Trước đó từng nhắc tới, Hoang Thiên Pháp chỉ có thể xếp thứ ba trong bát đại cấm kỵ thiên pháp, thứ hai là Thái Tà Thương Thiên Pháp của 'Thương'.
Mà cấm kỵ thiên pháp xếp hạng thứ nhất, chính là thượng cổ đệ nhất nhân.
Tu vi của người này cực kỳ đáng sợ, thậm chí trong trí nhớ của Hoang, vị thượng cổ đệ nhất nhân này là tuyệt thế đại địch của hắn.
Chỉ tiếc, Diệp Hiên chỉ kế thừa một đạo ký ức hoang, đối với vị thượng cổ đệ nhất nhân này, chỉ biết tên và tướng mạo của hắn, những thứ khác, hết thảy đều không biết.
Tuy nhiên, người này có thể được Hoang coi trọng như thế, điều này cũng chứng tỏ vị thượng cổ đệ nhất nhân này tuyệt đối đáng sợ không thôi.
Nếu lúc mở ra vạn cổ trường hà, vị thượng cổ đệ nhất nhân này xuất hiện, cho dù có Liễu Bạch Y cùng 'Thương' hộ tống hắn, chỉ sợ cũng phải xuất hiện hậu quả cực kỳ đáng sợ.
Tuy nhiên, mũi tên đang căng ra trên dây không thể không bắn, Diệp Hiên biết mình nhất định phải trở lại quá khứ, nếu không, không cách nào đi đến cửu biến kinh thiên cảnh.
- Chờ ta mười vạn năm, mười vạn năm sau lực lượng của ta sẽ hoàn toàn hồi phục, đến lúc đó ta cùng 'Thương' sẽ đưa ngươi trở về quá khứ.
Một bộ bạch y, thì thầm trong gió, Liễu Bạch Y lặng yên biến mất, chỉ là âm thanh quanh quẩn bên tai Diệp Hiên.
Hiện tại, tu vi Liễu Bạch Y còn chưa hoàn toàn phục hồi đến kinh thiên tuyệt địa, hắn còn cần mười vạn năm thời gian mới có thể trở lại đỉnh phong.
- Ngươi an tâm ở lại đây, như vậy cũng có thể tránh được rất nhiều rủi ro.
'Thương' khàn khàn nói nhỏ, lần thứ hai hóa thành lão giả, theo đó biến mất không thấy.
Hiển nhiên, Diệp Hiên ở tại chỗ này là an toàn nhất, dù sao 'Thương' ở chỗ này, cho dù 'Ngục' lại tập kích, cũng phải suy nghĩ đến sự tồn tại của 'Thương'.
...
Trên đỉnh núi Đoạn Tràng.
Biển mây bốc hơi, sương mù vờn quanh, Diệp Hiên mặc một bộ hắc y chắp tay mà đứng, ba ngàn sợi tóc đen hơi gợn sóng trong gió, hắn nhìn xuống biển mây bốc hơi phía trước, một tia khí tức cô tịch mơ hồ tràn ra từ trên người hắn.
- Thương hải tang điền, đấu chuyển tinh di, quá khứ thật sự không cách nào thay đổi sao?
Đôi mắt Diệp Hiên hoảng hốt, đang thì thầm, hắn muốn trở lại quá khứ, không chỉ là cửu biến kinh thiên, mà còn muốn vãn hồi một ít tiếc nuối trước kia.
Nhưng trong cuộc đối thoại với hai đại kinh thiên tuyệt địa vừa rồi, Diệp Hiên biết được quá khứ không thể thay đổi, bởi vì đó là chuyện đã xảy ra.
Hô.
Diệp Hiên từ từ phun ra một ngụm trọc khí, hắn khoanh chân mà ngồi, bắt đầu nhìn kỹ bản thân.
Đoạn Tràng Sơn là điểm khởi đầu của hắn, không ngờ cũng là điểm kết thúc của hắn, hắn lại trở về điểm xuất phát, chỉ là lần này, hắn lại muốn bước lên một khởi đầu mới.
- Mười vạn năm?
Diệp Hiên thì thào.
Mười vạn năm nhìn như dài dằng dặc, nhưng trong cuộc đời Diệp Hiên, cũng chỉ trong chớp mắt.
Một tia thâm sâu hiện qua đáy mắt Diệp Hiên, thời gian mười vạn năm này, hắn không thể ngồi không chờ đợi, mà là muốn lắng đọng chính mình, để cho pháp cùng đạo của mình đạt được một lần nữa thăng hoa.
Thuyền đi ngược dòng, không tiến thì lùi.
Diệp Hiên mười phần hiểu rõ đạo lý này, tuyệt đối không thể lười biếng trên con đường tu luyện, đây cũng là cảm ngộ của hắn nhiều năm qua.
Ù ù.
Hai tay Diệp Hiên kết ấn, Táng Thiên Luân Hồi lực đang nở rộ, từng đợt ba động khủng bố nhộn nhạo ở trên người hắn, đây chính là pháp cùng đạo của hắn kiếp này.
Táng Thiên Quyết đã đại thành, càng diễn hóa ra Vạn Cổ Luân Hồi quyền thức mười hai, uy năng kinh thiên động địa, có thể nói là đánh vỡ Hỗn Độn Hoàn Vũ.
Diệp Hiên đang không ngừng thúc dục Táng Thiên Quyết, hắn cũng không ngừng hoàn thiện pháp cùng đạo của mình, càng là một quá trình đang xem xét bản thân.
Ầm ầm.
Táng Thiên Luân Hồi lực tiêu tán mà đi, Diệp Hiên từ từ mở hai mắt ra, một tia minh ngộ hiện ra đáy mắt.
Táng Thiên Luân Hồi, pháp đạo đều thành, nhưng muốn hóa thành cấm kỵ thiên pháp, cần Cửu Biến Kinh Thiên, triệt để làm cho Táng Thiên Quyết đạt thành viên mãn.
Cho nên, trong quá trình nghịch thiên cửu biến, Táng Thiên Quyết sẽ không ngừng bị hoàn thiện đến hoàn mỹ, cho đến khi cửu biến kinh thiên, Táng Thiên Quyết sẽ hóa thành cấm kỵ thiên pháp.
Hiểu rõ đạo lý này, tâm linh Diệp Hiên thông suốt, đã biết con đường mình cần muốn đi phía trước
Ù ù.
Cả người Diệp Hiên run lên, hai tay lần nữa ấn quyết, một chút khí tức vạn cổ hoang vu đang nhộn nhạo ra, chính là Hoang Thiên Pháp.
Vạn vật hoang vắng, trời đất đồng bi.
Ô.
Từng đạo khí tức hoang vu vờn quanh trên người Diệp Hiên, càng truyền đến âm thanh vạn cổ đồng bi, làm cho cả người Diệp Hiên thoạt nhìn cô tịch mà tang thương, thậm chí ảnh hưởng đến thời không xung quanh, giống như thiên địa đều ở giờ phút này cùng hắn bi thương.
Hô.
Diệp Hiên bừng tỉnh từ trong nhập định, khí tức hoang vu tràn ngập trên người ầm ầm tiêu tán, từng giọt mồ hôi hiện lên trán hắn.
Hoang Thiên Pháp quá mức đáng sợ, đây là một loại cấm kỵ thiên pháp, có uy năng đáng sợ kinh thiên tuyệt địa, cấp độ còn cao hơn Táng Thiên Quyết rất nhiều.
Rất đáng tiếc, Hoang Thiên Pháp tuy rằng hoàn mỹ vô song, nhưng Diệp Hiên mới chỉ có tu vi Nghịch Thiên nhất biến, còn không thể hoàn toàn thúc dục pháp môn này.
Pháp cùng đạo là hoàn mỹ, đáng tiếc tu vi Diệp Hiên không đủ, chỉ có thể vận dụng một bộ phận uy năng trong đó, cái này còn cần hắn hóa thành kinh thiên tuyệt địa, Hoang Thiên Pháp mới có thể chân chính để cho hắn dùng.
Tuy nhiên pháp môn này đã hoàn mỹ, không cần Diệp Hiên hoàn thiện, dù sao đây là pháp cùng đạo của kiếp trước hắn tu luyện, kiếp này do hắn kế thừa, bản thân chính là đồ của hắn.
Trong quá khứ và hiện tại, pháp và đạo đều xuất hiện.