Thái tà chi pháp, nguyên khí nổ tung, thủ đoạn thần thông của ‘Thái Thương’ đáng sợ mà quỷ dị, hơn nữa hắn không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là sát phạt đại thuật Thái Cổ, xem tư thế sẽ lấy tính mạng của Diệp Hiên.
Tuy nhiên cũng may, Diệp Hiên cũng là người đi ra pháp cùng đạo của mình, hắn cũng đang điên cuồng thúc dục Táng Thiên Quyết, luân hồi lực đáng sợ bị hắn dùng Vạn Cổ Luân Hồi quyền không ngừng đánh ra, nhất thời chiến ngang tay với 'Thái Thương'.
- Tiểu tử, ngươi thật có chút bản lĩnh, có thể giao thủ cùng Thái Thương gia gia ngươi thời gian dài như vậy, ngươi cũng chết có thể nhắm mắt.
Ngạo thị thiên địa, tà ý lẫm liệt, 'Thái Thương' lắc mình biến đổi, một tôn pháp tướng kinh khủng hiện ra, khí tức của hắn liên tiếp tăng lên, hiển nhiên thi triển bí pháp nào đó, làm cho chiến lực của hắn lần nữa cao lên.
- Tiểu tử thúi ngươi thật cuồng vọng.
Diệp Hiên cũng có chút tức giận, không ngờ 'Thương' khi còn trẻ, không chỉ ngạo mạn vô lễ, hơn nữa miệng lưỡi còn rất cay độc không tha cho người.
Đại mộng vạn cổ.
Kiếp Thiên Biến.
Kiếp tiên biến.
Diệp Hiên cũng không phải người thích khi dễ hài tử, hơn nữa tu vi chiến lực của đối phương tuyệt đối không ở dưới hắn, không cho phép hắn không nghiêm túc, nếu không nếu chết trong tay Thái Thương, vậy hắn thật đúng là lật thuyền trong mương.
Ầm ầm.
Ba loại bí pháp cấm kỵ đang đáng sợ phát động, khí tức của Diệp Hiên cũng tăng lên, cả người càng trốn vào thiên địa hư không, triệt để biến mất trong mắt Thái Thương.
- Bí pháp của tiểu tử này thật lợi hại.
Sắc mặt 'Thái Thương' khẽ biến, tĩnh tâm cảm thụ sự tồn tại của Diệp Hiên, cả người cũng dần dần trịnh trọng lên.
Phải biết rằng từ khi hắn xuất đạo tới nay, còn không có người là đối thủ của hắn, tất cả đều bị hắn chém giết tại chỗ, không có bất kỳ người nào có thể sống sót.
Điều này cũng thúc đẩy hắn kiêu ngạo cho rằng, toàn bộ thế giới Thái Cổ, ngoại trừ một ít lão gia hỏa sinh ra sớm hơn hắn, bản thân hắn chính là vô địch.
Nhưng hôm nay đụng phải Diệp Hiên, hoàn toàn thay đổi nhận thức của hắn, bất luận tu vi bí pháp thần thông, thậm chí pháp cùng đạo của mỗi người, tiểu tử trước mắt này tuyệt đối không ở dưới hắn.
- Tìm được ngươi.
Ầm ầm.
Thái Thương đánh ra một quyền, thân hình Diệp Hiên hiện ra, Vạn Cổ Luân Hồi quyền cũng đánh tới, theo một tiếng nổ lớn truyền ra, hàng tỷ dặm sơn hà đều đang lật đổ, uy thế đáng sợ bộc phát ra, quả thực làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Tại thời điểm này.
Đại trưởng lão sớm đã mang theo đám người Phi Vũ thần triều tránh xa, hai đại cường giả Nghịch Thiên chiến đấu, căn bản không phải bọn họ có thể nhúng tay vào.
- Đại trưởng lão, người này là thần thánh phương nào, lại lợi hại như vậy, nhưng chúng ta sao chưa từng nghe nói qua danh hào của người này?
Cả thể xác lẫn tinh thần Vân Lam Thiên Vương đều run rẩy, nói.
- Thế giới Thái Cổ ẩn dấu cường giả nhiều như thế nào, người này có thể chiến cùng thần chủ không phân cao thấp, đủ để chứng minh người này lợi hại.
Đại trưởng lão nặng nề lên tiếng, trong lòng càng cực kỳ phức tạp, nếu Diệp Hiên chết trong tay đối phương, chẳng lẽ Phi Vũ thần triều bọn họ lại muốn đổi một vị Thần Chủ sao?
Bầu trời vô biên, mây trắng nổ tung.
- Cháu trai, ngươi thực sự có bản lĩnh, để gia gia ngươi chiến đấu thống khoái, lại đến.
Chiến ý ‘Thái Thương’ ngút trời, hắn đã lâu không gặp phải một đối thủ ngang tài ngang sức, giờ phút này điên cuồng giết tới Diệp Hiên, cả người cơ hồ càng đánh càng mạnh.
- Tiểu tử thúi, ta xem ngươi là ngứa da.
Diệp Hiên cũng thật sự tức giận, tuy rằng biết thân phận của đối phương, càng biết tương lai 'Thương' là kinh thiên tuyệt địa giả, càng sẽ có giao tiếp cực lớn với hắn ở hậu thế.
Nhưng đối phương mở miệng là cháu trai, điều này cũng làm cho Diệp Hiên bị giận dữ thiêu đốt, không cho hắn một ít giáo huấn, tuyệt đối không phải tính cách của Diệp Hiên.
Oanh oanh oanh.
Thiên khung bị xuyên thủng, mặt đất đang rơi vào tay giặc, đại tinh trong thái cổ tinh không đang đáng sợ rơi xuống, hội tụ thành mưa sao băng đầy trời rơi xuống mặt đất.
Trận đại chiến này quá mức khủng bố, hai người cơ hồ có thể nói ngang ài ngang sức, ai cũng không làm gì được ai.
‘Thái Thương’ càng đánh càng mạnh, mà Diệp Hiên tự nhiên cũng không kém, theo chiến đấu tiến vào giai đoạn lửa nóng, chiến lực của hắn cũng liên tiếp tăng lên.
Trận đại chiến này đánh ước chừng bảy ngày bảy đêm, hai người đều bị thương, vẫn không phân ra thắng bại, chứ đừng nói ai có thể giết ai.
Hô hô hô.
Trời khung hoàn vũ, gió mây vỡ ra, hai người cách không đối nhau, không ngừng thở hổn hển, đánh tiếp như vậy không đợi bọn họ phân ra kết quả, chỉ sợ đều phải kiệt lực mà chết.
- Ngươi... Ngươi cháu trai này... Có chút lợi hại.
'Thái Thương' thở hồng hộc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên mờ ẩn xẹt qua một chút cảm giác cùng chung chí hướng.
Thái Thương không biết mình mạnh đến mức nào, nhưng có thể cùng hắn chiến đến mức này, cơ hồ không có, điều này cũng làm cho hắn sinh ra một loại cảm giác cùng chung chí hướng đối với Diệp Hiên.
- Ta khuyên ngươi súc miệng sạch sẽ một chút, nếu không lát nữa lão tử xé miệng ngươi ra.
Diệp Hiên vốn không muốn tức giận mắng, tuy nhiên cái miệng 'Thương' thời trẻ này thật sự quá hỗn láo, trong lòng hắn cũng là lửa giận thiêu đốt.
- Tới tới tới, xú tiểu tử miệng tiện nhà ngươi, ngươi và ta đại chiến thêm ba ngàn hiệp.
Ầm ầm.
Thân như thiên địa, vạn pháp gia trì, Diệp Hiên cất tiếng quát to, lúc này đây hắn cực kỳ thăng hoa, tinh khí thần đều tăng lên tới cực cao, nếu không đánh phục 'Thái Thương', tiểu tử này tuyệt đối sẽ tiếp tục kêu gào càn rỡ.
- Thật sự cho rằng Thái Thương gia gia sợ ngươi hay sao?