Diệp Hiên cũng không tị hiềm chuyện này, bởi vì hắn cũng là một nam tử, mà nam tử thì có dục vọng, nếu như hắn không có dục vọng, cũng sẽ không phải là một nam tử.
Nhưng Diệp Hiên tuyệt đối sẽ không quỳ dưới chân trước một nữ tử nào, dù cho đối phương là đệ nhất tiên tử tam giới, đây chính là điểm không giống nhau giữa Diệp Hiên cùng quần tiên tam giới và Ngọc Đế.
Hiện tại, Diệp Hiên muốn làm ba chuyện, chuyện thứ nhất hắn muốn đưa Nguyệt Thần đến Nguyệt Cung, gặp Quảng Hàn tiên tử này một lần, tính toán cho bước kế hoạch tiếp theo.
Chuyện thứ hai, hắn muốn tự mình đi Trường Sinh Tiên Cung một chuyến, vị Trường Sinh Thiên Tôn kia hiển nhiên có ý muốn kết giao cùng hắn, đây cũng là một cơ hội tốt để hắn phát triển thế lực của mình.
Còn chuyện thứ ba, đó chính là muốn tự mình gặp một lần ba nghìn Thiên Hà Thủy Quân mà hắn quản lý, nếu như ngay cả thủ hạ thiên binh thiên tướng của mình đều không biết mình, Diệp Hiên hắn cũng quá mức thất bại đi.
Hơn nữa, Diệp Hiên biết, phong hào Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân này của hắn mặc dù dễ nghe, nhìn như bình khởi bình tọa cùng Quán Giang Khẩu Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân kia, nhưng kỳ thực hắn ở Thiên Giới chả là cái cóc khô gì.
Người ta là Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân, chính là chiến thần nổi danh trong thiên địa, càng là đệ tử của Ngọc Đỉnh Chân Nhân, một trong thập nhị Kim Tiên thượng cổ, lại là đại đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo, dù là tu vi hay là chỗ dựa lưng, trong thiên địa tam giới này có ai dám trêu vào?
Mà Diệp Hiên hắn không hề có nền móng, chẳng qua chỉ đưa ra một lời nói dối như cuội, vừa mới có chỗ đứng ở Thiên Đình, ở trên hắn còn có Cửu Diệu Tinh Quân, dù là nguyên soái thống lĩnh mười vạn thủy quan thien ha, nhưng Diệp Hiên còn phải nghe theo những tiên nhân này điều khiển.
Chỉ là, Diệp Hiên cũng không có thất lạc, bởi vì hắn cũng có lá bài tẩy của hắn, còn có hàng loạt kế hoạch, chỉ cần hắn vững bước đi về phía trước, hắn nhất định có thể đứng ngạo nghễ trên tuyệt đỉnh.
Diệp Hiên ở Loạn Vân cung chỉnh lý tâm tư một phen, sau đó nhấc lên một mảnh tường vân đi thẳng đến Trường Sinh Tiên Cung.
Trường Sinh Tiên Cung.
Cầu mây liên miên, thụy khí hàng vạn hàng nghìn, ở trong biển mây đang bốc hơi kia còn có tiên hạc đang phi hành, liếc mắt nhìn lại, mang đến một loại cảm giác đẹp rực rỡ tuyệt luân.
Khi Diệp Hiên giá vân đến đây, hai tiên đồng cũng đi ra từ trong Trường Sinh Tiên Cung, khom người cúi đầu với Diệp Hiên, nói:
- Sư tổ lệnh hai người chúng ta đến đây cung nghênh Chân Quân, cũng xin Chân Quân vào điện trong một lần.
Hai vị Tiên Đồng vừa nói chuyện, vừa ở phía trước dẫn đường cho Diệp Hiên, cũng để cho Diệp Hiên bước đi vào Trường Sinh Tiên Cung.
- Diệp đạo hữu, bần đạo chờ đã lâu.
Trường Sinh Tiên Cung, tien khi bốc hơi, Trường Sinh Thiên Tôn kia đang ngồi ở đó, sớm đã chuẩn bị tốt tien tra, mặt đang mỉm cười nhìn về phía Diệp Hiên.
Hai vị Tiên Đồng lui xuống, cánh cửa cung điện chậm rãi khép kín, Diệp Hiên mỉm cười, ngồi xếp bằng đối diện với Trường Sinh Thiên Tôn, nói:
- Đạo hữu là Trường Sinh Thiên Tôn, càng là một nhân vật lớn của Thiên Giới, Ngọc Đế đều phải cho đạo hữu ba phần tình mọn, hôm nay bần đạo không mời mà tới, mong rằng đạo hữu chớ trách.
Ngôn từ mà Diệp Hiên nói rất khẩn thiết, sắc mặt lộ ra vẻ thân cận , tự nhiên làm cho Trường Sinh Thiên Tôn cảm thấy thân thiết gấp bội.
- Đạo hữu nói đùa, ngươi và ta đều là Đạo giáo nhất mạch, không biết đạo hữu là người trong Xiển Giáo, hay là người trong Triệt Giáo?
Tuy Trường Sinh Thiên Tôn hơi có hảo cảm đối với Diệp Hiên, nhưng đọa thống không giống tự nhiên cũng phải đối đãi khác biệt, nếu như Diệp Hiên chính là người trong Triệt Giáo, hắn đương nhiên sẽ giữ một khoảng cách nhất định.
- Bần đạo cũng không phải người của hai giáo, năm đó ở trong Hồng Hoang kia cũng chỉ thờ phụng tự nhiên.
Diệp Hiên sớm đã chuẩn bị tốt ngôn từ, lúc này liên tục nói.
- Ồ?
Đôi mắt Trường Sinh Thiên Tôn sáng lên, ngữ khí tức thân thiết hơn không ít, nói:
- Đạo hữu mới vào Thiên Đình, tuy là Thái Ất Huyền Tiên, nhưng nếu nguyện ý, làm vào Xiển Giáo nhất mạch ta, đây cũng tính là một chuyện công đức to lớn.
Hiển nhiên, Trường Sinh Thiên Tôn có ý muốn mượn hơi Diệp Hiên, dù sao một Thái Ất Huyền Tiên ở giữa Thiên Đình cũng không nhiều, có thể thuyết phục Diệp Hiên gia nhập vào Xiển Giáo, chuyện này đối với Trường Sinh Thiên Tôn mà nói cũng chính là một chuyện đáng vui mừng.
Đáng tiếc, Diệp Hiên làm sao sẽ gia nhập vào Xiển Giáo gì đó, hiện tại hắn chỉ mới vào Địa Tiên Giới, vẫn chưa có hoàn toàn hiểu được tình huống của Địa Tiên Giới, mặc dù muốn gia nhập vào một đạo thống nào đó, nhưng hắn cũng phải nên nghĩ sâu tính kỹ.
Diệp Hiên cố ý làm ra vẻ khó dễ, điều này cũng làm cho Trường Sinh Thiên Tôn trong nháy mắt tỉnh dậy, hiển nhiên hắn biết mình có chút càn rỡ, hai người vẫn không tính quá quen, mà việc đại sự này há có thể quyết đoán đơn giản.
- Đạo hữu chớ trách, là bần đạo lỗ mãng, nhưng đạo hữu có thể suy nghĩ thật kỹ một phen.
Trường Sinh Thiên Tôn nói đến đây, có chút tự đắc nói:
- Đạo hữu có khả năng không quá hiểu được tam giới bây giờ, ngươi xem cái vị Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân kia, còn có đại thần Tam Đàn Hải Hội - Na Tra kia, cũng đều là đại đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo ta, nếu như đạo hữu gia nhập vào Xiển Giáo nhất mạch, thành tựu tương lai nhất định sẽ không kém với hai vị sư đệ này.
Không cần Trường Sinh Thiên Tôn giới thiệu, Diệp Hiên cũng biết điều đối phương nói chính là tình hình thực tế, bây giờ tam giới chỉ có Phật Môn cùng Xiển Giáo là thế Lực lớn, Triệt Giáo sớm đã thành một lá cờ điêu tàng từ sau Phong thần đại kiếp.