Rút giây động rừng, Trường Sinh Tiên Tôn lại là đại tiên của Thiên Đình, nếu như Ngọc Đế không để cho Xiển Giáo một cái giao phó, chỉ sợ những đệ tử Xiển Giáo này đều sẽ phải phát cuồng mất.
- Huyền Thiên Tiên Quan ở đâu?
- Có thần.
- Huyền Thiên kỳ chỉ Trường Sinh Tiên Tôn chết ở phương nào?
Mặt Ngọc Đế xanh mét nhìn về phía Huyền Thiên Tiên Quan, giọng đều run rẩy, chứng minh hắn đã nổi giận đến trình độ nào.
- Bệ hạ, căn cứ vào chỉ dẫn của Huyền Thiên kỳ, Trường Sinh Tiên Tôn bỏ mình ở hạ giới.
Mặt Huyền Thiên Tiên Quan trắng bệch, trong tay cầm một tấm gương đồng nhanh chóng trả lời.
- Thác Tháp Thiên Vương ở đâu?
- Có thần.
- Trẫm lệnh ngươi triệu tập mười vạn thiên binh thiên tướng đi đến hạ giới, nhất định phải tra ra là người nào đã hại hắn.
- Tuân lệnh bệ hạ.
Lý Tịnh cũng trang nghiêm, bước nhanh rời khỏi Trường Sinh Tiên Cung, triệu tập Tứ Đại Thiên Vương, Nhị Thập Bát Tinh Tú, Lục Đinh Lục Giáp, Cửu Diệu Tinh Quân, còn có mười vạn thiên binh thiên tụ tập ở trước Nam Thiên Môn.
- Ngọc Đế!
Chợt, một tiếng hét như sấm truyền đến, thiên hỏa cuồn cuộn, hư không vô tận ông hưởng nổ vang, không đợi quần tiên cùng Ngọc Đế có phản ứng, chỉ thấy một vị tiểu sinh tuấn tú, chân đạp Phong Hỏa Luân, trong tay cầm Hỏa Tiêm Thương, xao động lao tới Trường Sinh Tiên Cung.
Na Tra!
Đại thần Tam Đàn Hải Hội, bái sư Thái Ất Chân Nhân, một trong Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, người nổi bật trong trong đệ tử đời thứ ba Xiển Giáo, tu vi còn là La Thiên Huyền Tiên, chỉ kém một bậc so với sư huynh Dương Tiễn.
Ầm!
Na Tra rơi xuống Trường Sinh Tiên Cung, dung nhan tuấn tú đều cực kỳ tái nhợt, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Ngọc Đế, nổi giận nói:
- Ngọc Đế, Trường Sinh sư huynh là đại tiên Thiên Đình, lúc này lại chết ở hạ giới, nếu như ngài không cho ta một lời giao phó, ta tuyệt đối không bỏ qua.
Nếu như bình thường, Na Tra này còn sẽ không vô lễ như thế, dù sao Ngọc Đế nói như thế nào cũng là chủ nhân Tam Giới.
Nhưng tình cảm giữa Na Tra cùng với Trường Sinh Tiên Tôn quá mức thâm hậu, Trường Sinh Tiên Tôn chết làm cho hắn điên cuồng, một chút tôn trọng đối với Ngọc Đế đã không còn sót lại chút gì.
Đừng nói Na Tra, bây giờ sắc mặt quần tiên Xiển Giáo đều vô cùng âm trầm, nếu không phải khắc chế lửa giận trong lòng, bọn họ nhất định muốn cùng nhau làm khó dễ Ngọc Đế.
- Trẫm là chủ nhân Tam Giới, có yêu nhân hạ giới nào dám can đảm sát hại Trường Sinh Tiên Tôn, chẳng cần biết hắn là ai, trẫm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, cũng xin chư vị tiên gia nén bi thương.
Lửa giận của chúng tiên Xiển Giáo, không phải Ngọc Đế không chịu nổi, chỉ là lại không thể thừa nhận, bởi vì... Chuyện này sẽ làm cho Thiên Đình náo động, càng làm cho chúng sinh tam giới xem hắn là trò cười, nếu như chọc cho Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ xuất thế, uy danh của hắn sẽ xuống dốc không phanh.
- Na Tra, phụ thân ngươi đã dẫn dắt mười vạn thiên binh đi đến hạ giới, chỉ là người có thể sát hại Trường Sinh Tiên Tôn, tu vi nhất định không tầm thường, còn cần ngươi giúp hắn một tay.
Ngọc Đế uy nghiêm nói.
Na Tra, Đại thần Tam Đàn Hải Hội, không có bất kỳ lời nói nhảm nào, hắn đứng trên Phi Hỏa luân bay thẳng đến Nam Thiên Môn, cho dù là ai giết Trường Sinh Tiên Tôn, hắn đều muốn đối phương trả ra cái giá không cách nào tưởng tượng được.
Nam Thiên Môn.
Mười vạn thiên binh thiên tướng, Nhị Thập Bát Tinh Tú, Cửu Diệu Tinh Quân, Lục Đinh Lục Giáp, Tứ Đại Thiên Vương, toàn bộ đã tập kết ở trước cửa.
Thác Tháp Thiên Vương Lý Tịnh cầm thất thải Linh Lung Tháp trong tay, một pháp kỳ huy động không gian, chỉ thấy Hoàng cân lực sĩ đang gióng lên trống trận, mây vàng che trời hiện lên mười vạn thiên binh, trùng trùng điệp điệp đi đến hạ giới.
...
Hùng Lực, một trong bảy mươi hai động Yêu Vương của Hoa Quả Sơn, tên hiệu Đại Lực Hùng Vương, tu vi Thái Ất Huyền Tiên, có vị trí cực lớn trong bảy mươi hai động Yêu Vương.
Hôm nay đến phiên Đại Lực Hùng Vương dẫn dắt một vạn tiểu yêu tuần tra nghìn vạn dặm lãnh thổ, nhưng điều làm cho hắn nghi ngờ là, ở trong Vọng Vân sơn lại có tiên quang xông thiên, tự nhiên làm cho hắn không cam lòng, không biết tiên nhân phương nào dám ở trong lãnh thổ Hoa Quả Sơn không kiêng nể gì mà thi triển tu vi, hắn lập tức mang theo hơn vạn tiểu yêu lao tới Vọng Vân sơn.
Hoa Quả Sơn, bảy mươi hai động Yêu Vương.
Trong nghìn vạn dặm lãnh thổ, tất cả đều là địa bàn của bọn họ, ngay cả là tiên nhân Thiên Đình, Hoa Quả Sơn cũng không để vào mắt, ai bảo bọn họ và vị Đại Thánh gia năm xưa kia có quan hệ cực kỳ thân mật.
Đại Lực Hùng Vương này vài vạn năm gần đây rất tự tại, không có việc gì ở Hoa Quả Sơn thì cùng chư vị Yêu Vương uống rượu mua vui, dù cho Thiên Đình tiên nhân tình cờ gặp hắn đều phải gọi một tiếng đạo hữu, điều này cũng làm cho Hùng Lực càng cảm thấy tự đắc.
Khi Đại Lực Hùng Vương suất lĩnh một vạn tiểu yêu đi tới đỉnh Vọng Vân sơn, phóng tầm mắt nhìn tới lại làm cho sắc mặt hắn đại biến.
Chỉ thấy đỉnh Vọng Vân sơn có số lượng lớn tiểu yêu chết thảm ở đây, còn có một bãi kim huyết nhuộm cả đỉnh núi, trông cực kỳ chói mắt, kim huyết này rõ ràng chính là máu của tiên nhân.
Giữa lúc Đại Lực Hùng Vương nghi hoặc không hiểu gì thì chỉ thấy trên bầu trời có kim quang che phủ, tiếng trống trận ù ù vang vọng tám phương đất trời, mười vạn thiên binh thiên tướng đang lao tới Vọng Vân sơn.
- To gan!
Thiên uy mênh mông, tiên quang rơi xuống, Lý Tịnh suất lĩnh mười vạn thiên binh thiên tướng sừng sững ở trên bầu trời, giọng nói rống giận chấn động thiên địa truyền đến.