Ông.
Uyên hung dữ gầm nhẹ, cả người hắn đều hóa thành hắc ám luân hồi chi môn, lúc này cánh cửa luân hồi mở rộng, càng đang xoay tròn khủng bố, ầm ầm nuốt chửng đến Diệp Hiên.
- Chết!
Ầm ầm.
Như hoàng thiên hậu thổ vạn cổ, tựa như chư thiên vạn giới rơi xuống, giờ khắc này Diệp Hiên không còn giữ lại, cả người hắn hóa thành một đạo ánh sáng, một tia ánh sáng vĩnh hằng chư thiên, lao nhanh đến hắc ám luân hồi.
Sau một khắc.
Thời gian như tĩnh lặng, năm tháng ngưng trệ, thậm chí các kinh thiên tuyệt địa khác cũng không thể động miệng để nói chuyện.
Diệp Hiên hóa thành ánh sáng vĩnh hằng tiến vào hắc ám luân hồi, hắc ám luân hồi đáng sợ kia đang luân chuyển kinh khủng, giống như muốn tiêu diệt vạn cổ thiên địa.
Ông.
Luân Hồi chuyển động, hắc ám hiện ra, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là hắc ám luân hồi đang rung động kịch liệt, trong luân hồi chi môn, vĩnh hằng ánh sáng vạn cổ bất diệt đang kịch liệt lóe ra.
Răng rắc.
Trong phút chốc.
Thiên địa thất sắc, vạn cổ hư vô.
Một trận ánh sáng chói mắt chiếu sáng toàn bộ hư vô chi địa, sáng chói đến nổi để chư vị kinh thiên tuyệt địa không mở được hai mắt, hết thảy đều trở về bình tĩnh.
Không biết trôi qua bao lâu.
Có lẽ trong nháy mắt, có lẽ vạn thế vĩnh hằng, mí mắt đám người Liễu Bạch Y khẽ run rẩy, tư duy ngưng trệ lại vận chuyển, bọn họ mở hai mắt ra, rốt cục thấy rõ hư vô chi địa biến hóa.
Hai thân ảnh hiện ra, nhưng lại làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Diệp Hiên.
Cả người nứt nẻ như mạng nhện, máu tươi tư tư chảy ra khắp nơi từ thân thể hắn, cả người tựa như ngọc khí bị nghiền nát, giống như bất cứ lúc nào cũng muốn nổ tung.
Phía bên kia.
'Uyên'.
Hắn ngốc trệ trong hư không, cả người nhìn như bình yên vô sự, nhưng một vết nứt đáng sợ đã phá vỡ mi tâm hắn, sau đó dùng tốc độ cực nhanh lan tràn đến toàn thân.
Ầm ầm.
Sau một khắc, một tiếng nổ vang lên, chỉ thấy thân thể 'Uyên' lại đáng sợ nổ tung, huyết nhục rơi xuống dị thường chói mắt, cả người thế mà bạo nát ở trong hư vô.
- Uyên?
Một màn như vậy, nhất thời 'Ngục' và ‘Đồ’ cả kinh, bi thương rống to.
Bọn họ làm sao cũng không tin, Uyên vạn cổ vô địch vẫn bại trong tay Diệp Hiên.
- Ngươi không sao chứ?
Liễu Bạch Y cùng Thái Thương trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Diệp Hiên, nhìn thân thể Diệp Hiên nứt nẻ không chịu nổi, trong mắt hai người đều là vẻ động dung.
- Không có vấn đề gì.
Khóe miệng Diệp Hiên tràn máu, lúc này thương thế của hắn rất nặng, không chỉ bị Luân Hồi Hắc Ám của Uyên làm tổn thương, mà còn bởi vì bị cắn trả do hắn mạnh mẽ dung hợp pháp cùng đạo ba đời.
- Hắn ta... Hắn ta chết chưa?
Thái Thương nhìn quanh vùng đất hư vô, trong mắt hiện ra vẻ trầm trọng.
Ông.
Lời nói của Thái Thương vừa mới rơi xuống, chỉ thấy huyết nhục Uyên nổ tung thế mà đang đoàn tụ, trong khoảnh khắc hóa ra bộ dáng của 'Uyên'.
- Uyên?
'Ngục' và 'Đồ' mừng rỡ, điều này cũng làm cho sắc mặt Liễu Bạch Y và Thái Thương đột biến, không ngờ Uyên lại còn có thể sống sót.
- Hoang.
Sắc mặt Uyên trắng bệch như tờ giấy, trên mặt càng không có một chút màu máu, thậm chí quanh thân cũng không có chút khí tức cường đại nào tràn ra.
Tuy rằng hắn trọng tụ thân thể, nhưng cũng vẻn vẹn bảo trụ tính mạng, thần hồn bản thân đều đã vỡ vụn, thật sự thiếu chút nữa đã bị Diệp Hiên giết chết.
Tuy nhiên tu thành nửa bước vĩnh hằng, đủ để nói là bất tử bất diệt, cho dù một kích của Diệp Hiên đánh nát hắc ám luân hồi của hắn, nhưng vẫn không cách nào chân chính giết chết hắn, mà đây chính là sự khủng bố nửa bước vĩnh hằng.
Ông.
Diệp Hiên run lên, thân thể nứt nẻ cũng đang phục hồi cực nhanh. Tình huống của hắn tốt hơn 'Uyên' rất nhiều, giờ phút này còn có thể vận dụng một ít tu vi. Còn Uyên thì thê thảm hơn hắn nhiều, giờ phút này ngay cả tu vi cũng không thể vận dụng.
- Ta đã nói rồi, cho dù quá khứ hiện tại hay tương lai, ngươi cũng chỉ có thể ở dưới ta.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Ta bại.
Uyên không còn kiêu ngạo gì nữa, hắn kinh ngạc nhìn Diệp Hiên, trong mắt mặc dù có vẻ rất không cam lòng, nhưng vẫn thừa nhận thua trong tay Diệp Hiên.
- Chúng ta đã giết hắn.
Ầm ầm.
Chính cái gọi là thừa dịp ngươi bệnh muốn mệnh ngươi, Liễu Bạch Y cùng 'Thái Thương' sát khí tăng vọt, muốn thừa dịp 'Uyên' suy yếu nhất thời khắc, giết hắn hình thần câu diệt.
- Các ngươi dám?
Ngục và Đồ tiến lên phía trước một bước, trực tiếp bảo vệ Uyên ở phía sau, tuyệt đối không thể ngồi nhìn Uyên chết trong tay hai người Liễu Bạch Y.
- Các ngươi giết không được hắn, cho dù hiện tại giết hắn, hắn cũng có thể tụ tập thần hồn tái hiện thế gian.
Diệp Hiên khoát tay áo, ngăn cản hai người.
Cùng là nửa bước Vĩnh Hằng, tuy rằng Uyên bại ở trong tay hắn, bị hắn đánh nát Hắc Ám Luân Hồi, thế nhưng nửa bước Vĩnh Hằng là bất tử bất diệt chân chính.
Cho dù đánh thân thể thần hồn rời rạc nát vụn, nhưng pháp cùng đạo của nửa bước Vĩnh Hằng vẫn có thể tụ tập thân thể thần hồn, đây chính là sự đáng sợ của nửa bước vĩnh hằng.
Nếu như muốn giết chết nửa bước vĩnh hằng, vậy cũng chỉ có Vĩnh Hằng chi cảnh chân chính mới có thể làm được, bằng tu vi kinh thiên tuyệt địa của hai người Liễu Bạch Y, còn không cách nào chân chính giết chết Uyên.
- Hoang, đây là lần thứ hai ta bại trong tay ngươi, nhưng cừu oán giữa ta và ngươi còn chưa chấm dứt, ta mặc dù bại trong tay ngươi, nhưng bước cuối cùng siêu thoát chi cảnh kia, ta tuyệt đối sẽ đi trước ngươi.
Uyên được 'Ngục' và 'Đồ' dìu, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Hiên, trong miệng truyền đến những lời nói đầy suy yếu.
- Muốn bước ra bước cuối cùng kia, chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh này.
Diệp Hiên cười nhạt, vô tình đả kích Uyên.