- Tam đệ dừng tay.
Bỗng nhiên, không chờ Tử Long Vương ra tay, sắc mặt Bạch Hồng âm trầm lên tiếng trách cứ, cũng để cho khí tức Tử Long Vương cứng lại, quay đầu nhìn lại Bạch Hồng, đôi mắt đỏ đậm nói:
- Đại ca, hắn là tạp chủng Thiên Đình, nào cần nói nhảm với hắn nhiều như vậy, tiểu đệ không cần ai trợ giúp, chỉ dựa vào một người đã có thể đánh giết được hắn.
- Làm càn!
Bạch Hồng bỗng nhiên vỗ nát bấy cái bàn trước người, la thiên kim quang kinh khủng ầm ầm bạo nổ phát, điều này cũng làm cho Tử Long Vương hơi biến sắc, biết đại ca nổi giận, cũng chỉ có thể hận hận liếc mắt nhìn Diệp Hiên, lần nữa lui về chỗ ngồi của mình.
- Diệp đạo hữu, bản vương xem ngươi là một nhân vật, hôm nay có thể không giết ngươi, thế nhưng lần sau gặp mặt, ngươi cùng Hoa Quả Sơn ta là địch không phải bạn, ngươi có thể đi.
Sắc mặt Bạch Hồng âm trầm, trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
Đáng tiếc, Diệp Hiên bất động, há miệng uống cạn rượu trong chén, đôi mắt nhìn về phía Bạch Hồng xẹt qua một tia quỷ dị.
- Bạch Hồng, một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, tuy thiên tư vô song, nhưng vốn chỉ là một hầu tử thông thường trong Hoa Quả Sơn, nhưng bởi vì năm đó Đấu Chiến Thánh Phật không đành lòng nhất mạch Hoa Quả Sơn điêu linh, tự mình ban thưởng Địa Sát Thất Thập Nhị Biến cùng các loại thần thông pháp môn, cái này mới tạo nên La Thiên Kim Tiên tu vi ngươi bây giờ, mà nguyện vọng lớn nhất cả đời này của ngươi chính là bảo vệ cẩn thận Hoa Quả Sơn, làm cho Hoa Quả Sơn nhất mạch có thể muôn đời tiếp tục trường tồn.
- Ta nói đúng không, Bạch Hồng đạo hữu?
Diệp Hiên thẳng thắn nói.
Giờ khắc này.
Đôi mắt Bạch Hồng híp lại, ánh sáng lạnh cực kỳ đáng sợ xẹt qua tròng mắt, la thiên kim quang quanh thân hơi hỗn loạn, cho đến hơn mười hơi trôi qua, Bạch Hồng dần dần khôi phục lại bình tĩnh.
- Diệp Hiên, có phải ngươi cảm thấy bản vương bận tâm mặt mũi nên bản vương hôm nay sẽ không giết ngươi hay không?
Bạch Hồng rét lạnh lên tiếng.
- Ha ha!
Diệp Hiên cất tiếng cười dài, âm thanh quỷ dị nói:
- Không được không được không được, Bạch Hồng đạo hữu hiểu lầm, đừng nói trước ngươi có thể giết ta hay không, ta chỉ nhắc nhở đạo hữu, Hoa Quả Sơn mặc dù có bảy mươi hai động Yêu Vương, càng có hàng tỉ Yêu binh, nhìn như thực lực cường đại không ai bằng, cũng có thể không sợ quần tiên Thiên Đình, nhưng ngươi nên biết, đây chỉ là thế lực Thiên Đình rắc rối phức tạp, nếu như Thiên Đình thật muốn diệt Hoa Quả Sơn ngươi, các ngươi căn bản ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
- Truyện cười, đại ca ta là La Thiên Kim Tiên, Thiên Đình trừ phi xuất động ba đại Đế Quân, nếu không thì ai có thể diệt Hoa Quả Sơn ta?
Thiên Bằng Vương lạnh lùng nghiêm nghị lên tiếng, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên dần dần trở nên băng hàn.
Diệp Hiên lạnh nhạt mỉm cười, nói:
- Thiên Bằng Vương, Bán Nhân Bán Yêu, là do Khổng Tuyên kết hợp với một nữ tử phàm nhân sinh ra, nếu không phải các lộ thần tiên đại năng kiêng kỵ Khổng Tuyên tồn tại, chỉ bằng việc ngươi sát hại nhiều tiên thần như vậy, ngươi sớm bị người đại thần thông đánh hồn phi phách tán mà chết, ngươi lại có thể ở này lải nhải với ta?
Xoạt!
Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, khi Diệp Hiên nói xong, đừng nói bản thân Thiên Bằng Vương không tiếng động, chính là chư vị Yêu Vương còn lại đều hoảng sợ nhìn nhau, không ai trong bọn họ nghĩ tới, Thiên Bằng Vương dĩ nhiên là con của Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên là người phương nào?
Hỗn độn tương sinh, thiên địa sơ khai, Khổng Tuyên là con của Phượng Hoàng, càng là Ngũ Sắc Khổng Tước duy nhất của thế gian, ngoài thần thông Ngũ Sắc Thần Quang quét khắp linh bảo thiên hạ, càng bái tây phương thánh nhân Chuẩn Đề làm sư phụ, chính là tồn tại chí cao vô thượng trong tam giới.
Càng là Linh Sơn Khổng Tước Đại Minh Vương của tây phương, cho dù so với Đa Bảo Như Lai cũng là tồn tại ngồi ngang hàng.
Căn nguyên Tử Long Vương, đại đa số Yêu Vương đều biết rõ chuyện ra sao, Diệp Hiên có thể hiểu được cũng không ngạc nhiên, nhưng lai lịch vị Thiên Bằng Vương này vẫn là một mê đề, hôm nay bị Diệp Hiên công bố, cũng để làm cho chư vị Yêu Vương cảm thấy hoảng sợ.
- Ngươi... Ngươi như thế nào biết được....
Thiên Bằng Vương đỏ mặt, ngay cả âm thanh đều khẽ run, hiển nhiên Diệp Hiên nói toạc ra lai lịch làm cho hắn kinh hãi tột cùng.
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không trả lời Thiên Bằng Vương chất vấn, hắn nhìn mỗi một vị Yêu Vương xung quanh, thuộc như lòng bàn tay thẳng thắn nói.
- Xà Ma Vương, vốn là linh thú dưới trướng Âm Sơn Lão Mẫu....
- Sư Tượng Vương, linh thú hộ sơn Tử Trúc Lâm....
...
Theo Diệp Hiên nói ra nền móng của mỗi một vị Yêu Vương, Thủy Liêm Động tĩnh mịch không tiếng động, chỉ là trên người từng vị Yêu Vương hiện ra hiện ra sát cơ rất kinh khủng, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ cực kỳ băng hàn.
Hoa Quả Sơn, bảy mươi hai động Yêu Vương, ngoại trừ Bạch Hồng là dân bản địa Hoa Quả Sơn, Yêu Vương còn lại đều có một đoạn chuyện cũ bất kham, bọn họ tề tụ đến đây chiếm núi làm vua, không bằng nói là muốn lợi dụng lẫn nhau.
Có sát lục thao thiên, bước vào Hoa Quả Sơn là vì bảo toàn bản thân mình, có rất nhiều linh thú tọa hạ của đại tiên, bởi vì nguyên nhân nào đó trốn ra đây.
Còn có người phạm Thiên Điều bị Thiên Đình truy sát, chỉ có thể tiến vào Hoa Quả Sơn tìm được che chở, còn Thiên Bằng Vương có lai lịch khủng bố thì xấu hổ và giận dữ vì xuất thân của mình, muốn được tiêu diêu tự tại.
Chỉ là, đều không ngoại lệ, mỗi vị Yêu Vương cũng không muốn bị người khác biết được chuyện mình che giấu, mà vừa rồi Diệp Hiên đã phạm vào kiêng kỵ của bọn họ, điều này cũng làm cho bảy mươi hai động Yêu Vương sinh ra sát cơ, muốn lưu Diệp Hiên lại Hoa Quả Sơn.