Cửu đại tinh quân ngồi trong hư không, thỉnh thoảng có thủ hạ Tiên Quan chuyển đến thư sách, để cho từng cửu đại tinh quân xem qua, chỉ là sắc mặt Mộc Diệu Tinh Quân bây giờ rất khó nhìn, bởi vì Diệp Hiên chính là Tiên Quan dưới tay hắn.
Sau khi Ngọc Đế phát ra phù chiếu sắc phong cho Diệp Hiên, Diệp Hiên liên tục mấy ngày nay chưa đi đảm nhiệm, điều này làm cho trong lòng Mộc Diệu Tinh Quân dâng lên lửa giận, nhưng lại chậm chạp không dám phát tác.
Dù sao tu vi Diệp Hiên cũng là Thái Ất Huyền Tiên, hơn nữa hắn còn có công tiêu diệt Nguyên Ma, lại còn có lời đồn rằng người này là Đại La Kim Tiên thượng cổ chuyển thế, một Mộc Diệu Tinh Quân nho nhỏ như hắn chẳng qua chỉ là tầng thứ Chân Tiên, làm sao dám chỉ trỏ Diệp Hiên?
Nhưng hôm qua hắn nhận được Phù Chiếu của Ngọc Đế, làm cho sự kiêng kỵ của hắn đối với Diệp Hiên hoàn toàn biến mất không còn đâu nữa, vào hôm nay càng muốn tạo ra uy nghiêm của Mộc Diệu Tinh Quân hắn.
- Ba Tiên Quan chỉ tới hai vị, vì sao cái tên Diệp Hiên kia không có tới?
Tiếng nói của Mộc Diệu Tinh Quân như hồng chung, tức làm cho mười vạn Thiên Hà Thủy Quân vắng vẻ không tiếng động.
- Tinh Quân chớ giận, tiểu tiên đã phái người đi thông truyền người này, hắn đang trên đường tới.
Một gã Tiên Quan cúi đầu cười lấy lòng đáp lại.
- Hừ!
Mộc Diệu Tinh Quân hừ lạnh lên tiếng nói:
- Cái tên Diệp Hiên này tự cho là tu vi cao thâm, có công tru diệt Nguyên Ma, lại kể công tự ngạo, thực sự quá càn rỡ.
Theo những lời Mộc Diệu Tinh Quân vừa nói, tám đại tinh quân còn lại cũng chợt ngẩn mặt ra, không biết hôm nay tên Mộc Diệu Tinh Quân này ăn bậy thuốc gì, mà lại nhằm vào Diệp Hiên.
Lẽ nào hắn không biết, nhân gia là Thái Ất Huyền Tiên, còn được Ngọc Đế tự mình sắc phong làm Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân, còn có Trường Sinh Thiên Tôn xem là đạo hữu, Mộc Diệu Tinh Quân lấy ở đâu lá gan lớn lại dám nói ra những lời này?
Giữa lúc mọi người đang nghi hoặc không hiểu được gì thì một đạo tiên quang xẹt qua không gian, chỉ thấy Diệp Hiên cưỡi mây mà đến, cũng để cho mười vạn Thiên Hà Thủy Quân cùng Cửu Diệu Tinh Quân ở đây yên lặng không tiếng động.
- Bần đạo mới vào Thiên Giới nhậm chức, không biết còn có chuyện điểm binh, cũng xin các vị đạo hữu chớ trách.
Diệp Hiên chắp tay chào hỏi, trên khuôn mặt càng lộ ra nụ cười áy náy.
Theo lý mà nói, tiên chức của Diệp Hiên tuy nhỏ, nhưng tu vi bản thân đặt ở nơi đó, còn có phù chiếu mà Ngọc Đế tự mình sách phong, ai lại đi gây khó khăn cho hắn.
Nhưng hôm nay Mộc Diệu Tinh Quân không biết đã ăn trúng thuốc gì, đối mặt với Diệp Hiên cao hơn hắn một cảnh giới, bỗng nhiên vỗ lên cái bàn trước người, chỉ Diệp Hiên trách cứ:
- To gan, ngươi là một trong tam Tiên Quan thủ hạ của bản Tinh Quân, sao dám gọi thẳng Tinh Quân chúng ta thành đạo hữu, hôm nay là trọng sự Thiên Hà điểm binh, ngươi lại chậm chạp không có trình diện, nhất định không để bản tọa cùng với các Tinh Quân khác vào mắt, đây chính là tội dĩ hạ phạm thượng.
Mộc Diệu Tinh Quân đột nhiên gây khó khăn, điều này cũng làm cho tám đại tinh quân còn lại đông mắt lại một cái, nhưng bọn họ lại biết rõ, cái vị Mộc Diệu Tinh Quân này tuyệt đối không có lá gan lớn như vậy, hiển nhiên có người làm chỗ dựa, mới có một màn như hiện tại xuất hiện.
Nước trong thiên giới quá sâu, tám đại tinh quân yên lặng không tiếng động, cứ yên lặng ngồi xem kịch vui, dù sao cái tên Diệp Hiên kia cũng không phải người dưới tay của bọn hắn, bọn họ cũng phải nhìn xem đến cùng Mộc Diệu Tinh Quân muốn làm những gì.
Trên mặt Diệp Hiên vẫn mang nụ cười, một chút cũng không có tức giận, hắn chắp tay đối với Mộc Diệu Tinh Quân, nói:
- Hạ quan biết tội, không biết Tinh Quân muốn xử phạt bần đạo như thế nào.
- Hừ!
Nhìn Diệp Hiên chịu thua như thế, tảng đá lớn trong lòng Mộc Diệu Tinh Quân cũng được rơi xuống đất, thật đúng là sợ Diệp Hiên không phục quản thúc, đến lúc đó thì hắn sẽ phải mất hết mặt.
Nhưng hiện tại xem ra, người này tuy tu vi cao thâm, nhưng kỳ thực cũng chỉ là một kẻ sợ sệt, điều này cũng làm cho Mộc Diệu Tinh Quân cười khẩy, cố làm ra vẻ nói:
- Diệp Hiên, ngươi dĩ hạ phạm thượng, phạt ngươi cung ứng ba năm linh thạch, dẫn ba nghìn thủy quân của ngươi, ngày đêm thao luyện ở Thiên Hà, cho đến khi hết ba năm mới thôi.
Ra oai phủ đầu, trần trụi ra oai phủ đầu.
Khi tám đại tinh quân cùng mười vạn Thiên Hà Thủy Quân suy đoán Diệp Hiên có thể nổi giận hay không, một màn kế tiếp đã làm cho ánh mắt bọn họ nhìn về phía Diệp Hiên hiện lên sự khinh miệt.
- Hạ quan lĩnh tội.
Diệp Hiên cúi người chắp tay nói, cũng không xuất hiện vẻ tức giận nào.
- Thôi đi, ta vốn tưởng rằng cái tên Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân này có thể tiêu diệt Nguyên Ma là một nhân vật không tầm thường, bây giờ xem ra cũng chỉ như thế.
- Ngươi biết cái gì, dù Diệp Chân Quân tu vi cường thịnh, nhưng cũng phải tuân thủ Thiên điều, Mộc Diệu Tinh Quân là cấp trên trực thuộc của hắn, sao hắn dám làm càn quá mức.
- Theo ta thấy, hắn chính là đang kinh sợ, không chỉ mỗi mình đụng phải trách phạt, còn liên lụy ba nghìn thủy quân dưới tay hắn, các ngươi chờ xem trò vui đi.
Trong mười vạn thủy quân truyền đến số lượng lớn giọng nghị luận, tuy bọn họ nói rất nhỏ, nhưng cửu đại tinh quân ở đây đều không phải người điếc, đương nhiên cũng nghe lọt vào trong tai.
Lúc này, tám đại tinh quân bất đắc dĩ lắc đầu, đã nhìn ra, đây là có đại nhân vật đang lợi dụng Mộc Diệu Tinh Quân mà nhằm vào Diệp Hiên, bọn họ cũng không dám vướn vào trong chuyện này, sau đó tản thiên binh thiên tướng thủ hạ ra, ngay cả nói một tiếng bắt chuyện cùng Diệp Hiên cũng đều không dám, lập tức đạp mây rời khỏi Thiên Hà.