Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2583 - Chương 2583: Hố Chết Người Không Đền Mạng!

Chương 2583: Hố chết người không đền mạng! Chương 2583: Hố chết người không đền mạng!

Dù sao tiểu tử này không quan tâm mặt mũi, làm việc cực kỳ tà tính, nếu chờ hắn đi diệt Đại Viêm thần triều, đánh một trận cùng Đại Viêm thần chủ, tiểu tử này âm thầm cho hắn một đao, cũng đủ để cho hắn gặp nguy hiểm trí mạng.

Tuy nhiên Diệp Hiên cũng là một lão hồ ly, 'Thương' thời trẻ cho dù cực kỳ tà tính, nhưng còn không phải đối thủ của lão hồ ly như hắn.

Lừa đứa bé bảy tuổi biết không?

Giờ phút này Diệp Hiên đã có loại suy nghĩ này, hắn hoàn toàn coi 'Thái Thương' là một tiểu hài tử tùy hứng mà đối đãi, bởi vì đối phương đích thật có chút tâm tính trẻ con.

Kế tiếp, Diệp Hiên bắt đầu ra chiêu, chuẩn bị lừa gạt 'Thương' thời trẻ một phen, dù sao tên này rất ngu xuẩn, lại càng tự cho là đúng, vậy lợi dụng nhược điểm này để lừa gạt hắn một phen.

- Tốt tốt, ta đấu không lại ngươi, cho ngươi một nửa Nguyên Thạch.

Diệp Hiên giả vờ bất đắc dĩ, tiện tay lấy ra một nửa thiên địa nguyên thạch, trực tiếp ném túi càn khôn cho 'Thái Thương'.

- Cái này... ?

Thái Thương ngẩn ra, trực tiếp ngây dại tại chỗ, hắn căn bản không cho rằng Diệp Hiên sẽ thỏa hiệp với hắn, dù sao đối phương không sợ hắn, hắn cũng không làm gì được đối phương.

Chẳng qua hắn có chút không phục, tính toán vẫn quấn lấy đối phương, tìm cơ hội đoạt lấy Nguyên Thạch.

Nhưng 'Thái Thương' tuyệt đối không ngờ, Diệp Hiên lại thỏa hiệp với hắn, thật cho hắn một nửa nguyên thạch, điều này làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

- Được, coi như ngươi thức thời, ngày sau chúng ta có duyên gặp lại.

Thái Thương cảm ứng được số lượng nguyên thạch trong túi càn khôn, phát hiện có mấy trăm vạn khối, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều, thu hồi túi càn khôn ngạo mạn nói với Diệp Hiên, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Tuy nhiên, đồ đạc của Diệp Hiên cũng không phải dễ lấy như vậy, Diệp Hiên làm sao có thể dễ dàng thả hắn rời khỏi?

- Thái Thương lão đệ, tạm thời lưu bước.

Diệp Hiên bước ra một bước, trong nháy mắt ngăn cản đường đi của Thái Thương.

- Tại sao, ngươi muốn đổi ý?

Sắc mặt Thái Thương lạnh lùng, tà quang Thái Cổ bộc phát, hiển nhiên cho rằng Diệp Hiên muốn đổi ý.

- Không không không, Thái Thương lão đệ, nếu đã cho ngươi Nguyên Thạch, ta làm sao có thể đổi ý?

Diệp Hiên cười ha hả, biểu hiện cực kỳ thành khẩn.

- Vậy ngươi ngăn cản ta làm cái gì?

Thái Thương nghi hoặc nói.

- Thái Thương lão đệ, là như vậy, ca ca ta đang muốn đi diệt Đại Viêm thần triều, lấy tất cả nguyên thạch của Thần triều này làm của riêng, nhưng Đại Viêm thần chủ có tu vi cực cao, ca ca ta cũng không có nắm chắc quá lớn.

- Trận chiến hôm nay, ngươi và ta cũng coi như không đánh không quen biết, thật có thể nói là vừa thấy đã quen, càng làm cho lão ca ta cảm thấy cùng chung chí hướng, vô cùng muốn kết giao bằng hữu với ngươi.

- Nếu là Thái Thương lão đệ ngươi nguyện ý, ngươi và ta có thể liên thủ giết về phía Đại Viêm thần triều, đến lúc đó làm thịt Đại Viêm thần chủ, cướp đoạt tất cả thiên địa nguyên thạch, ngươi và ta hai người chia đồng ăn đủ những nguyên thạch này, đây chẳng phải là một chuyện tốt?

Vẻ mặt Diệp Hiên đầy thành khẩn, trong lời nói càng xưng huynh gọi đệ, 'Thái Thương' nghe mà sửng sốt.

- Thì ra là như vậy.

Thái Thương tựa như hiểu rõ gật gật đầu, có chút lý giải Diệp Hiên vì sao lại cho hắn nguyên thạch.

Thì ra Diệp Hiên muốn hắn làm trợ thủ, như vậy có thể giải thích thông đối phương vì sao cam nguyện cho hắn một nửa thiên địa nguyên thạch.

Tuy nhiên Thái Thương cũng không ngốc, hắn còn không tin Diệp Hiên.

- Ta có nghe nói Đại Viêm thần chủ có tu vi cực cao, hơn nữa nghe đồn, Đại Viêm thần triều còn có một lão gia hỏa đáng sợ tồn tại, chuyện này ta phải cân nhắc.

Thái Thương nói.

- Ta còn tưởng rằng Thái Thương lão đệ không sợ trời không sợ đất, không ngờ lại sợ hãi một Đại Viêm Thần triều, thế thì lão ca ta cũng không làm khó ngươi.

- Cáo từ.

Diệp Hiên ra vẻ châm chọc thất vọng, chắp tay chào Thái Thương, xoay người sải bước rời khỏi, chỉ là một nụ cười quỷ dị lộ ra ra từ khóe miệng hắn.

Gừng càng già càng cay.

Diệp Hiên tuyệt đối là một lão hồ ly bụng đen, ở thời đại của mình, 'Thương' căn bản chưa từng trải qua quá nhiều ngươi lừa và ta gạt, làm sao có thể đấu qua Diệp Hiên?

Quả nhiên.

Đối mặt với Diệp Hiên châm chọc cùng cười nhạo, sắc mặt 'Thái Thương' nhất thời đỏ lên, ngạo khí trong xương tủy bị Diệp Hiên kích phát.

- Ta sẽ sợ Đại Viêm thần triều? Ngươi đang đùa với ta sao?

- Được, ngươi và ta sẽ cùng nhau đi tiêu diệt thần triều của bọn họ, cướp đi tất cả nguyên thạch của bọn họ.

- Tuy nhiên phải nói trước, đến lúc đó cướp được thiên địa nguyên thạch, ngươi và ta mỗi người một nửa, đến lúc đó ngươi đi đường lớn của người, ta đi đường nhỏ của ta, không ai nợ ai.

Thái Thương sải bước đuổi theo Diệp Hiên, trong miệng truyền đến lời nói cuồng ngạo.

- Thái Thương lão đệ quả nhiên là người sảng khoái, lão ca ta thật sự bội phục.

Diệp Hiên khom người bái lạy, đặt tư thái xuống cực thấp, đối phó loại tiểu gia hỏa mới ra đời này, một mực tâng bốc, tuyệt đối sẽ làm cho hắn tung bay, đến lúc đó làm cho hắn chết cũng không biết chết như thế nào.

Đương nhiên, Diệp Hiên không có khả năng để cho Thái Thương thời trẻ chết, chẳng qua lừa hắn một phen tuyệt đối không có vấn đề gì.

- Thần chủ.

Đại trưởng lão suất lĩnh mọi người Phi Vũ thần triều đi đến, nhưng không đợi bọn họ nói chuyện, Diệp Hiên hơi khoát tay áo nói:

- Các ngươi có thể trở về thần triều, có 'Thái Thương' lão đệ tương trợ, bằng hai người chúng ta cũng có thể diệt Đại Viêm thần triều.

- Vâng, Thần Chủ.

Đôi mắt đại trưởng lão khẽ động, tuy tu vi hắn không bằng Diệp Hiên cùng 'Thái Thương', nhưng hắn cũng là lão già lõi đời, dĩ nhiên nhìn ra Diệp Hiên đang hố 'Thái Thương'.

Bình Luận (0)
Comment