Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 391 - Chương 391 - Chân Quân Thiên Hạ Người Nào Không Biết?

Chương 391 - Chân Quân thiên hạ người nào không biết?
Chương 391 - Chân Quân thiên hạ người nào không biết?

Cũng trong lúc đó, Cửu Hoa Huyền Tiên mang theo số lượng lớn trưởng lão đệ tử xuất hiện ở trên khoảng không Tuyệt Thiên Phong, sau một hồi tiên quang dâng trào, Cửu Hoa Huyền Tiên lần nữa hóa thành hình người, đôi mắt nghiêm trọng nhìn lại phía dưới.

Phía trên Tuyệt Thiên phong.

Diệp Hiên khoanh chân mà ngồi, mái tóc đen rũ xuống sau đầu, một cơn gió mát phất phơ thổi qua làm cho mái tóc của hắn phiêu đãng trong gió, mà Lê Giang Lưu thì đang xụi xuống ở bên cạnh Diệp Hiên, nhưng trên khuôn mặt lại mang theo nụ cười tuyệt độc, đang ngẩn đầu lên trời cười to với Cửu Hoa Huyền Tiên.

- Cửu Hoa lão cẩu, ngươi có biết bên cạnh ta là ai hay không?

Vạn vật lại yên tĩnh, đất trời không tiếng động.

Sắc mặt Cửu Hoa Huyền Tiên âm tình bất định, tiên quang quanh người đều cực kỳ hỗn loạn, bởi vì khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên ở trên Tuyệt Thiên Phong, một cảm giác cực kỳ sợ hãi lại đang chậm rãi dâng lên trong lòng.

Không chỉ có riêng hắn.

Bởi vì Cửu Hoa Huyền Tiên nhìn không thấu tu vi Diệp Hiên, mà người có thể để cho hắn nhìn không thấu tu vi chỉ có hai loại, loại người thứ nhất chính là phàm nhân, mà loại người thứ hai tu vi tất nhiên ở trên hắn.

Hiển nhiên, vị đạo nhân áo đen phía dưới này tuyệt đối sẽ không là phàm nhân, chính là loại người thứ hai.

Chuyện để cho Cửu Hoa Huyền Tiên cảm thấy kinh nghi là, tướng mạo vị đạo nhân áo đen phía dưới này khiến cho hắn cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng cũng không nhớ ra được là đã gặp ở nơi nào.

Cửu Hoa Huyền Tiên đè lại sát cơ trong lòng xuống, hắn từ trên trời hạ xuống, cho đến khi đứng ở trên Tuyệt Thiên Phong, chắp tay với Diệp Hiên, nói:

- Vị đạo hữu này, Lê Giang Lưu là kẻ phản bội Cửu Hoa tiên tông ta, lại sát hại sư huynh sư tỷ đồng môn, cũng xin đạo hữu trả người này lại.

Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không lên tiếng, chỉ lãnh đạm nhìn về phía Cửu Hoa Huyền Tiên, giống như đang nhìn sâu mọt.

Nhìn Diệp Hiên hờ hững, Cửu Hoa Huyền Tiên híp mắt lại, bước chậm đi tới, giọng nói hơi lộ ra âm trầm nói:

- Đạo hữu, ta là môn đồ Triệt Giáo, cũng xin đạo hữu nể mặt Triệt Giáo nhất mạch, đừng nhúng tay vào việc của tông môn ta.

- Triệt Giáo?

Diệp Hiên tự nhiên cười một tiếng, đôi mắt nhìn về phía Cửu Hoa Huyền Tiên xẹt qua một tia vô tình.

- Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức rút đi, mà không phải mang Triệt Giáo ra cáo mượn oai hùm. Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, nhưng lại làm cho Cửu Hoa Huyền Tiên hơi biến sắc, đôi mắt cũng trở nên nghiêm trọng.

Phải biết rằng ở trong thiên địa nhân tam giới này, Triệt Giáo tuy xuống dốc, nhưng cũng không phải là ai cũng đều có thể đắc tội, vậy mà vị đạo nhân trước mắt này lại không có để Triệt Giáo vào mắt, chuyện này đã khiến cho Cửu Hoa Huyền Tiên cảm thấy kinh ngạc tột cùng.

- To gan, mặc dù ngươi là tiên nhân, nhưng Cửu Hoa tiên tông ta cũng là Triệt giáo nhất mạch, sao ngươi dám....

Ầm!

Một trưởng lão Độ Kiếp kỳ đang trách cứ Diệp Hiên, nhưng không đợi hắn nói xong, chỉ nghe một tiếng nổ vang truyền đến, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, ầm ầm đánh ra một đạo Thái Ất tiên quang, trực tiếp đem người này đánh hồn phi phách tán mà chết.

- Thái Ất tiên quang?

Một màn như thế trực tiếp làm cho Cửu Hoa Huyền Tiên hoảng sợ kêu to, cả người không tự chủ được mà rút lui mấy bước, ánh mắt cũng trở nên kinh hoảng.

Cửu Hoa Huyền Tiên làm sao cũng không ngờ, vị đạo nhân này lại là Thái Ất Huyền Tiên, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao Lê Giang Lưu lại muốn liều mạng bỏ chạy tới đây.

Hiển nhiên, có vị đạo nhân thần bí này che chở, toàn bộ Cửu Hoa tiên tông, ai có thể giết Lê Giang Lưu?

- Đạo huynh, mặc dù ngươi là Thái Ất cảnh, nhưng ngươi không thể sát hại trưởng lão chúng ta, bần đạo nhất định sẽ đến Thiên Đình vạch tội ngươi.

Cửu Hoa Huyền Tiên uy hiếp, đã có rút đi ý, hiển nhiên hắn cũng biết, tu vi của mình chẳng qua chỉ là Huyền Tiên, căn bản không thể nào là đối thủ của đạo nhân thần bí này.

- Ha ha!

Bỗng nhiên, Lê Giang Lưu lên tiếng cười châm biếm, giống như nghe được chuyện rất buồn cười, nhưng khi nụ cười biến mất, đôi mắt lần nữa nhìn Cửu Hoa Huyền Tiên lại giống như nhìn một người chết.

- Cửu Hoa lão cẩu, ngươi nhìn cho thật kỹ một chút đây là người nào.

Nghe thấy lời Lê Giang Lưu nói, Cửu Hoa Huyền Tiên cũng biến sắc, hắn sớm cảm giác Diệp Hiên tướng mạo cực kỳ quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra là đã gặp ở nơi nào, điều này cũng làm cho hắn không ngừng nghiền ngẫm lại tướng mạo của Diệp Hiên, nỗ lực nhớ lại xem mình đã gặp vị đạo nhân thần bí này ở nơi nào hay không.

- Tông... Tông chủ... Hắn... Hắn dường như chính là Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân....

Bỗng nhiên, đạo nhân mặc hồng bào sợ run, lời nói đều bị giữ ở trong miệng, nói không rõ ràng.

- Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân?

Cửu Hoa Huyền Tiên lẩm bẩm tự nói.

Bỗng nhiên, tóc gáy Cửu Hoa Huyền Tiên trong nháy mắt dựng thẳng, sau lưng đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp, trên trán không ngừng có mồ hôi chảy xuống, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên tràn đầy sự e ngại chưa bao giờ có.

- Ngài... Ngài là Diệp Hiên Chân Quân?

Rốt cuộc, Cửu Hoa Huyền Tiên cũng nhớ ra, vị đạo nhân áo đen trước mắt này không phải là Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân mà Thái Bạch Kim Tinh đang tìm sao?

Ầm!

Cửu Hoa Huyền Tiên chỉ cảm thấy cả người vô lực, trực tiếp quỳ xuống, mà rất nhiều trưởng lão đệ tử sau lưng hắn còn không có hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì, nhưng bên tai lại vang lên tiếng Cửu Hoa Huyền Tiên run rẩy rít gào.

- Các ngươi còn không mau mau quỵ xuống, bái kiến Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân của Thiên Đình?

Bình Luận (0)
Comment