Phong Thần.
Nhìn như cao lớn, kỳ thực chính là một chuyện cực kỳ thê thảm, nguyên linh của những tiên nhân chết trong đó sẽ bị Phong Thần Bảng giam cầm, trở thành thần linh, tu vi trọn đời không được đề thăng, chỉ có thể đảm nhiệm thần vị trong thiên địa nhân tam giới, mà Phong Thần Bảng lại do Ngọc Đế chưởng quản.
Tuy Triệt Giáo xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Thông Thiên Giáo Chủ kia là một trong Tam Thanh, trong tam giới cũng không có bao nhiêu người dám trêu chọc người của Triệt Giáo.
Xiển Giáo, có thượng cổ Thập Nhị Kim Tiên, còn có tứ đại đệ tử ba đời khai chi tán diệp (*), bọn họ chỉ kính Nguyên Thủy Thiên Tôn, không tuân theo Thiên Đình điều khiển, mà Trường Sinh Thiên Tôn chính là người của Xiển Giáo.
(*) Tương tự như "Đâm chồi nảy lộc", ý chỉ việc con đàn cháu đống, nối dõi tông tường.
Tây Ngưu Hạ Châu, không tham không giết, chuyên tâm lễ Phật, trong Linh Sơn Đại Lôi Âm Tự, chư thiên thần phật chiếm giữ nơi đây, nội tình thâm hậu không cách nào tưởng tượng được.
Địa Tiên Giới, bốn đại Thần Châu, không biết bao nhiêu thần thông đại năng giả sáng tạo ra đạo thống, chiêu thu số lượng lớn đệ tử môn hạ, trong đó, người danh tiếng nhất là đại tiên Trấn Nguyên Tử của Ngũ Trang Quan kia, được xưng là Địa Tiên Chi Tổ.
Ngoại trừ Trấn Nguyên đại tiên, bốn đại Thần Châu còn có Yêu Vương vô tận chiếm giữ Linh Sơn, động phủ xưng bá một phương, tứ hải được long vương quản hạt, hàng tỉ thủy quân mênh mông vô tận.
Diêm La Địa Phủ.
Mười tám tầng địa ngục, Thập Điện Diêm La, văn võ phán quan, Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường, Âm Phủ Thành Hoàng....
Đây là một đại thế sáng chói, đây là một thời đại vạn đạo tranh phong, tuyệt đối không phải Nhân Gian giới mà Diệp Hiên sinh ra có thể so sánh.
Loạn Vân cung.
Diệp Hiên cùng Thái Bạch Kim Tinh khoanh chân ngồi đối diện nhau.
- Diệp đạo hữu, ta không thể không nhắc nhở ngươi, Địa Tiên Giới này mênh mông vô biên, có vài người có thể đắc tội, có vài người lại không thể đắc tội, mong rằng Diệp đạo hữu trân trọng.
Thái Bạch Kim Tinh mỉm cười đứng dậy, chắp tay chào Diệp Hiên, sau đó nhấc đạp tường vân rời khỏi Loạn Vân cung.
Hôm nay Thái Bạch Kim Tinh đến đây, đem một ít tình huống Địa Tiên Giới nói cho Diệp Hiên nghe, nhìn như có lòng tốt nhắc nhở Diệp Hiên, nhưng kỳ thực cũng đang tìm hiểu lai lịch của hắn. Thế nhưng Diệp Hiên cũng từ trong miệng Thái Bạch Kim Tinh biết được tình huống của Địa Tiên Giới, điều này cũng làm cho hắn trầm ngưng rơi vào trong suy nghĩ miên man.
...
Đấu Ngưu cung.
Ngọc Đế mặc hoàng bào màu xanh, Thái Bạch Kim Tinh đang khom người bẩm báo cái gì đó.
- Bệ hạ, tên Diệp Hiên này tâm tư quá mức dày nặng, không lọt cả giọt nước, trong Thiên Thư đích xác không có ghi chép liên quan tới hắn, chỉ sợ nền móng người này tuyệt đối không đơn giản.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
- Trẫm là Ngọc Hoàng Đại Đế thống quản tam giới, chỉ cần hắn an phận thủ thường, cho dù hắn là người đạo thống nào, cũng phải nghe trẫm điều khiển.
Ngọc Đế bình tĩnh lên tiếng, tự có một phen uy nghiêm của chí tôn tam giới.
- Bệ hạ, cái tên Diệp Hiên này lúc chiến đấu với Nguyên Ma đã dùng đến Trấn Hồn Phiên, hơn nữa tuy người này thu liễm khí tức, nhưng quanh người lại có lệ khí sát phạt, tuyệt đối không phải người lương thiện. Bề tôi chỉ lo lắng, dưỡng hổ thành hoạn, để cho chuyện năm đó lần nữa tái diễn.
Thái Bạch Kim Tinh lo lắng nói.
Khí tức Ngọc Đế cứng lại, sắc mặt bình tĩnh lúc đầu cũng có chút tái nhợt, trong đầu xuất hiện lên hình ảnh một hầu tử chịu Lôi Công dùng hình, một tia sát cơ lặng yên xẹt qua đáy mắt.
- Năm đó, tên hầu tử kia ứng vận mà sinh ra, để cho Thiên Giới ta mất hết mặt mũi, đây tất cả đều là do Tây Phương Nhị Thánh làm chủ, trẫm cũng chỉ có thể thuận thế mà làm.
Ngọc Đế nói đến đây, giọng nói thoáng nghiêm nghị.
- Chỉ là cái tên Diệp Hiên này quá mức thần bí, tựa đều thôi toán không ra lai lịch của hắn, ta sợ đây là thủ đoạn của thánh nhân, cho nên cũng chỉ có thể tạm thời trấn an hắn.
- Nếu như hắn an phận thủ thường để cho trẫm sử dụng, trẫm nhất định sẽ không bạc đãi hắn, nhưng nếu hắn không hề có bắp đùi to lại thêm lòng muông dạ thú, vậy nói không chừng trẫm sẽ đưa hắn lên Trảm Tiên đài một lần.
Người khác không biết tu vi Ngọc Đế, Thái Bạch Kim Tinh làm sao có thể không biết, hắn khom người cúi đầu, nói:
- Bệ hạ thiên uy cái thế, năm đó tên hầu tử kia càn rỡ ương ngạnh, quần tiên lạnh nhạt quan sát, nếu không phải bệ hạ là chí tôn tam giới không thể ra tay, tên hầu tử kia sớm đã bị bệ hạ tiêu diệt, mà Diệp Hiên này làm sao có thể so với hầu tử kia, hắn nhất định chạy không thoát lòng bàn tay của bệ hạ.
- Đi đi, thời khắc chú ý đến người này, nếu như hắn không an phận thủ thường, thì phải nhanh báo cho trẫm.
Ngọc Đế bình tĩnh nói.
- Bề tôi lĩnh chỉ.
Thái Bạch Kim Tinh khom người lui xuống.
Trong Đấu Ngưu cung, Ngọc Đế híp mắt lại, tiên quang vờn quanh người, hắn không hiểu nói:
- Cái tên Diệp Hiên này đến cùng có lai lịch gì, ngay cả Hạo Thiên tiên thuật ta cũng thôi toán không ra?
...
Loạn Vân cung.
Cung điện không mái, tinh thần khắp nơi.
Diệp Hiên ngồi trong hư không, tỉnh dậy từ trong suy nghĩ sâu xa.
- Tam giới này quá mức phức tạp, cái gọi là âm mưu quỷ kế chỉ có thể là một thủ đoạn, nhất định phải tự mình cường đại mới được.
Diệp Hiên lẩm bẩm tự nói, giữa lúc đôi mắt khép mở xẹt qua một tia tinh quang.
Ông!
Diệp Hiên kéo nhẹ ống tay áo, chỉ thấy Nguyệt Thần mờ mịt xuất hiện ở Loạn Vân cung, khi cô cảm nhận được linh khí xung quanh, cả người lập tức vui vẻ, thân thể đều kích động mà run rẩy.
- Địa... Địa Tiên Giới... Đây là Địa Tiên Giới?
Nguyệt Thần cắn chặt đôi môi, giọng nói khẽ run.