Mà hiện tại hắn có Kiếp Tiên thuật, hắn có thể đề thăng tu vi của mình cực nhanh, huống chi ở Thiên Giới này, các loại linh dược thiên địa nhiều không kể xiết, tu vi của hắn sẽ đạt được đề thăng rất nhanh.
…
Đấu Ngưu cung.
Ngọc Đế mặc đạo bào màu xanh, mà Thái Bạch Kim Tinh đang ở một bên bẩm báo cái gì đó.
- Bệ hạ, cái tên Diệp Hiên này có Ngọc Thanh phù chiếu, tạm thời bệ hạ còn cần ẩn nhẫn mới được.
- Ẩn nhẫn?
Ngọc Đế tự giễu cười một tiếng, khuôn mặt dần dần âm trầm xuống, hắn nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh nói:
- Trẫm là chủ nhân tam giới, có thể ẩn nhẫn với Tam Thanh thánh nhân, nhưng đối với một tên đạo nhân nho nhỏ, lẽ nào cũng phải ẩn nhẫn
- Người này gan to bằng trời, không chỉ có đánh Mộc Diệu Tinh Quân hồn phi phách tán mà chết, lại còn to gan lẻn vào Quảng Hàn Cung, hắn thật cho rằng có Ngọc Thanh phù chiếu ở trong tay là có thể không để trẫm vào mắt?
Nghe thấy những lời Ngọc Đế nói, Thái Bạch Kim Tinh ngẩn mặt ra, không ngờ Diệp Hiên lại gan to như vậy, dám lén lẻn vào Quảng Hàn Cung, thảo nào Ngọc Đế lại nhằm vào hắn.
Phải biết rằng Quảng Hàn tiên tử chính là cấm kỵ của Ngọc Đế, quần tiên Thiên Giới kẻ nào không biết Ngọc Đế si mê Quảng Hàn tiên tử đến không thể tự kềm chế được mình.
Trong năm tháng xa xôi ấy, Thiên Bồng Nguyên Soái cũng bởi vì đùa giỡn Quảng Hàn tiên tử, Ngọc Đế giận dữ, trực tiếp đánh vào Súc Sinh Đạo luân hồi ngàn thế, từ điểm này cũng có thể nhìn ra Ngọc Đế coi trọng Quảng Hàn tiên tử đến trình độ nào.
Thái Bạch Kim Tinh rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao Ngọc Đế lại nổi trận lôi đình, thì ra tất cả căn nguyên đều ở chỗ Quảng Hàn tiên tử.
Ngọc Đế đi qua đi lại ở Đấu Ngưu cung, khí tức quanh người càng âm trầm, dung nhan tuấn tú đều có vẻ vặn vẹo, cũng để cho Thái Bạch Kim Tinh câm như hến không dám lên tiếng, bởi vì hắn biết Ngọc Đế đang vô cùng giận dữ.
- Thái Bạch Kim Tinh.
- Có thần.
- Truyền bá đoạn hình ảnh hư không này ra ngoài, trẫm muốn nhìn một chút xem thử, dù tên Diệp Hiên này có Ngọc Thanh phù chiếu ở trong tay, nhưng hắn làm sao có thể qua được kiếp này.
Ngọc Đế lấy ra một khối ngọc màu xanh, dưới tiên quang ba động, trực tiếp hiện ra hình ảnh Diệp Hiên rời khỏi Quảng Hàn Tiên Cung, điều này cũng làm cho Thái Bạch Kim Tinh ngẩn ngơ, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Bệ hạ không thể nếu như đem đoạn hình ảnh này truyền ra, chư thiên Tiên Phật khác không nói, chỉ sợ cháu ngoại trai Dương Tiễn kia của ngài....
Thái Bạch Kim Tinh run rẩy, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Đứa cháu ngoại trai kia của ta kiêu căng khó thuần, càng là môn nhân của Ngọc Hư, ngay cả người cậu là ta đây mà hắn đều không để vào mắt, vừa lúc mượn tay Dương Tiễn giết đi nhuệ khí của tên Diệp Hiên này.
Ngọc Đế cười lạnh.
Nhìn Ngọc Đế hung ác nham hiểm, đôi mắt Thái Bạch Kim Tinh đông lại một cái, người xưa nói hồng nhan họa thủy, quả thật là không sai.
Thái Bạch Kim Tinh hiểu rất rõ, nếu như đem đoạn hình ảnh này truyền bá ra, vậy cái tên Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân kia nhất định sẽ nổi trận lôi đình, mặc dù Diệp Hiên có Ngọc Thanh phù chiếu ở trong tay, nhưng cũng tuyệt đối không có quả ngon để ăn.
Dương Tiễn, đại đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo, bái Ngọc Đỉnh Chân Nhân làm thầy, ngoài Huyền Công cực kỳ kinh khủng, còn có thần thông Thiên Cương Tam Thập Lục Biến trong người, mà con mắt thứ ba có thể chiếu phá thiên địa nhân tam giới, hắn còn được xưng là đệ nhất chiến thần của tam giới.
Năm đó tên hầu tử kia đại náo Thiên Cung, Ngọc Đế hạ mình khẩn cầu mới mời được Dương Tiễn lên trời hàng phục tên hầu tử này, tuy trong đó hơi có khúc chiết, nhưng cũng chứng minh vị đệ nhất chiến thần tam giới này tuyệt đối không phải hư danh.
Mấu chốt nhất là, nghe nói Dương Tiễn bế quan vạn năm, sắp bước vào cảnh giới Đại La Kim Tiên, tu vi huyền ảo khó lường, Diệp Hiên chỉ là Thái Ất Huyền Tiên cảnh, làm sao có thể là đối thủ của Dương Tiễn?
Thái Ất Huyền Tiên, Thái Ất Kim Tiên, La Thiên Huyền Tiên, La Thiên Kim Tiên, cho đến khi đi vào Đại La Kim Tiên, Diệp Hiên kém Dương Tiễn đầy đủ ba đại cảnh giới.
Mưu kế mượn đao giết người của Ngọc Đế cũng đích xác vô cùng ác độc.
Thái Bạch Kim Tinh cũng không dám nói thêm cái gì, cầm thẻ ngọc màu xanh, lĩnh mệnh rời đi.
Nhìn bóng lưng Thái Bạch Kim Tinh rời khỏi, Ngọc Đế đứng một mình ở trong Đấu Ngưu cung, giọng nói cực kỳ âm trầm.
- Diệp Hiên, trẫm không muốn làm khó ngươi, nhưng ai bảo ngươi xúc phạm đến cấm kỵ của trẫm?
...
Cũng trong lúc đó, mấy ngày nay Loạn Vân cung vô cùng náo nhiệt, tiên nhân khắp nơi đến chúc mừng, Diệp Hiên tươi cười tiếp đãi, tự nhiên nâng cốc ngôn hoan, thân thiết cùng quần tiên Thiên Giới.
Ba nghìn Thiên Hà Thủy Quân trấn thủ Loạn Vân cung, triệt để đặt căn cơ của Diệp Hiên ở trong thiên giới, chỉ là Diệp Hiên lại không chút tự đại nào, ngoại trừ tiếp kiến tiên nhân đến thăm, hắn cả ngày đóng cửa không ra, ở trong Loạn Vân cung điên cuồng tu luyện Kiếp Tiên thuật cùng Bất Tử Tiên Kinh, hy vọng có thể sớm ngày phá vỡ hàng rào tiến vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên.
Chỉ là, con đường tu luyện cũng không phải một sớm một chiều là sẽ thành, tuy Diệp Hiên có thiên tư kinh người, nhưng hắn chẳng qua chỉ vừa mới thành tiên, hơn nữa lại trực tiếp bước vào Thái Ất Huyền Tiên cảnh, cái này chính là một kỳ tích, muốn trong vòng thời gian ngắn bước vào Thái Ất Kim Tiên, điều này hiển nhiên là không thể.
Nhìn qua quần tiên Thiên Giới, đa phần cảnh giới đều là Huyền Tiên Kim Tiên, Thái Ất cảnh cũng chỉ có mấy người, mà tiên nhân chân chính có đại thần thông, sao lại bị Thiên Giới nho nhỏ ràng buộc, sớm đã dạo chơi ở nơi nào không biết.