá yếu.
Trước đó, nhân vật cấm kỵ là tồn tại mà Diệp Hiên ở xa xa không thể lại gần, nhưng khi hắn đi từng bước bước lên đỉnh, lúc nhìn lại phát hiện, cái gọi cấm kỵ cũng chỉ là như thế.
- Diệp Hiên, tên tiểu tạp chủng ngươi, ta tuyệt đối sẽ không khuất phục ngươi.
Thôn Thiên Ma Chủ điên cuồng gào thét, hắn vẫn giãy dụa thân thể, nhưng không cách nào đứng lên.
Phanh.
Diệp Hiên nâng chân phải lên, trực tiếp giẫm lên đầu Thôn Thiên Ma Chủ.
- Ngươi phục chưa?
Diệp Hiên nói.
- Ta giết ngươi!
Bị Diệp Hiên giẫm lên đầu, Thôn Thiên Ma Chủ xấu hổ điên cuồng rống to, hắn điên cuồng thúc dục tu vi trong cơ thể, bộc phát ra uy năng cực kỳ khủng bố, muốn đẩy Diệp Hiên ra.
Phanh.
Sau một khắc, chân phải Diệp Hiên bộc phát uy năng đáng sợ như Vạn Cổ Thần Sơn, một cước đạp đầu Thôn Thiên Ma Chủ xuống mặt đất, cả người Thôn Thiên Ma Chủ đều giống như chó chết nằm sấp trên mặt đất.
- Ngươi phục chưa?
Diệp Hiên thản nhiên khẽ nói.
Đáng tiếc, một nữa đầu Thôn Thiên Ma Chủ đều rơi vào trong mặt đất. Giờ phút này muốn trả lời Diệp Hiên cũng không có khả năng.
- Còn không phục sao?
Phanh.
Sau một khắc, chân phải Diệp Hiên ầm ầm đạp đất, trực tiếp đạp nát đầu Thôn Thiên Ma Chủ tại chỗ, một cỗ máu tươi cũng từ dưới chân hắn phun ra.
Một màn như vậy, khiến đám người Diệp Khinh Mi ngơ ngác nhìn nhau, ước chừng nửa ngày cũng không có lấy lại tinh thần, trong ánh mắt tam đại đệ tử nhìn về phía Diệp Hiên cũng càng thêm kính sợ không thôi.
- Sư tôn thần uy.
Tam đại đệ tử hoảng sợ quỳ lạy dập đầu, thậm chí cả đệ tử trưởng lão của Cực Ma thần điện đều nhao nhao noi theo, âm thanh núi kêu biển gầm không ngừng truyền đến.
Giờ khắc này Diệp Hiên đã vượt qua vô địch, nhân vật cấm kỵ cũng không ngẩng đầu lên được, ở trước mặt hắn phủ phục như chó, uy thế như thế, ai có thể có?
Khủng khiếp.
Thật kinh khủng.
Đáng sợ không thôi.
Đường đường là nhân vật cấm kỵ hỗn độn vô địch, lại giống như chó chết bị Diệp Hiên giẫm đạp dưới chân chà đạp, không có nửa điểm năng lực phản kháng, sự khủng bố của Diệp Hiên đã không cách nào dùng từ ngữ để miêu tả.
- Muốn chạy trốn, ngươi cảm thấy ngươi trốn thoát sao?
Xoẹt.
Thôn Thiên Ma Chủ bị giẫm nát đầu, một tia thần hồn kia đang chạy trốn, hóa thành tử quang kinh thiên chạy trốn đi xa.