Thái độ của Ngao Khoảnh đã nói rõ tất cả, chỉ là Diệp Hiên cũng không có chút tức giận, vẫn như thường ngày truyền đạo giảng dạy bầy yêu, càng giao hữu cùng chư vị Yêu Vương Hoa Quả Sơn.
Trong bảy mươi hai Yêu Vương, ngoại trừ Yêu Vương đứng hàng trước mười không qua lại với Diệp Hiên, Yêu Vương còn lại qua lại với Diệp Hiên cực kỳ nhiều lần, càng xưng huynh gọi đệ, thân như một nhà.
Không có ai biết tại sao Diệp Hiên phải làm như vậy, chỉ là số lượng lớn tiên đan thần dược, càng có công pháp linh bảo dần dần chứa đầy trong động phủ của các đại Yêu Vương.
Thương hải tang điền, tuế nguyệt biến thiên.
Tám mươi năm lặng lẽ trôi qua, Diệp Hiên đã trú đóng ở Lạc Vân sơn đủ một trăm năm, tu vi của hắn vẫn là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, ngắn ngủi trăm năm thời gian cũng không có chút tiến bộ.
Một ngày này, cửu thiên trống trận gióng lên, mây vàng che trời hiện ra, ba chục ngàn thiên binh thiên tướng nghe được tiếng trống trận quen thuộc, toàn bộ đều ngạc nhiên không hiểu, nhưng vẫn rất nhanh tập kết ở cung Đông Cực ngoài.
Diệp Hiên, một thân Đế Bào màu xanh bước chậm đi ra từ Đông Cực cung trung.
- Hàn Quang ở đâu?
- Có thuộc hạ!
Hàn Quang lộ vẻ mặt không hiểu, nhưng vẫn khom người cúi đầu.
- Truyền pháp chỉ của bản đế, bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, đem phong tỏa Hoa Quả Sơn, nếu có yêu loại phản kháng, có thể giết chết bất luận tội.
Theo Diệp Hiên phát hạ mệnh lệnh, không chỉ có Hàn Quang giật mình, ngay cả ba chục ngàn thiên binh thiên tướng đều dại ra không tiếng động, phải biết rằng trăm năm trôi qua, bọn họ suốt ngày làm bạn với yêu, đều sắp quên sứ mệnh của mình.
Chỉ là Diệp Hiên phân phó, Hàn Quang không dám không tuân theo, trực tiếp dẫn dắt ba chục ngàn thiên binh thiên tướng đạp mây bay đi, đứng ở trên khoảng không Hoa Quả Sơn bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, phong tỏa phương thiên địa này.
Bầu trời vô tận, kim quang che trời, trống trận ù ù đang gióng lên, cũng triệt để làm cho yêu loại Hoa Quả Sơn hoảng sợ không được hiểu được, không biết những thiên binh thiên tướng này phải làm những gì.
Đỉnh núi Lạc Vân.
Diệp Hiên bước ra một bước, dưới chân mọc lên một đạo hắc vân, bắn nhanh tới Hoa Quả Sơn.
Cũng trong lúc đó.
Hoa Quả Sơn, Thủy Liêm Động.
Bạch Hồng cười nhạt, một đôi pháp nhãn bắn ra ánh sáng, tự nhiên nhìn thấy thiên binh thiên tướng sừng sững ở trong bầu trời, càng bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận hắn quen thuộc, hắn biết Diệp Hiên cuối cùng nhịn không được, hôm nay rốt cuộc phải xé rách da mặt với hắn.
- Đại ca!
Bỗng nhiên, bảy mươi hai Yêu Vương đều xuất hiện ở bên cạnh Bạch Hồng, mỗi người đều có nhe răng cười, hiển nhiên thiên binh thiên tướng cử động đã kinh động bọn họ, trước lao đến Thủy Liêm Động.
- Vị Đông Cực Đế Quân này cuối cùng đã ra tay, để chúng ta tới kiến thức một chút, Diệp Hiên ẩn nhẫn trăm năm, đến tột cùng có chủng thủ đoạn gì.
Bạch Hồng liên tục cười lạnh, bước ra khỏi Thủy Liêm Động, bảy mươi hai vị Yêu Vương theo sát ra ngoài, hiển nhiên Bạch Hồng sớm đã chờ mong hồi lâu một trận đại chiến này.
Ngoài Thủy Liêm Động.
Diệp Hiên sừng sững trên hư không, khi hắn nhìn thấy đám người Bạch Hồng đi ra, mỉm cười xuất hiện trên mặt hắn.
- Bạch Hồng đạo hữu, thời gian trăm năm vội vã mà qua, không biết ngươi có cân nhắc kỹ, có nguyện ý quy hàng bản đế hay không?
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng.
Bạch Hồng không trả lời, chỉ cười nhạt, quanh thân nở rộ la thiên kim quang, một cây thiết bổng không biết do vật gì đúc thành xuất hiện ở trong tay, khi Bạch Hồng vung mạnh thiết bổng, thiên địa đều nổ tung, uy năng La Thiên Kim Tiên đáng sợ tột cùng.
- Diệp Hiên, không thể không nói, ngươi ẩn nhẫn để cho ta cảm thấy bội phục, nhưng ngươi quá dốt nát, ngươi cho rằng trăm năm thu mua nhân tâm, có thể tan rã Hoa Quả Sơn nhất mạch của ta, càng có thể làm cho chư vị huynh đệ phản bội ta?
Bạch Hồng liên tục cười lạnh.
- Ồ?
Diệp Hiên mỉm cười, đáy mắt xẹt qua một tia quỷ dị, nói:
- Làm sao ngươi biết bọn họ sẽ không phản bội ngươi?
- Ra tay!
Chợt!
Sắc mặt Diệp Hiên trở nên hung ác nham hiểm, âm thanh quanh quẩn trong thiên địa, chuyện tình cực kỳ quỷ dị xảy ra, bảy mươi hai Yêu Vương không nhúc nhích, trên mặt mỗi người đều xuất hiện ý cười thản nhiên châm chọc.
- Diệp Hiên, ngươi thật sự cho rằng dành cho bản vương một chút tốt chỗ, thì có thể để cho bản vương phản bội Bạch Hồng đại ca?
Bạch Đà Vương lên tiếng châm biếm.
- Ngươi thật ngây thơ, Bạch Hồng đại ca có ân tái tạo ta, chỉ có một ít linh bảo tiên đan sao lại để cho ta phản Hoa Quả Sơn?
Ngạc Ma Vương cười lạnh.
- Diệp Hiên, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
Bạch Tượng Vương giễu cợt phát ra tiếng, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như đang nhìn một người chết.
...
Hơn mười vị Yêu Vương, đều là người mà Diệp Hiên trăm năm qua giao hảo, đưa cho bọn họ linh bảo đan dược để lấy lòng, nhưng bây giờ những Yêu Vương này đều rối rít lên tiếng chế giễu Diệp Hiên, trên khuôn mặt càng xuất hiện vẻ đắc ý.
- Diệp Hiên, chư huynh đệ Hoa Quả Sơn ta trên dưới một lòng, sao bọn họ có thể phản bội ta, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
Bạch Hồng cười lạnh liên tục, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như đang nhìn thằng ngốc.
Ùng ùng!
Ánh sáng che trời, hư không vặn vẹo, một cung một tiễn xuất hiện ở trong tay Diệp Hiên, hắn không có bất kỳ nói nhảm nào, trực tiếp kéo căng dây cung, Xạ Nhật Thần Tiễn kia đang nở rộ uy lực diệt tiên sát thần.
- Diệp Hiên, ta cũng không phải Dương Tiễn để cho ngươi đánh lén đắc thủ, mặc dù ngươi có một cung một tiễn trong tay, nhưng ngươi chẳng qua chỉ là Thái Ất Kim Tiên, hôm nay bản vương giết ngươi, kiếp sau nhớ kỹ đừng đối địch với Hoa Quả Sơn ta.
- Xem chiêu!