Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446 - Biến Cố Tại Nhân Gian Giới

Chương 446 - Biến cố tại nhân gian giới
Chương 446 - Biến cố tại nhân gian giới

Phải biết rằng thời điểm hắn còn ở nhân gian giới, Hoàng bàn tử chính là phụ tá đắc lực của hắn, không biết đã vì hắn giải quyết bao nhiêu việc vụn vặt, thủ đoạn lại đủ âm trầm độc ác, nếu như hắn có thể ở bên cạnh mình, nhất định sẽ trợ giúp mình rất nhiều.

Thời gian như nước, vội vã trôi qua, đảo mắt đã qua đi hai trăm năm, Diệp Hiên bế quan trong Vị Ương Cung, không ngừng nuốt chửng số lượng lớn tiên đan, hy vọng có thể phá vỡ mà vào La Thiên Huyền Tiên hậu kỳ.

Có Yêu Vương ở bên, còn có Lê Cửu U quản lý Vị Ương Cung, điều này cũng làm cho Diệp Hiên có thể an tâm bế quan tu luyện, chỉ có không ngừng tăng tiến tu vi, đây mới là chỗ đứng căn bản tại Địa Tiên Giới này.

...

Nhân gian giới, chốn cũ ngày xưa của Diệp Hiên, cũng là nơi năm đó hắn thành tiên, càng là cố thổ sinh dưỡng hắn.

Từ năm trăm năm trước, Diệp Hiên chiến đấu cùng Nguyên Linh ở thông đạo ngược chiều, trực tiếp đánh nát phong ấn tiên thần, cũng để cho linh khí dũng mãnh vô tận tại Địa Tiên Giới vào trong thông đạo ngược chiều, để cho linh khí nhân gian giới bắt đầu sống lại.

Linh khí sống lại, thiên địa đại biến.

Những dãy núi cao không đồng đều giờ đây đều thông thiên đứng vững, những gốc thương tùng cổ lão thẳng nhập vào đám mây, toàn bộ địa vực nhân gian giới khuếch trương đến gấp ba lần.

Khoa học kỹ thuật cùng tu tiên thịnh thế, ở trong năm trăm năm ngắn ngủi đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Huyết hồn dị thú đã từng tàn sát nhân loại bừa bãi, từ lúc Diệp Hiên rời khỏi sau trăm năm toàn bộ đã bị loài người giết chết, nhân loại lần nữa đoạt lại địa vị bá chủ, mà linh khí sống lại, làm cho rất nhiều tu tiên giả đột nhiên xuất hiện.

Khoa học kỹ thuật tu tiên, dùng số liệu thôi toán, đan dược cổ xưa phối với số liệu hóa, tu tiên trong tình thế khoa học phát triển, trong vòng năm trăm gian hiện ra không biết bao nhiêu người phong hoa tuyệt đại.

Chính là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước đập ở trên bãi cát, những lời này cũng không phải nói chơi.

Các quốc gia trên thế giới cũng theo thời đại phát triển mà biến mất, bây giờ chỉ có liên minh tu tiên chưởng quản toàn cầu.

Đông Phương, đất Thần Châu.

Một tia sáng đỏ ngòm từ trên trời cao bắn nhanh qua, ánh sáng đỏ ngòm bao vây một thân thể mập mạp, cả người người này tắm máu, huyết quang Thị Huyết Ma Kiếm trong tay phóng đại, bổ ra kiếm quang nghìn trượng về sau lưng, ngăn cản người truy sát sau lưng công phạt.

Hơn mười vị tu tiên giả, linh quang vờn quanh cơ thể, tu vi kém cỏi nhất đều là Kim Đan kỳ, người có tu vi cao lại chính là Phân Thần kỳ, những người này đang đang điên cuồng đuổi giết bóng dáng mập mạp phía trước.

- Hoàng thúc thúc, người đừng lo cho Linh Nhi, người hãy mau chạy đi.

Một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi quần áo tả tơi, đang nghẹn ngào khóc thút thít, tiểu cô nương nằm ở trên lưng Hoàng bàn tử không ngừng giãy dụa, hy vọng Hoàng bàn tử có thể thả mình xuống, bản thân chạy trốn đi.

- Không được, ngươi là một trong những huyết mạch của Diệp gia số lượng không nhiều còn sót lại, nếu như bỏ mặc ngươi, ta làm sao đối mặt với Diệp tiên sinh?

Cả người Hoàng bàn tử tắm máu, quanh thân sặc sỡ huyết quang, đang cõng tiểu cô nương liều mạng chạy trốn, đôi mắt hắn thê lương mà đáng sợ, Thị Huyết Ma Kiếm trong tay cuồng bạo bổ ra, hy vọng có thể ngăn cản đám người tu tiên truy sát sau lưng.

- Hoàng bàn tử, ngươi trốn không được.

Bỗng nhiên, một bóng dáng lặng yên che ở phía trước, đánh ra một đạo linh quang pháp quyết, phong cấm Hoàng bàn tử ở trong hư không.

Vào ngay lúc này, hơn mười vị tu tiên giả vây quanh Hoàng bàn tử cùng tiểu cô nương kia ở bên trong, đôi mắt mỗi người nhìn về phía Hoàng bàn tử đều hiện ra ra một tia kích thích.

- La Phong, tên cẩu vật ngươi, đừng nói là ngươi, cho dù Vũ Tuyệt Tiên nhìn thấy ta cũng phải gọi một tiếng Phủ chủ, ngươi chũng chỉ là một con chó của Vũ Tuyệt Tiên, sao dám gọi thẳng tên ta?

Hoàng bàn tử hung ác tức giận mắng.

- Hoàng bàn tử, ngươi đang nằm mơ đấy chứ, Minh Phủ đã không còn tồn tại, phủ chủ như ngươi cũng chỉ là một trò cười mà thôi.

La Phong cười lạnh.

- Chỉ cần Hoàng bàn tử ta một ngày còn sống, Minh Phủ cũng sẽ không biến mất, sớm muộn cũng sẽ có một ngày ta tru diệt từng tên phản đồ các ngươi.

Hoàng bàn tử uất hận chửi mắng.

- Ha ha!

La Phong cười châm biếm, sắc mặt chợt lạnh lẽo, nói:

- Hoàng bàn tử, năm trăm năm, ngươi xem tu vi của ngươi một chút, mới chỉ là Nguyên anh kỳ, chỉ bằng loại phế vật như ngươi, làm sao giết được ta?

- Giao Thị Huyết Ma Kiếm cùng Thiên Ma Đại Pháp ra, ta còn có thể thả ngươi một con đường sống, nếu không, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết.

Ánh mắt La Phong tham lam, gắt gao nhìn chằm chằm Hoàng bàn tử, âm lãnh lên tiếng.

- Ha ha.

Bỗng nhiên, Hoàng bàn tử cười như điên, nói:

- Thị Huyết Ma Kiếm cùng Thiên Ma Đại Pháp là bảo vật năm xưa chủ nhân ban tặng cho ta, chỉ bằng Vũ Tuyệt Tiên hắn cũng dám đoạt, hắn sẽ không sợ chủ nhân trở về, lấy mạng chó của hắn?

- Xuy!

La Phong cười lạnh nói:

- Chủ nhân đã không còn, sư tôn mới là chính đạo. Nể tình xưa ta cũng gọi ngươi một tiếng sư thúc, chỉ cần ngươi giao ra Thị Huyết Ma Kiếm cùng Thiên Ma Đại Pháp, sư điệt nhất định sẽ không đả thương ngươi và nữ đồng này.

- Tiểu tạp chủng, trở về hỏi Vũ Tuyệt Tiên một chút, năm đó nếu không phải chủ nhân tha cho hắn một mạng, còn truyền bí pháp tu tiên cho, hắn há có được tu vi như hôm nay? Muốn Thị Huyết Ma Kiếm cùng Thiên Ma Đại Pháp, dù có chết, ta cũng sẽ không giao cho các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment