Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2536 - Chương 2536: Bạch Y Đột Kích! (2)

Chương 2536: Bạch Y đột kích! (2) Chương 2536: Bạch Y đột kích! (2)

Nếu có thể đạt được Thái Tà Thương Thiên Pháp, không thể nghi ngờ có chỗ tốt thật lớn dành cho hắn, thậm chí có thể tìm hiểu Thái Tà Thương Thiên Pháp, tìm được thủ đoạn áp chế 'Thương'.

Loại hấp dẫn này ngay cả 'Ngục' cũng có chút ý động, tuy nhiên sau một khắc hắn liền tỉnh táo lại, không có khả năng đồng ý điều kiện của 'Thương'.

- Ha ha ha.

- Thái Tà Thương Thiên Pháp mặc dù tốt, nhưng chuyển thế thân của Hoang quan trọng hơn đối với chúng ta, nếu ngươi không cách nào đồng ý điều kiện của ta, vậy ta cũng chỉ có thể ra tay tàn nhẫn.

Ầm ầm.

Cả người 'Ngục' bộc phát ra hắc mang kinh thiên, lực lượng trấn áp đáng sợ tràn ra, năm ngón tay của hắn đặt trên quan tài bằng đồng cổ, giống như sau một khắc sẽ tự tay đánh nữ hài trong quan tài thành tro tàn.

Không thể không nói, vô luận tu vi hay tâm tính, đều có thể nói 'Ngục' là hoàn mỹ không tỳ vết, lòng dạ cũng sâu đến đáng sợ.

Hắn nói bóp chết điểm yếu của Thương, chính là muốn bức bách đối phương vì mình mà sử dụng.

- Không.

Một màn như thế, làm cho Thương kinh hãi rống to, khuôn mặt của hắn dữ tợn vặn vẹo, hiển nhiên đã bị đối phương bức đến cực hạn.

- Ta chỉ cho ngươi thời gian ba hơi thở để suy xét, ba hơi qua đi, nếu ngươi không đồng ý, vậy ngươi chờ Tịch Dao thần nữ hóa thành tro tàn đi.

'Ngục' hung dữ quát lớn, hắn tuyệt đối sẽ không cho 'Thương' bất kỳ thời gian thở dốc nào.

- Ba... Hai...

Khi 'Ngục' đếm đến hai, 'Thương' rốt cục thỏa hiệp, bởi vì hắn tuyệt đối không thể nhìn Tịch Dao tan thành mây khói.

Ầm ầm.

Thái Cổ Tà Quang, bạo ngược vô biên, Thương ầm ầm xoay người nhìn Diệp Hiên, năm ngón tay của hắn nâng lên, Thái Cổ Tà Quang đáng sợ trấn diệt vạn cổ thiên địa, thậm chí làm cho Diệp Hiên cảm nhận được cái chết đang đến gần mình.

- Được.

'Ngục' vỗ tay cười to, mục đích của hắn rốt cuộc cũng sắp đạt được, chỉ cần 'Thương' phế tu vi của Diệp Hiên, lại hủy diệt mảnh đất khởi nguyên này, Diệp Hiên sẽ không bao giờ có thể trở thành ràng buộc của bọn họ.

- Vì Tịch Dao, xin lỗi rồi.

Một đời tà vương, Thái Cổ Độc Tôn, hôm nay lại lưu lạc đến mức bị người khống chế, hắn khuất nhục, nhưng vì nữ tử hắn yêu, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn phế tu vi Diệp Hiên.

- Phế hắn.

'Ngục' dữ tợn hét lớn, chỉ cần 'Thương' phế tu vi của Diệp Hiên, hắn sẽ trực tiếp phong cấm trấn áp Diệp Hiên, mặc cho Diệp Hiên có bản lĩnh thiên đại, cuối cùng cũng sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Ngươi muốn chết.

Chợt, tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng quát đoạn vạn cổ truyền đến, một đạo thần ảnh lặng yên xuất hiện bên cạnh 'Ngục', Thái Cổ Kiếp Quang trấn cổ tuyệt kim, ầm ầm hướng 'Ngục' đập xuống.

Liễu Bạch Y.

Người đột ngột xuất hiện lại là Liễu Bạch Y.

Một kích này của hắn giống như ấp ủ hồi lâu, đáng sợ không thôi, một đạo Thái Cổ Kiếp Quang ầm ầm đánh vào giữa lưng của 'Ngục'.

Phanh.

Dị biến như thế, thậm chí 'Ngục' cũng không ngờ, một kích này quá mức nặng nề, trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài.

Cũng vào giờ khắc này, Thương vốn định đánh Diệp Hiên một kích, cũng thuận thế hướng 'Ngục' oanh giết mà đến.

Phanh.

Thái Tà Thương Thiên Pháp khủng bố cỡ nào, một kích này càng do Thái Cổ Tà Vương Thương đánh ra, hung hăng oanh kích lên người Ngục.

Ầm ầm.

Chịu một kích của hai đại kinh thiên tuyệt địa giả, cho dù là 'Ngục' cũng bị thương, cả người đều rơi xuống ở trong khe nứt thời không.

Nhưng mặc dù như vậy, hắn vẫn gắt gao túm lấy hắc tuyến trong tay, dẫn động quan tài bằng đồng ở đầu kia, tuyệt đối không buông tay.

- Ra tay.

Vẻ mặt Liễu Bạch Y đầy lạnh lùng, một bộ bạch y xẹt qua khe nứt không gian, từng đạo thái cổ đạo văn hiện ra ở quanh thân hắn, hình thành đường vân cực kỳ đáng sợ, trong tay hắn từng đạo Thái Cổ Kiếp Quang đánh ra, điên cuồng hướng 'Ngục' oanh giết mà tới.

Liễu Bạch Y giờ khắc này còn cường đại hơn so với lúc trước ở thượng cổ tuyệt địa, hiển nhiên lực lượng của hắn đang từng bước khôi phục, không bao lâu nữa đã có thể khôi phục đến cảnh giới kinh thiên tuyệt địa.

Không cần Liễu Bạch Y nhiều lời, công kích của Thương càng thêm đáng sợ, bộc phát ra oán giận tràn đầy trong lòng, thúc dục Thái Tà Thương Thiên Pháp đến cực hạn, mỗi một kích đánh ra cơ hồ đều có thể làm cho Hỗn Độn Vũ Trụ nổ tung.

Ngục bị đại kiếp nạn, bị kinh thiên tuyệt địa thời đại thái cổ oanh giết, mặc cho hắn có bản lĩnh thông thiên cũng chỉ có thể chật vật ngăn cản.

- Nhanh chóng ra tay đoạt quan tài cổ.

Trong lúc hai người giết tới 'Ngục', Liễu Bạch Y lạnh lùng truyền âm với Diệp Hiên.

Thật ra, không cần Liễu Bạch Y truyền âm, Diệp Hiên sớm đã ra tay, tuy nhiên hắn cũng không phải xuất kích với 'Ngục', mà thi triển nghịch thiên đại thần thông muốn đoạt lại quan tài cổ bằng đồng.

- Phong Thiên Ấn.

Khi Diệp Hiên sắp chạm vào quan tài, một tiếng quát to hung lệ vạn cổ truyền đến từ trong miệng 'Ngục'.

Ầm ầm.

Phong thiên tuyệt địa, vạn vật tĩnh lặng.

Ngục phun ra một ngụm máu tươi, hắn liều mạng ngăn cản một kích của hai đại kinh thiên tuyệt địa giả, thi triển một tuyên cổ đại thuật kinh thiên tuyệt địa, đại thuật này là kỹ năng áp đáy hòm của hắn.

Ù ù.

Sau một khắc, 'Ngục' phun ra thêm máu tươi, thân thể đều bị hai đại kinh thiên tuyệt địa đánh nứt ra, nhưng đã đánh ra Phong Thiên Ấn, hắc tuyến hắn nắm trong tay cùng quan tài bằng đồng ở đầu kia trong nháy mắt biến mất không thấy.

Lúc lần nữa xuất hiện, đã rời khỏi chiến trường, chỉ là khí tức của hắn có chút uể oải, hiển nhiên liên tục bị hai đại kinh thiên tuyệt địa oanh kích, chính hắn cũng không dễ chịu, dĩ nhiên bị thương nặng.

- Ha ha ha.

‘Ngục’ cười càn rỡ, năm ngón tay hắn đặt trên quan tài bằng đồng cổ, cho dù thân bị thương nặng vẫn trào phúng nhìn về phía ba người Diệp Hiên.

Bình Luận (0)
Comment