Hoàng bàn tử làm sao có thể chấp nhận, lúc này xảy ra một hồi đại chiến không cách nào tưởng tượng.
Chiến hữu thân mật ngày xưa trong nháy mắt đã trở thành kẻ địch, dù Vũ Tuyệt Tiên cũng tốt, hay Viên Hư hòa thượng cũng được, khi những người này ra tay với hắn, làm cho hắn phải vận dụng ba đạo huyết khí mà Diệp Hiên từng ban tặng.
Trong một trận chiến kia, đám người Vũ Tuyệt Tiên bị đánh trọng thương, ba vị phó minh chủ liên minh tu tiên cũng bị thương mà chạy trốn, chỉ là tiếp theo, bọn họ lại tiến hành truy sát Hoàng bàn tử.
Mấy trăm năm trôi qua, ba đạo huyết khí Diệp Hiên ban tặng cho hắn cũng đã bị dùng xong, hắn cũng chỉ có thể trốn đông trốn tây, ngóng nhìn trong tương lai mong chờ sẽ có một ngày Diệp Hiên quay về nhân gian giới...
Đương nhiên, cũng không phải thành viên Minh Phủ nào cũng đều là kẻ phản bội, ở trong trận chiến này, Cố Bắc Thần tu vi vô song cùng thân vệ Tử Thần kề vai chiến đấu, nhưng cuối cùng cũng rơi vào kết quả sống chết không rõ.
Mà một ít thành viên nguyên lão Minh Phủ, đối mặt với Minh Phủ chia năm xẻ bảy, sớm đã nản lòng thoái chí, dồn dập đi thật xa, không muốn tham gia vào giữa những phân tranh này.
Bọn họ có người ẩn sư vào núi sâu, cũng có trở thành người bình thường sống ở một nơi nhỏ bé nào đó, từ đó trên thế gian này cũng không còn có hai chữ Minh Phủ nữa.
Nhưng cái này còn không có xong.
Diệp gia tại kinh đô trong một đêm đã bị người khác diệt môn, phu phụ Diệp Bình chết trận trong nhà, mẹ Diệp Hiên cũng không biết tung tích trong trận chiến này.
Tất cả đệ tử Diệp gia bị thế lực thần bí truy sát, chật vật trốn tránh trong mấy trăm năm, mà Hoàng bàn tử vì để Diệp gia không đến mức tuyệt hậu, liên chiến các nơi hy vọng có thể giữ lấy huyết mạch cho Diệp gia.
Năm trăm năm trôi qua, dù Diệp gia cũng tốt, hay Minh Phủ cũng được, tất cả đều đã biến mất ở trong dòng sông lịch sử, mà tất cả lịch sử tồn tại liên quan tới Diệp Hiên từ lâu đều bị liên minh tu tiên xóa đi.
Hiện tại Nhân Gian Giới là do liên minh tu tiên thống trị, các quốc gia trên toàn thế giới sớm đã không còn tồn tại, liên minh tu tiên là bá chủ chí cao vô thượng ở nhân gian giới, thế nhân căn bản không biết năm trăm năm trước có một vị tuyệt đại Thần Vương từng xuất hiện trên thế gian này.
Chỉ có tu tiên giả còn sống từ năm đó mới biết được sự tồn tại của Diệp Hiên.
…
Theo Hoàng bàn tử chậm rãi tự thuật, Diệp Hiên lẳng lặng nghe, trên khuôn mặt cũng không có biểu tình nổi giận gì, bàn tay hắn gõ điều nhịp lên mặt bàn, không ngừng vang lên những tiếng lộc cộc, chứng minh trong lòng hắn cũng không phải bình tĩnh như mặt ngoài.
- Ừ, ta biết rồi.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Nhìn Diệp Hiên bình tĩnh không lay động, Hoàng bàn tử nắm chặt hai tay, không cam lòng lên tiếng.
- Tiên sinh, bây giờ ngài đã trở về, bằng vào bản lĩnh thông thiên động địa của ngài, nhất định có thể trùng kiến Minh Phủ, giết chết toàn bộ liên minh tu tiên còn có những kẻ phản bội kia.
- Ah!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên mỉm cười, hắn vác hai tay ở sau đầu nhìn lên bầu trời xa, nói:
- Thế gian không có Vương Triều nào vĩnh hằng, càng không có thế lực nào bất bại, nếu Minh Phủ đã không còn, vậy cũng không cần lần nữa xuất hiện.
Diệp Hiên nói đến đây thì lại hơi ngừng lại, nụ cười trên mặt đã không thấy đâu, hắn âm trầm nói:
- Chẳng qua ta rất muốn biết, đám người Vũ Tuyệt Tiên lại dám phản bội Minh Phủ, là ai cho bọn họ lá gan lớn như thế?
Vũ Tuyệt Tiên người này, Diệp Hiên hiểu rất rõ, đây là một vị võ si, không có quá nhiều dục vọng đối với quyền lực, có thể khiến cho hắn phản bội Minh Phủ, nhất định có người làm khó dễ.
Mà người này, không cần suy nghĩ Diệp Hiên cũng chính là người chưởng khống liên minh tu tiên.
Hơn nữa Diệp Hiên mơ hồ có một loại dự cảm, không chỉ Vũ Tuyệt Tiên, Viên Hư hòa thượng, hay ba đại tổ trưởng, bọn họ cũng đều biết hắn phi thăng Tiên Giới.
Mặc dù bọn họ không cam khuất ở dưới tay Hoàng bàn tử, nhưng cũng sẽ không đến mức đuổi giết Hoàng bàn tử, dù sao những người này cũng phải lưu cho mình một con đường lui.
Hiển nhiên, khiến cho bọn họ dám phản bội hắn, người giật dây cũng chỉ có thể là chủ nhân chưởng khống liên minh tu tiên.
Mà người chưởng khống liên minh tu tiên này hẳn là còn biết hắn, lại còn biết hắn rất rõ, nếu không thì cũng sẽ không diệt môn Diệp gia, càng xóa đi sự tồn tại của hắn khỏi lịch sử.
Chỉ là Diệp Hiên vắt óc suy nghĩ như thế nào cũng không có nghĩ ra được người này là ai.
Trước khi hắn rời khỏi nhân gian giới, tất cả kẻ thù sớm đã bị hắn chém tận giết tuyệt, người này đến cùng sẽ là ai?
Còn có Diệp gia ở kinh đô, Diệp Hiên cũng không nửa điểm cảm tình.
Trên thế gian này người hắn có thể nhớ cũng chỉ có Diệp mẫu cùng với Diệp Linh Nhi, còn sự sống chết của những người khác, đương nhiên sẽ không ảnh hưởng chút nào đến hắn.
- Ngươi có biết chủ nhân của liên minh tu tiên là ai không?
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Không biết.
Hoàng bàn tử hơi lộ ra xấu hổ nói:
- Thuộc hạ từng tìm hiểu nhiều mặt, nhưng người chưởng khống liên minh tu tiên này vô cùng thần bí, hắn suốt ngày mang theo một cái mặt nạ vàng kim, không có bất kỳ người nào biết hắn là ai.
Hoàng bàn tử nói đến đây, lại hơi nhướng mày nói:
- Hơn nữa, ba trăm năm trước, tên này chính là tu tiên giả đầu tiên bước vào Độ Kiếp kỳ, sau đó là đến Vũ Tuyệt Tiên.
- Ừm.
Đạt được câu trả lời của Hoàng bàn tử, Diệp Hiên gật đầu, điều này cũng làm cho hắn càng hiếu kỳ về người này hơn, chỉ là tâm thần Diệp Hiên cũng không bất cứ ba động gì.
Không quan tâm đối phương là ai, ở trong mắt Diệp Hiên, kẻ đó cũng chỉ là một con kiến, kết quả sau cùng sẽ chính là chết không có chỗ chôn.