Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 384 - Tâm Thần Khóc Lóc Thảm Thiết

Chương 384 - Tâm thần khóc lóc thảm thiết
Chương 384 - Tâm thần khóc lóc thảm thiết

Mà Ân Thải Nhi cùng Yến Vân Phi tuy đã từng xảy ra vài chuyện với Lê Giang Lưu, nhưng Lê Giang Lưu chỉ là một phế nhân, tự nhiên cũng không nên để cho hai người bị chấn động mạnh.

Nhưng hết lần này tới lần khác tin tức này truyền đến, làm cho mấy người này đều có chút đứng ngồi không yên.

- Sắp mở lò luyện Bổ Tiên đan, không có Lê Giang Lưu làm thuốc dẫn, như thế nào luyện chế Bổ Tiên đan?

Cửu Hoa thượng tiên lạnh lùng nói, sắc mặt hoàn toàn hiện ra vẻ hung ác nham hiểm.

Không trách Cửu Hoa Huyền Tiên tức giận, phải biết rằng trước đây Lê Giang Lưu chẳng qua chỉ là một ngoại môn đệ tử, đột nhiên xuất hiện nổi danh trong thi đấu tông môn, đánh bại hết thảy đối thủ, một lần hành động được thu nội môn.

Chuyện này tự nhiên làm cho Cửu Hoa Huyền Tiên nghi hoặc, đã từng dò xét qua Lê Giang Lưu đến tột cùng thu được cơ duyên gì.

Theo Cửu Hoa Huyền Tiên tra xét, hắn ngạc nhiên phát hiện, trong cơ thể Lê Giang Lưu tràn đầy số lượng lớn Tiên Khí, mà chủng Tiên Khí này chính là nguyên nhân làm cho tu vi hắn cuồng bạo tăng trưởng.

Làm Cửu Hoa Huyền Tiên biết được kết quả này, cũng đã từng hỏi thăm qua nguồn gốc Tiên Khí trong cơ thể hắn, nhưng đối phương ấp úng cầm một lý do kém chất lượng lấp liếm cho qua.

Chuyện này làm cho Cửu Hoa Huyền Tiên cực kỳ đỏ mắt, vẫn muốn dẫn Tiên Khí trong cơ thể Lê Giang Lưu ra, như vậy cũng có thể làm cho tu vi của hắn nâng cao một bước.

Đáng tiếc, Cửu Hoa Huyền Tiên vô luận dùng biện pháp gì cũng không thể dẫn ra Tiên Khí trong cơ thể Lê Giang Lưu, vì tìm hiểu đến nguồn gốc của tiên khí, hắn cũng bảo Ân Thải Nhi cố ý tiếp xúc người này, rốt cuộc biết bí mật của Lê Giang Lưu.

Theo lời Lê Giang Lưu kể cho Ân Thải Nhi, hắn đã từng đã cứu một vị tiên nhân, trong lúc vị tiên nhân này chữa thương, không ngờ hắn lại được hấp thu một ít Tiên Khí do tiên nhân tản ra, cho nên mới có cơ duyên lần này.

Chỉ là mấy năm trôi qua, tiên nhân trong miệng Lê Giang Lưu vẫn chưa xuất hiện, điều này cũng làm cho Cửu Hoa Huyền Tiên bỏ xuống cố kỵ trong lòng, rốt cục đánh chủ ý vào Tiên Khí trong cơ thể Lê Giang Lưu.

Dưới một phen trù tính, Cửu Hoa Huyền Tiên để đệ tử nội môn đắc ý nhất của mình Yến Vân Phi phế bỏ tu vi của Lê Giang Lưu trong lúc thi đấu.

Lúc sau bảo Ân Thải Nhi mời Lê Giang Lưu bước vào khuê phòng của mình, tạo một hiện trường giả, nói xấu Lê Giang Lưu gây rối Ân Thải Nhi, bị đánh vào Đan Dược Các trở thành một Dược Nô đê tiện.

Nếu không phải Cửu Hoa Huyền Tiên hơi có cố kỵ về tiên nhân sau lưng Lê Giang Lưu, hắn sớm đã ném Lê Giang Lưu vào lò luyện đan, đi luyện chế Bổ Tiên đan tăng tiến tu vi kia.

Chỉ là hôm nay Lê Giang Lưu lại bị người cứu đi, như thế nào không để cho Cửu Hoa Huyền Tiên căm tức.

- Hồng bào sư thúc ngài có thể biết là ai cứu đi Lê Giang Lưu?

Ân Thải Nhi lên tiếng dò hỏi.

- Là... Là... Một vị đại tiên... Là một vị đại tiên cứu hắn đi.

Dược Nô không dám thờ ơ, vội vàng kể lại chuyện Diệp Hiên cứu đi Lê Giang Lưu.

- Hí!

Theo những gì Dược Nô đã nói, mấy người đều hít một hơi thật sâu, Yến Vân Phi càng biến sắc, nói:

- Lẽ nào, vị tiên nhân mà Lê Giang Lưu đã từng cứu xuất hiện?

- Được, hôm nay là ngày hai người các ngươi thành thân, chuyện này bàn lại sau.

Cửu Hoa Huyền Tiên nói xong, bảo hồng bào đạo nhân dẫn về Đan Dược Các, hiển nhiên muốn hỏi cặn kẽ chuyện Lê Giang Lưu biến mất.

Lê Giang Lưu lúc đầu muốn rời khỏi nơi đây, khi hắn thấy một màn như vậy, cả người thoáng ngẩn ra, trong mắt xuất hiện vẻ nghi hoặc, hắn chẳng qua chỉ là một Dược Nô nho nhỏ, tại sao lại làm cho đám người Cửu Hoa Huyền Tiên coi trọng như vậy?

Màn đêm buông xuống, khắp nơi đầy ánh sáng.

Khi tân khách khắp nơi tán đi, Ân Thải Nhi rúc vào trong lòng Yến Vân Phi, trên khuôn mặt hiện ra ưu sầu nói:

- Vân phi sư huynh, năm đó chúng ta hãm hại Lê Giang Lưu, ngươi càng phế bỏ tu vi hắn, lần này hắn được tiên nhân cứu đi, chỉ sợ sẽ trở thành họa lớn của Cửu Hoa tiên tông chúng ta.

Yến Vân Phi vuốt ve mái tóc của Ân Thải Nhi, ôn nhu nói:.

- Thải Nhi, ngươi đừng lo, Lê Giang Lưu ngu dốt tột cùng, căn bản cũng không biết chúng ta từng hãm hại hắn, huống hồ dù hắn có lòng muốn báo thù, nhưng sư tôn cũng là Huyền Tiên cảnh, hắn có thể lật lên sóng gió gì.

Hai người một hỏi một đáp, tự có một phen ân ái, nhưng hai người không biết, một màn này đều rơi vào trong mắt Lê Giang Lưu, càng làm cho khuôn mặt hắn dại ra, thân thể đều hơi run rẩy.

Ông.

Tiên quang tiêu tán, Lê Giang Lưu hiện ra, hắn si ngốc nhìn Ân Thải Nhi, khẽ run nói:

- Sư... Sư tỷ... Ngươi... Ngươi vừa rồi nói cái gì?

Lê Giang Lưu đột ngột xuất hiện để cho sắc mặt hai người đại biến, càng làm cho Ân Thải Nhi dại ra, nàng làm sao cũng không ngờ Lê Giang Lưu vậy mà xuất hiện ở trước mặt mình.

- Sư tỷ, năm đó đến cùng xảy ra chuyện gì?

Khuôn mặt Lê Giang Lưu đỏ hồng, gắt gao nhìn Ân Thải Nhi, hy vọng nàng có thể cho mình một đáp án.

Đáng tiếc, không đợi Ân Thải Nhi trả lời, Yến Vân Phi tỉnh dậy, trên khuôn mặt toát ra nụ cười nhạt rét lạnh, nói:

- Được lắm, thì ra phế vật ngươi còn chưa đi, hôm nay vừa lúc bắt ngươi lại, sư tôn cũng có thể luyện chế ra Bổ Tiên đan, tu vi của ta và Thải Nhi càng có thể tiến nhanh.

Lê Giang Lưu không thèm nhìn Yến Vân Phi, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Ân Thải Nhi, run tiếng nói:

- Sư... Sư tỷ... Ngươi... Ngươi từng nói qua thích ta... Chẳng... Chẳng lẽ đây đều là giả dối?

Bình Luận (0)
Comment