- Đại huynh, nguyên thạch của chúng ta đã không còn nhiều lắm, muốn trùng kích nghịch thiên lục biến, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Cái miệng nhỏ nhắn của Tịch Dao bĩu môi, nói.
Diệp Hiên từ từ thu công, sau đó chậm rãi gật đầu, bọn họ có thể đột phá nghịch thiên ngũ biến nhanh như vậy, toàn bộ ỷ vào thiêu giết cướp bóc ở thế giới Đông Thái Cổ.
Giờ phút này nguyên thạch trong tay bọn họ sớm đã tiêu hao không còn, mà nguyên thạch trong Thiên Ma thần triều chỉ có hai ngàn vạn khối, đều đã bị bọn họ dùng hết.
Thế nhưng ba người cũng vừa mới tu luyện nghịch thiên ngũ biến đến trung kỳ, nếu như muốn đi trùng kích nghịch thiên lục biến, cần số lượng thiên địa nguyên thạch là một con số không cách nào tưởng tượng được.
- Đại huynh, chúng ta nên ra tay rồi.
Tịch Dao cười xấu xa nói.
- Không sai, muốn nhanh chóng bước vào nghịch thiên lục biến, chỉ có thể cảm ngộ ở trong chiến đấu sinh tử, hoặc là dùng nguyên thạch vô tận để thúc đẩy, một mực ở chỗ này khổ tu, khi nào mới có thể đuổi kịp những cường giả nghịch thiên bát biến kia?
Thái Thương tà tà cười nói.
Nhìn bộ dáng lo lắng hưng phấn của hai người, Diệp Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, biết hai người này từ khi nếm được vị ngọt của thiên địa nguyên thạch, dĩ nhiên không có kiên nhẫn gì để khổ tu.
Tuy nhiên Diệp Hiên cũng có một ít băn khoăn, dù sao thế giới Trung Thái Cổ này không giống thế giới Đông Thái Cổ, cũng không biết có bao nhiêu cường giả nghịch thiên lục biến trở lên.
Nếu như ba người diệt Thần triều cướp nguyên thạch giống như ở thế giới Đông Thái Cổ, rất có khả năng đá vào thiết bản, dù sao nơi này là thế giới Trung Thái Cổ, ai biết nơi nào cất giấu lão quái vật gì đáng sợ?
Nếu đụng phải nghịch thiên lục biến còn dễ nói, ba người cùng là nghịch thiên ngũ biến, cho dù đánh không lại cũng có thể rời khỏi.
Nhưng nếu đụng phải tồn tại nghịch thiên thất biến, ba người nhất định phải chịu thiệt thòi lớn, rất có khả năng sẽ vứt bỏ mạng nhỏ.
- Đại huynh, ngươi còn do dự cái gì?
Tịch Dao hoàn toàn hóa thành người mê tài lộc, vẻ mặt cười xấu xa nhìn về phía Diệp Hiên, nàng đã không khống chế được sự xao động trong lòng, giờ phút này muốn đi các đại thần triều cướp bóc nguyên thạch.
- Yên tâm đi, lấy tu vi ba nghịch thiên ngũ biến của chúng ta, tuy rằng không dám nói hoành hành thế giới Thái Cổ, nhưng cũng tuyệt đối không ai dám chọc, nếu thật sự xui xẻo gặp phải tồn tại nghịch thiên thất biến, bằng thủ đoạn thần thông của chúng ta, cũng không phải trốn không thoát.
Thái Thương nói.
Đối mặt với lời khuyên bảo của hai người, Diệp Hiên mỉm cười, nói:
- Được, nếu các ngươi cố ý như thế, vậy vi huynh cũng không có gì để nói, tuy nhiên hết thảy đều phải nghe ta chỉ huy.
- Đây là tự nhiên.
Tịch Dao cùng Thái Thương vội vàng gật đầu, dù sao Diệp Hiên mới là chủ cốt trong ba người.
Một chuyện không lớn không nhỏ xuất hiện ở thế giới Trung Thái Cổ.
Lấy Thiên Ma thần triều làm trung tâm, một hồi chiến tranh lặng lẽ xảy ra, Thiên Ma thần chủ dẫn theo hàng tỷ ma tử ma tôn, bắt đầu không ngừng chinh phạt thần triều xung quanh.
Chiến tranh giữa Thần triều và Thần triều cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao ở thế giới Thái Cổ mỗi thời mỗi khắc đều tranh đấu, Thần triều cũng sẽ diệt vong, bị các thần triều khác cắn nuốt.
Tuy nhiên lúc này đây, Thiên Ma Thần Triều nháo ra động tĩnh thật lớn, thế mà liên tiếp tiêu diệt ba đại thần triều, điều này cũng làm cho người có tâm cảm thấy xôn xao, cảm thấy chuyện cũng không tầm thường.
Thiên Ma Thần Triều đích xác rất mạnh, nhưng thần triều xung quanh hắn cũng không kém, tất cả đều có cường giả nghịch thiên tứ biến tọa trấn.
Nhưng Thiên Ma Thần Triều lại vô thanh vô tức tiêu diệt tam đại thần triều, hơn nữa còn không ngừng khuếch trương ra ngoài, điều này nhất thời khiến cho một ít thần triều thiên quốc đứng đầu thế giới Thái Cổ chú ý.
...
Huyền Thiên Thần Triều.
Một bộ bạch y nhộn nhạo trong gió, mái tóc trắng như tuyết xõa tung sau đầu, một đôi mắt tựa như chư thiên tinh thần, lúc đôi mắt mở ra, dị tượng tinh thần tiêu tan lóe lên trong mắt hắn.
Thái Sơ.
Nếu Diệp Hiên giờ phút này ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra, bộ dáng Thái Sơ có năm phần tương tự cùng Liễu Bạch Y hậu thế.
Đồng dạng bạch y thắng tuyết, đồng dạng phong hoa tuyệt đại, tuy rằng không có bất kỳ khí tức nào lộ ra, chỉ là khí chất trên người, tựa như thần tinh rực rỡ nhất trong thiên địa.
- Thái Sơ, La Thiên Thần triều gửi thư tới cầu viện, ngươi đi một lần, xem Thiên Ma Thần triều rốt cuộc có cường giả gì.
Huyền Thiên Thần Chủ hòa ái nói.
- Vâng, sư tôn.
Thái Sơ xoay người rời khỏi, trong nháy mắt biến mất ở trong hư không.
Nhìn Thái Sơ biến mất không thấy, Huyền Thiên thần chủ thở dài thì thầm nói:
- Nghịch Thiên cửu biến đã là cực hạn của ta, vi sư chỉ có thể đặt tất cả hy vọng ở trên người ngươi.
...
La Thiên Thần Triều.
- Ha ha ha.
- Đại huynh, mau xem, rất nhiều thiên địa nguyên thạch.
Phế tích vô biên, huyết hải ngập trời, từng cỗ thi thể ngã ở trong vũng máu, La Thiên Thần Chủ mặc dù là tu vi nghịch thiên ngũ biến, nhưng giờ phút này lại bị Diệp Hiên bóp chặt trong tay.
Mà Thái Thương cùng Tịch Dao thì lộ ra vẻ mặt hưng phấn, đang thu hoặch nguyên thạch vô tận trong La Thiên bảo khố, nhất là trên mặt Tịch Dao, lộ ra vẻ rất thỏa mãn, hai mắt đều híp lại thành trăng lưỡi liềm.
- Ai.
Nhìn tiếng hoan hô hưng phấn của hai người, Diệp Hiên che trán, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Hắn đã sớm nói cho hai người phải khiêm tốn, nhưng thật sự khi ba người bắt đầu diệt Thần triều cướp nguyên thạch, hai người này hoàn toàn không khống chế được.
Vốn, liên tiếp tiêu diệt tam đại thần triều, cướp hơn ức nguyên thạch, Diệp Hiên có tính toán tạm thời thu tay.