Đương nhiên, chút tâm tư của vạn cổ âm ảnh, Diệp Hiên cũng đã sớm nhìn thấu, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của mình, Diệp Hiên cũng không có để ở trong lòng.
Hiện tại, cả người Diệp Hiên đều đắm chìm trong nơi khởi nguyên, cũng chính là thế giới hồng hoang mà hắn quen thuộc.
Ước chừng qua nửa ngày, suy nghĩ của Diệp Hiên trở về, hắn nhìn về phía Vạn Cổ Âm Ảnh nói:
- Bí mật này của ngươi đích xác làm cho ta cảm thấy hứng thú, ta có thể đồng ý yêu cầu của ngươi.
Theo lời Diệp Hiên vang lên, trái tim treo cao của Vạn Cổ âm ảnh và Cái Thiên Nguyên cũng buông xuống.
- Nhớ kỹ, ngươi cần thủ hộ Táng Thiên Cung đến khi Hỗn Độn vũ trụ đại tan vỡ, nếu ngươi dám làm trái lời hứa, giở trò quỷ, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết.
Ù ù.
Diệp Hiên nói xong lời này, cả người tiêu tán không thấy, giống như chưa từng xuất hiện qua, chỉ nói về bản lĩnh di thiên hoán địa này đã làm cho tâm tình vạn cổ âm ảnh trầm trọng không thôi.
- Chủ nhân, nhận rõ hiện thực đi.
Cái Thiên Nguyên thở dài, hy vọng Vạn Cổ âm ảnh có thể phấn chấn lên.
- A.
Vạn Cổ Âm Ảnh tự giễu cười nói:
- Hắn là người kinh thiên tuyệt địa kia, ta thật ra nên nghĩ đến, sớm biết như thế, lúc trước ta cần gì phải tính kế với hắn, hiện tại rơi vào kết cuộc như hiện tại.
- Tuy nhiên Thiên Nguyên, hôm nay không có ngươi, ta đã chết ở đây, nếu ngươi nguyện ý, từ nay về sau ngươi và ta không còn phân biệt chủ tớ, ta muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, không biết ý ngươi như thế nào?
Vạn Cổ Âm Ảnh nói.
- Ân sư ở trên, đệ tử Cái Thiên Nguyên dập đầu cho lão nhân gia ngài.
Cái Thiên Nguyên quỳ xuống đất dập đầu, Vạn Cổ âm ảnh thấy thế liên tục gật đầu, chỉ là cô đơn trong mắt lại không cách nào tản đi.
Thật ra, hắn lựa chọn sống sót, càng nhiều nguyên nhân là bởi vì Cái Thiên Nguyên, hắn sống đã đủ lâu.
Khi hắn biết được bản thân cùng Diệp Hiên chênh lệch, vạn niệm sớm đã dập tắt, muốn truyền một thân bản lĩnh thần thông cho Cái Thiên Nguyên.
...
Hồng hoang thiên địa.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trên hư không, hai mắt hắn khép hờ tĩnh tâm cảm thụ hết thảy thế giới hồng hoang, vô luận linh khí biến hóa, hay biểu hiện của pháp tắc, đều không thoát khỏi sự dò xét của hắn.
Bảy ngày sau.
Diệp Hiên từ từ mở hai mắt ra, vẻ nghi hoặc xẹt qua đáy mắt, bởi vì hắn không cảm giác được thế giới Hồng Hoang có bất kỳ dị thường nào.
Ngoại trừ linh khí hơi mỏng manh hơn so với hỗn độn vũ trụ bên ngoài, không còn bất kỳ nơi nào kỳ lạ, càng đừng nói đến cái gì gọi là lực lượng thần bí.
- Chẳng lẽ hắn lừa gạt ta?
Đôi mắt Diệp Hiên lạnh lẽo
Tuy nhiên sau một khắc, Diệp Hiên lật đổ suy nghĩ của mình, bởi vì Vạn Cổ Âm Ảnh không dám làm như vậy, đối phương biết kết quả lừa gạt hắn sẽ là gì, Vạn Cổ Âm Ảnh đều rõ ràng hơn so với bất kỳ kẻ nào.
Nhưng Diệp Hiên cơ hồ cảm giác mấy lần mỗi một tấc của hồng hoang thế giới, cho dù một hạ cát, một viên thạch cũng không có khả năng bỏ sót.
Nói một câu cuồng vọng, bằng tu vi và cảnh giới của Diệp Hiên hiện giờ, thế giới hồng hoang nho nhỏ, hắn chỉ cần một ý niệm đã có thể dò xét hết thảy.
Không đúng.
Có gì đó không đúng.
Đôi mắt Diệp Hiên thâm sâu, trực giác nói cho hắn biết nhất định có chỗ nào mình bỏ sót, thậm chí phương hướng hắn tìm kiếm không đúng.
Luận tu vi, Vạn Cổ Âm Ảnh mặc dù không bằng hắn, nhưng hắn thân là nhân vật cấm kỵ, một thân tu vi dò xét hồng hoang thế giới cũng chỉ trong nháy mắt.
Ngay cả hắn cũng tìm kiếm trong vô tận năm tháng cũng không có phát hiện nguồn gốc của cỗ lực lượng thần bí, điều này cũng chứng minh cỗ lực lượng thần bí này che dấu cực sâu.
Hồng Hoang Thế Giới có thể tồn tại sau mỗi lần Hỗn Độn Vũ Trụ đại phá diệt. Cỗ lực lượng thần bí này làm sao có thể dễ dàng tìm kiếm?
Diệp Hiên không cảm giác thế giới hồng hoang nữa, mà cau mày tự hỏi, bởi vì cho dù hắn tiếp tục cảm giác toàn bộ Hồng Hoang, cũng chỉ lãng phí thời gian.
- Có thể tồn tại bất diệt, có thể tồn tại sau khi Hỗn Độn phá diệt luân hồi. Điều này chứng tỏ cỗ lực lượng này không sợ Hỗn Độn Vũ Trụ tan vỡ Luân Hồi. Vậy cỗ lực lượng này là...
- Ừm?
Diệp Hiên đang thì thầm, khi hắn nói đến đây, đôi mắt đột nhiên ngẩn ra, bởi vì hắn rốt cục nghĩ đến một loại khả năng.
- Kinh thiên tuyệt địa giả?
Sau một khắc, Diệp Hiên kinh hãi thì thầm, suy nghĩ trong đầu rộng mở sáng sủa.
Nếu như nói ngay cả hỗn độn vũ trụ phá diệt Luân Hồi cũng không thể tiêu diệt, vậy nhất định là người trong đám kinh thiên tuyệt địa.
Mà Hồng Hoang Thế Giới có thể tồn tại bất diệt, có thể cho rằng, có kinh thiên tuyệt địa giả tồn tại ở trong hồng hoang thế giới này?
Và đây là lực lượng bí ẩn.
Khi Diệp Hiên nghĩ tới đây, lỗ chân lông cả người hắn đều dựng thẳng, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.
Cũng vào thời khắc này, Diệp Hiên càng liên tưởng đến một chuyện cực kỳ kinh người.
Hắn và Liễu Bạch Y.
Phải! Chính là hắn cùng Liễu Bạch Y.
Diệp Hiên sinh ra ở nhân gian giới, mà Liễu Bạch Y cũng sinh ra ở nhân gian giới, hai người càng quen biết ở nhân gian giới, sau đó mới từng bước đi tới Hồng Hoang thế giới, thậm chí tiến vào Hỗn Độn vũ trụ.
Kiếp trước của mình là 'Hoang', Hoang được xưng là hoang cổ đệ nhất cường giả.
Liễu Bạch Y kiếp trước là Cổ Thái Sơ, càng được xưng là Thái Cổ đệ nhất nhân.
Hai người này đều thuộc một đám nhỏ kinh thiên tuyệt địa giả, nhưng vì sao lại sinh ra ở nhân gian giới?
Diệp Hiên cũng tốt, Liễu Bạch Y cũng được, không có sinh ra ở Hồng Hoang Thế Giới, cũng không có sinh ra bất cứ nơi nào ở Hỗn Độn vũ trụ, hết lần này tới lần khác đều sinh ra ở nhân gian giới?