- Đây là huyết sắc khế ước, nếu ngươi làm việc cho ta, khế ước này không hề động gì tới ngươi, nhưng nếu ngươi có hai lòng, dù cho cách xa nhau nghìn vạn dặm, ta cũng có thể khiến ngươi hồn phi phách tán mà chết.
Tin tưởng? Không tồn tại, đời này không thể.
Diệp Hiên sẽ không tin tưởng bất kỳ kẻ nào, hắn càng hiểu rất rõ một số việc, chỉ có khống chế nhược điểm lớn nhất của một người, người này sẽ không phản bội hắn.
Giống như tên Viên Hư này, mấy ngàn năm trước hắn là một Thánh Tăng, lại là người khai sáng Tiểu Lôi Âm Tự.
Nhưng hắn rất sợ chết, muốn bước lên con đường trường sinh, dù cho lấy Phật nhập Ma cũng sẽ không hối tiếc, mà cái chết lại chính là nhược điểm lớn nhất của Viên Hư, Diệp Hiên cũng bắt lại điểm này, gắt gao khống chế hắn ở trong tay mình.
- Hiện tại cùng ta rời khỏi nơi đây.
Diệp Hiên đạm mạc lên tiếng, xoay người đi ra khỏi Trấn Ma Tháp.
Nhìn bóng lưng Diệp Hiên đi xa, sắc mặt Viên Hư cực kỳ phức tạp, cuối cùng lại thở dài một hơ, bước nhanh đuổi theo Diệp Hiên.
Kỳ thực Viên Hư thần phục, chẳng qua chỉ là kế sách nhất thời, chỉ chờ Diệp Hiên sơ sẩy hắn nhất định sẽ cao chạy xa bay, sao lại nhận Diệp Hiên là chủ nhân thật được?
Nhưng Viên Hư đã đánh giá thấp Diệp Hiên, khi mà huyết sắc khế ước dung nhập trong nguyên thần hắn, hắn đã biết mình thật không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể trở thành tôi tớ của Diệp Hiên.
Ngoài Trấn Ma Tháp!
Thành viên Minh Phủ đã tập kết, sau lưng Cố Bắc Thần có số lượng lớn bí tịch tu luyện xếp thành một ngọn núi nhỏ, mà Hoàng bàn tử lại mang theo một đám hung đồ, tĩnh tâm đợi Diệp Hiên xuất hiện.
- Tiên sinh xuất hiện.
Trác Quân Đình nhắc nhở mọi người.
- Tham kiến Minh Quân.
Khi Diệp Hiên đi ra Trấn Ma Tháp, số lượng lớn thành viên Minh Phủ khom người cúi đầu, nhưng khi mọi người nhìn thấy Viên Hư ở sau lưng Diệp Hiên, trong mắt đều xuất hiện vẻ kinh ngạc, không biết vì sao nhà sư này lại cùng Diệp Hiên đi ra khỏi Trấn Ma Tháp.
Phải biết rằng trải qua việc Minh Phủ đồ môn diệt nhà, Tiểu Lôi Âm Tự ngoại trừ thành viên Minh Phủ, căn bản cũng không có người nào còn sống.
- Tiên sinh, hắn là ai vậy?
Hoàng bàn tử xoay động con mắt, lên tiếng thăm dò Diệp Hiên.
- Hoàng bàn tử, nói cho hắn quy củ của Minh Phủ, sau này hắn sẽ ở bên cạnh ngươi.
Diệp Hiên phân phó.
- Bần tăng Viên Hư, gặp qua chư vị huynh đài.
Viên Hư chấp tay hành lễ chào hỏi mọi người ở đây, cũng để cho Hoàng bàn tử nhếch miệng cười một tiếng, thân thiết vỗ vỗ bả vai Viên Hư, nói:
- Đại sư, người có thể được tiên sinh xem trọng, nhất định không phải phàm tục, chỉ cần ngươi trung thành với tiên sinh, tiên sinh nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.
Mắt nhìn người của Hoàng bàn tử bén nhọn như thế nào, liếc mắt đã nhìn ra tu vi của Viên Hư này không tầm thường, mà Diệp Hiên đi vào Trấn Ma Tháp, cũng nhất định là vì người này, điều này cũng làm cho hắn thận trọng đối đãi.
Sau khi Viên Hư và mọi người Minh Phủ giới thiệu lẫn nhau một phen, chính thức gia nhập vào Minh Phủ, tuy Viên Hư có chút không nhìn được những phàm nhân này, nhưng bọn hắn lại làm việc cho Diệp Hiên quá mức khủng bố, nếu như hắn toát ra một tia không ưng ý nào, chọc cái tên hung nhân này tức giận, tuyệt đối không phải kết quả Viên Hư muốn thấy.
Viên Hư rất thức thời, cũng làm cho Diệp Hiên rất thoả mãn, trong lúc này, Cố Bắc Thần đi tới trước người Diệp Hiên, nói:
- Tiên sinh, toàn bộ nhà sư trong Tiểu Lôi Âm Tự đều đã bị chém tận giết tuyệt, tất cả bí tịch trong Tàng Kinh Các cũng đã vơ vét ra toàn bộ, chỉ còn có những thế lực Đạo giáo Long Hổ Sơn, chỉ sợ là miếng xương cực kỳ khó gặm...
Cố Bắc Thần muốn nói gì đó nhưng lại thôi, hiển nhiên chuyến đi Tiểu Lôi Âm Tự lần này nếu như không có Diệp Hiên, chỉ dựa vào những người bọn họ, căn bản cũng không phải đối thủ của Tiểu Lôi Âm Tự.
Hành động đồ môn diệt nhà vừa mới bắt đầu, còn rất nhiều thế lực giống như Tiểu Lôi Âm Tự trên đất Thần Châu, cũng không thể để cho Diệp Hiên tự mình ra tay hết được?
- Bọn thuộc hạ xấu hổ, làm cho tiên sinh tự mình ra tay, thật sự là chúng ta vô dụng.
Hoàng bàn tử đỏ mặt.
- Nếu như Vũ Tuyệt Tiên không có đi tây phương, bằng vào một mình hắn cũng có thể diệt Tiểu Lôi Âm Tự, vẫn là Minh Phủ ta quá hiếm cao thủ.
Trác Quân Đình thở dài nói.
- Được rồi, cũng không cần tự trách.
Diệp Hiên cũng hiểu rõ thực lực Minh Phủ có chút cao thấp không đều, chuyện này cũng có quan hệ rất lớn với hắn, dù sao hắn vừa mới chỉ dạy người của Minh Phủ bí pháp tu tiên, tu vi của bọn họ vẫn còn quá yếu.
- Tiên sinh, chẳng qua chỉ là một ít cá tôm nát vụn, há có thể để tiên sinh tự mình ra tay, chuyện này giao cho bần tăng làm là được.
Viên Hư kia ra từ trong đám người, chắp tay trước ngực thi lễ với Diệp Hiên.
Hiển nhiên, Viên Hư vừa mới nhận Diệp Hiên làm chủ, muốn ở trước mặt của Diệp Hiên biểu hiện một phen, như vậy cũng có thể kéo gần quan hệ giữa hắn và Diệp Hiên, đây cũng là chỗ thông minh của Viên Hư.
Tuy Viên Hư không còn tu vi thời đỉnh phong, hiện tại chỉ khó khăn lắm mới đứng ở Kim Đan kỳ, nhưng cũng đã đủ đối phó với các thế lực trên Thần Châu.
- Được, vậy chuyện này để ngươi đi làm, thành viên Minh Phủ cũng tùy ngươi điều khiển.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, đúng ý của hắn.
Sau một loạt mệnh lệnh được Diệp Hiên phân phó, số lượng lớn bí tịch bị đưa đi, Viên Hư cùng mọi người Minh Phủ trực tiếp thẳng đến thế lực siêu nhiên kế tiếp, mà Diệp Hiên thì trở về thành phố Giang Nam.
...