- Duyên khởi duyên tụ, duyên tụ duyên tán, hôm nay bốn người chúng ta nghĩa kết kim lan, phần tình nghĩa này ta sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.
Diệp Hiên lùi lại ba bước, đôi mắt thâm sâu u tĩnh nhìn về phía ba người.
- Đại huynh, ngươi... ?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tịch Dao ngẩn ra, cô cảm giác được tâm tình Diệp Hiên giờ khắc này biến hóa, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ ý chia tay.
- Ngươi muốn đi?
Thái Thương thông minh cỡ nào, dĩ nhiên nhìn ra Diệp Hiên có ý muốn chia tay bọn họ.
- Thiên hạ không có yến hội không tan, sự xuất hiện của ta vẻn vẹn chỉ là khúc nhạc nhỏ trong cuộc sống của các ngươi, tương lai chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Đại huynh, đã kết bái, không bằng huynh muội chúng ta bốn người cùng nhau hành tẩu thái cổ, như thế cũng tiện có thể chiếu cố lẫn nhau, hơn nữa nếu ngươi rời khỏi, Tịch Dao nàng sẽ rất thương tâm.
Tuy rằng lần đầu tiên quen biết Diệp Hiên, nhưng Thái Sơ đối với Diệp Hiên luôn có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu, điều này cũng làm cho hắn giữ Diệp Hiên lại.
- Ba người các ngươi nhất định phải dây dưa cả đời, mà ta thì có con đường của riêng ta phải đi.
Hai mắt Diệp Hiên thâm sâu nhìn thoáng qua ba người, sau đó dứt khoát xoay người rời khỏi, lúc bước ra đã biến mất trong mắt ba người.
- Đại huynh, khi nào chúng ta mới có thể gặp lại?
Tịch Dao không nỡ Diệp Hiên rời khỏi, cô cất tiếng gọi Diệp Hiên.
- Khi Luân Hồi chi môn tái hiện, chính là lúc chúng ta gặp nhau.
Trong thiên địa đã mất đi bóng dáng Diệp Hiên, nhưng thanh âm của hắn lại quanh quẩn bên tai ba người, cũng làm cho ba người rung động không nhẹ.
- Luân Hồi chi môn thật sự sẽ xuất hiện sao?
- Hoang' trong truyền thuyết thật sự sẽ đi ra khỏi cánh cửa kia sao?
- Trên người đại huynh rốt cuộc có bí mật gì?
Tam đại kinh thiên tuyệt địa thì thào thì thầm, nhất là Tịch Dao cùng Thái Thương cùng Diệp Hiên tiếp xúc thời gian dài nhất, hai người cảm giác giống như đang mơ, cho đến bây giờ đều không thể tỉnh lại.
...
Đạp phá bầu trời, xuyên qua hoàn vũ.
Diệp Hiên một thân tu vi nghịch thiên ngũ biến, nhìn toàn bộ thế giới Thái Cổ, chỗ nào hắn cũng có thể đi được.
Rời khỏi ba người Thái Sơ, vì chuyên tâm tu luyện, dù sao hắn chỉ là một người qua đường ở thế giới Thái Cổ, cũng không phải nhân vật chính.
Hơn nữa, Diệp Hiên không dám thay đổi cái gì, cũng không cách nào thay đổi cái gì, việc duy nhất hắn phải làm là cường đại chính mình.
- Táng Thiên Quyết.
Ầm ầm!
Sau một khắc, Diệp Hiên lắc mình biến đổi, Táng Thiên Luân Hồi lực sinh ra, Táng Thiên Quyết ở trong cơ thể hắn cấp tốc bắt đầu khởi động, cả người hắn trong nháy mắt biến mất trong thiên địa.
...
Thương hải tang điền, năm tháng thay đổi.
Thời gian là vô tình nhất, cũng là khó dò nhất, đảo mắt vô tận năm tháng đã trôi qua, tỷ tỷ năm đang lặng lẽ biến mất.
Một đám cường giả Thái Cổ kinh khủng hoành không xuất thế, một đám tuyệt thế kỳ tài kinh diễm vạn cổ tranh phong trong thiên địa, vẽ ra một bức tranh mênh mông đỉnh phong thịnh thế cho toàn bộ thế giới Thái Cổ.
Ức vạn năm trôi qua, cả thế giới Thái Cổ đều đạt tới trạng thái đỉnh phong, cường giả Nghịch Thiên Cảnh nhiều như cá diếc qua sông, dĩ nhiên đã làm cho chiến lực của thế giới Thái Cổ đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Trong đó, ba vị cường giả khủng bố nhất cũng nổi bật ra.
Thái Cổ thần vương Cổ Thái Sơ, Thái Cổ Tà Vương Thái Thương, còn có một vị Thần Nữ Tịch Dao được tất cả sinh linh Thái Cổ kính ngưỡng.
Ức vạn năm trôi qua, không biết có bao nhiêu sinh linh thái cổ khủng bố tu luyện đến nghịch thiên cửu biến, còn có thiên tài khoáng cổ tuyệt đại trùng kích cửu biến kinh thiên chi cảnh.
Đáng tiếc, tất cả sinh linh Thái Cổ trùng kích Cửu Biến Kinh Thiên đều thất bại toàn bộ, không có ai có thể thành công.
Sư tôn của Thái Cổ thần vương Huyền Thiên thần chủ ngã xuống, chỉ vì hắn trùng kích Cửu Biến Kinh Thiên thất bại, hóa thành một luồng tro bụi vĩnh viễn biến mất ở trong thiên địa.
Bá Thiên Thần Vương ngã xuống, cũng thất bại trên con đường trùng kích Cửu Biến Kinh Thiên.
Cửu Tiêu Thần Vương ngã xuống, cũng ngã xuống trên đường Cửu Biến Kinh Thiên.
...
Một đám tin dữ không ngừng truyền đến, không biết bao nhiêu tồn tại nghịch thiên cửu biến đều ngã xuống khi trùng kích cảnh giới Cửu Biến Kinh Thiên.
Trong khoảng thời gian ngắn, Cửu Biến Kinh Thiên trở thành ác mộng của tất cả sinh linh Thái Cổ, thật có thể nói là nghe đến đã biến sắc lại thổn thức không thôi.
Rốt cục, dưới vô số tiền nhân thất bại, một ít đại nhân vật nghịch thiên cửu biến không còn vọng tưởng trùng kích cảnh giới kinh thiên tuyệt địa trong truyền thuyết kia.
Bọn họ đều đang chờ đợi, chờ đợi thời khắc Luân Hồi diệt thế, bọn họ tin tưởng cho dù bản thân không phải kinh thiên tuyệt địa, nhưng tất cả cường giả nghịch thiên cửu biến ngưng tụ cùng một chỗ, cũng nhất định có thể phá vỡ lời nguyền của Luân Hồi diệt thế.
Mặc dù những cường giả nghịch thiên cửu biến này buông tha cảnh giới Kinh Thiên Tuyệt Địa, nhưng còn có ba người một mực hướng đến Kinh Thiên Tuyệt Địa.
Mà ba người này chính là Thái Sơ, Thái Thương, Tịch Dao.
Ba người được tất cả sinh linh Thái Cổ ký thác hy vọng, càng tin tưởng trong ba người chỉ cần có một người có thể hóa thành kinh thiên tuyệt địa, có thể dẫn dắt tất cả sinh linh của thế giới Thái Cổ phá vỡ nguyền rủa.
Thế nhưng không đợi ba người đạt thành cửu biến kinh thiên, một chuyện khiến cả thế giới xôn xao xuất hiện.
Thái Cổ Tà Vương thế mà hẹn Thái Cổ Thần Vương đánh một trận, muốn chân chính quyết định ai mới là Thái Cổ đệ nhất nhân.
Khi tin tức này truyền ra, nhất thời làm cho cả Thế giới Thái Cổ rung chuyển, vô số cường giả nghịch thiên có mặt, muốn quan sát trận đại chiến khoáng cổ tuyệt kim này.