Đại Viêm thần chủ còn chưa thấy rõ tình huống, trong nhận thức của hắn, cho dù ba người là nghịch thiên tứ biến, nhưng Đại Viêm lão tổ lại nghịch thiên ngũ biến, đủ để chém giết ba người tại chỗ.
- Câm miệng lại.
Bỗng nhiên, Đại Viêm lão tổ lạnh giọng rống giận, nhất thời làm cho sắc mặt Đại Viêm thần chủ khẽ biến, có chút khó hiểu nhìn về phía hắn.
- Ba vị đạo hữu quả nhiên là long phượng trong loài người, chuyện lúc trước đều là hiểu lầm, có thể kết thiện duyên, hóa can qua thành ngọc thạch không?
Ánh mắt Đại Viêm lão tổ lão cay độc cỡ nào, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được ba người Diệp Hiên mang đến uy hiếp cho hắn, điều này cũng làm cho hắn hạ thấp tư thái nói chuyện.
- Lão cẩu, lúc trước chúng ta thiếu chút nữa chết trong tay ngươi, ngươi cũng không buông tha cho chúng ta đâu.
'Thái Thương' liên tục cười lạnh.
Bị Thái Thương nhục mạ, Đại Viêm lão tổ cố gắng nhịn xuống, hắn chắp tay lễ phép nói.
- Hai vị đạo hữu, lúc trước là các ngươi vô cớ giết tới cửa, muốn diệt thần triều ta đoạt nguyên thạch của ta, càng giết hai vị đệ tử của lão phu, lão phu cũng là bất đắc dĩ thuận thế ra tay.
- Giờ phút này hai vị đạo hữu không chỉ bình yên vô sự, hơn nữa tất cả đều đều bước vào nghịch thiên tứ biến, vả lại nguyên thạch thần vật trong đại viêm bảo khố ta đều bị hai vị đạo hữu cầm đi, hai vị đạo hữu cần gì phải khổ sở bức bách?
Đại Viêm lão tổ bắt đầu giảng đạo lý, không còn một bộ tư thái cường thế nghiền ép như trước.
- Hai vị huynh trưởng, thật sự là như thế sao?
Tịch Dao nhíu mày, nếu thật sự dựa theo lời Đại Viêm lão tổ nói, hai vị huynh trưởng này thật đúng là không chiếm lý.
Vô cớ giết lên thần triều của người ta, giết đệ tử người ta, còn cướp đoạt nguyên thạch thần vật, chẳng lẽ còn không cho phép người ta ra tay?
- Nhị ca, hắn nói là thật sao?
Tịch Dao nhíu mày nhìn về phía 'Thái Thương'.
- Cái này... ?
‘Thái Thương’ xấu hổ cười, bởi vì Đại Viêm lão tổ nói là thật,
đích thật là hắn cùng Diệp Hiên tìm người ta gây phiền toái trước.
- Tịch Dao, chuyện này cũng không thể oán ta, chuyện này đều là đại huynh đưa ra chủ ý, ta cũng bị hắn lợi dụng.
‘Thái Thương’ tuyệt đối không muốn lưu lại ấn tượng không tốt trước mặt Tịch Dao, hắn trực tiếp đổ nước đen cho Diệp Hiên.
Tại thời điểm này.
Nhìn thấy ba người có chút tranh chấp, Đại Viêm lão tổ thở phào nhẹ nhõm, dù sao hắn thật sự không muốn khai chiến cùng tam đại nghịch thiên tứ biến, hơn nữa ba người này cũng không phải là nghịch thiên tứ biến bình thường, hắn một chút nắm chắc cũng không có, nếu không há lại ẩn nhẫn như thế?
- Đại huynh.
Tịch Dao hơi u oán nhìn về phía Diệp Hiên, đáng tiếc Diệp Hiên cũng không phải 'Thái Thương', hắn cũng sẽ không liếm chó giống như 'Thái Thương'.
- Thế gian chưa bao giờ đúng hay sai, chỉ có mạnh hay yếu, nếu nói đạo lý có thể sinh tồn ở thế giới Thái Cổ, kẻ yếu và cường giả còn có gì khác biệt?
Diệp Hiên khinh miệt lên tiếng.
- Cường giả năng như sơn nhạc, kẻ yếu thì phủ phục như chó, muốn bản thân trở nên cường đại, đương nhiên phải một đường giết tới đỉnh phong, đạo lý này, tiểu muội ngươi không hiểu sao?
Diệp Hiên nói ra lời này, đôi môi Tịch Dao khẽ cắn, cũng không biết nên trả lời như thế nào.
- Lão nhị, nói nhảm với hắn cái gì, làm thịt lão cẩu này, tiêu diệt thần triều của hắn.
Ầm ầm.
Diệp Hiên gọi 'Thái Thương' một tiếng rồi ầm ầm ra tay, vừa ra tay chính là tuyệt sát đại thuật, căn sẽ không có nửa điểm lưu tình.
Diệp Hiên muốn giết người, tuyệt đối sẽ để hắn chết, bất luận kẻ nào cũng không thay đổi được ý chí của hắn, Đại Viêm lão tổ này ở trong danh sách phải chết.
- Tịch Dao, ngươi thấy được, đây là đại huynh sai, ta và hắn huynh đệ tình thâm, cũng không thể nhìn hắn một mình chiến đấu.
‘Thái Thương’ đổ tất cả trách nhiệm lên người Diệp Hiên, sau đó ầm ầm ra tay với Đại Viêm lão tổ, dù sao thì Thái Thương cũng là một người cực kỳ thù dai, đã sớm hận không thể làm thịt Đại Viêm lão tổ.
- Các ngươi dám?
Đại Viêm lão tổ biến sắc, đối mặt với một kích liên thủ của hai người, thái cổ thần hỏa khủng bố bộc phát trên người, sau đó ầm ầm đánh về phía hai người.
Phanh.
Thần hỏa nổ tung, tà quang luân hồi, năng lượng khủng bố bộc phát ra, nhất thời chần nát toàn bộ Đại Viêm thần triều vỡ vụn.
- Đi chết đi.
- Muốn mạng của ngươi.
Diệp Hiên cùng ‘Thái Thương’ dữ tợn rống giận, hai người lần nữa đánh ra một kích, bay lên, hai đại nghịch thiên tứ biến, tuyệt đối cực kỳ đáng sợ.
- Sao lại mạnh như vậy?
Sắc mặt Đại Viêm lão tổ kinh hãi, một kích vừa rồi của hắn đã dùng toàn lực, nhưng không có đánh lui hai người.
- Sư tôn cẩn thận.
Đại Viêm thần chủ trong nháy mắt đi tới bên cạnh Đại Viêm lão tổ, hiển nhiên muốn trợ sư tôn một tay, nhưng sau một khắc hắn hoàn toàn bi kịch.
- Đồ nhi tốt, ngươi giúp vi sư chống đỡ một chút, đợi ngày sau vi sư tất sẽ giúp ngươi báo thù.
Ầm ầm.
Đại Viêm lão tổ trực tiếp đẩy Đại Viêm Thần Chủ ra ngoài, cả người thi triển pháp môn di thiên hoán địa, trong nháy mắt bỏ chạy.
- Ngươi không được chết dễ.
Đại Viêm thần chủ thê lương rống to, không ngờ Đại Viêm lão tổ lại vô sỉ như vậy, nhưng hắn đã không cách nào lui ra phía sau, đối mặt với một kích liên thủ của Diệp Hiên và Thái Thương, hắn thật sự hoàn toàn bi kịch.
Ầm ầm.
Thân thể Đại Viêm Thần Chủ bạo nát, hóa thành mưa máu đầy trời rơi xuống, cái chết của hắn cũng giúp Đại Viêm lão tổ đạt được thời cơ bỏ trốn.
- Đáng giận, để cho lão cẩu này chạy trốn.
‘Thái Thương’ căm hận rống to, không ngờ thân là cường giả nghịch thiên ngũ biến, cũng sẽ lâm trận chạy trốn.