Phải biết, năm xưa khi hắn chế tác ra hai quả con rối chính là tu vi Đại Thừa Kỳ, hai đạo lực lượng mạnh nhất của hắn ẩn chứa lực lượng không cách nào tưởng tượng.
Thác Bạt Vân Thiên gạt Diệp Linh Nhi lặng lẽ luyện hóa hai đạo lực lượng chí cường, lại thêm trên linh khí thiên địa sống lại, năm trăm năm độ kiếp thành tiên cũng cũng không có gì kỳ quái.
Nếu như nói Thác Bạt Vân Thiên chỉ gạt Diệp Linh Nhi luyện hóa hai đạo chí cường lực, ở nơi này năm trăm năm độ kiếp thành tiên, Diệp Hiên cũng sẽ không suy nghĩ nhiều cái gì, dù sao thành tiên là mục tiêu của mỗi một người tu tiên.
Chẳng qua khi xâu chuỗi tất cả mọi chuyện xảy ra trong năm trăm năm qua vào một chỗ, một chân tướng kinh người cũng theo đó trồi lên mặt nước, điều này cũng làm cho Diệp Hiên đưa ra một quyết định.
- Ca, anh đang suy nghĩ gì đấy?
Nhìn Diệp Hiên yên lặng không tiếng động, Diệp Linh Nhi hiếu kỳ hỏi.
Tâm tư Diệp Hiên quay lại, trịnh trọng nhìn về phía em gái, trầm giọng nói:
- Linh nhi, nếu có một ngày khi em phát hiện người chí thân trở thành tử địch của em, em sẽ làm sao đối mặt?
Nghe Diệp Hiên hỏi, Diệp Linh Nhi ngẩn ra, tâm thần hơi ba động, hơi lộ ra mờ mịt nói:
- Ca, anh đang nói cái gì, làm sao nghe không hiểu?
Nhìn em gái lộ vẻ mặt bối rối, Diệp Hiên gật đầu, không có tiếp tục hỏi, có thể làm cho nàng vĩnh viễn không biết chân tướng, đây mới là hạnh phúc lớn nhất đối với nàng.
- Ta còn chuyện cần phải đi làm, không ở đây nữa.
Diệp Hiên nói xong, chuẩn bị rời khỏi, điều này làm cho Diệp Linh Nhi biến sắc, có chút khổ sở nói:
- Ca, lẽ nào lần này anh lại muốn không từ mà biệt?
Diệp Hiên nhìn em gái thật sâu một cái, âm thầm thở dài một hơi, dù sao đây cũng là thân nhân duy nhất của mình ở phàm trần, chỉ là thiên ý trêu ngươi, tuyệt không thể cho tiểu muội biết được chuyện hắn đang muốn làm.
- Tiên phàm hữu biệt, con đường không hẹn, ly biệt hôm nay, không ngày gặp lại.
Diệp Hiên lẩm bẩm, bước ra một bước, cũng biến mất ở trong mắt Diệp Linh Nhi.
- Nương, cậu nói chuyện thật kỳ kỳ quái quái?
Thác Bạt Niệm Hiên nghi vấn hỏi.
Diệp Linh Nhi ngây người không tiếng động, sau đó cười khổ nói:
- Cậu của con trời sinh thì không phải phàm nhân, nếu như ta không có đoán sai, hắn đã trở thành tiên nhân trong truyền thuyết, con sau này phải tu luyện thật tốt, nếu con có thể đi vào Tiên Giới chắc có thể còn gặp được hắn.
...
Trụ sở liên minh tu tiên, Hạo Thiên cung.
Vũ Tuyệt Tiên, Viên Hư hòa thượng, ba tổ trưởng, còn có rất nhiều tu tiên giả, tất cả đều đứng trong Hạo Thiên cung.
- Ngươi nói là thật?
Sắc mặt Viên Hư hòa thượng trắng bệch, mọi người còn lại càng sợ đến vỡ mật, không thể tin được chuyện Vũ Tuyệt Tiên mới vừa kể cho bọn họ nghe.
- Ta rảnh rổi đâu lừa gạt các ngươi?
Khuôn mặt Vũ Tuyệt Tiên đỏ hồng quát.
- Hừ, ta đã sớm nói, năm xưa tiên sinh thành tiên rời đi, chúng ta mặc dù rời khỏi Minh Phủ, nhưng cũng tuyệt không thể làm khó dễ Hoàng bàn tử, hiện tại tiên sinh trở lại nhân gian, chúng ta chỉ có một con đường chết.
Khuê Xà, một trong ba đại tổ trưởng hiện tại đã là hộ pháp liên minh tu tiên, lúc này ảo não lên tiếng.
- Năm xưa tu vi tiên sinh đã vô địch với thiên hạ, năm trăm năm trôi qua chỉ sợ sớm đã thành tiên, không bằng chúng ta tự mình đi thỉnh tội, có thể được tiên sinh tha thứ.
Bánh màn thầu đề nghị.
- Ngươi đùa gì thế, ngươi không phải không biết thủ đoạn của tiên sinh, những người phản bội như chúng ta chỉ có một con đường chết.
Vô Tình nổi giận nói.
- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Lẽ nào chúng ta chỉ ngồi chờ chết?
Bánh màn thầu lạnh giọng bác bỏ.
- Được, tất cả không nên tranh cãi.
Viên Hư hòa thượng lên tiếng, nhìn mọi người xung quanh tại đây nói:
- Cởi chuông phải do người buộc chuông, năm đó Minh Phủ tứ phân ngũ liệt, chính là tiên chủ ở sau lưng trợ giúp, chúng ta làm những chuyện như vậy cũng đều dựa theo phân phó của hắn đi làm, hiện tại hắn đã thành tiên tại nhân gian, cũng chỉ có hắn có thể ngăn cản tiên sinh.
Ông.
Tiên quang nhộn nhạo, hư không sóng lớn, khi Viên Hư hòa thượng nói xong, chỉ thấy trong đại điện chợt xuất hiện một người, người này áo lam che thân, mang trên mặt một mặt nạ màu vàng kim, xem không rõ ngoài dung mạo như thế nào.
- Tham kiến tiên chủ.
Theo người này xuất hiện, mọi người đầu tiên ngẩn ra, nhưng vẫn chắp tay thi lễ.
- Tiên chủ, năm xưa....
Không đợi Vũ Tuyệt Tiên lên tiếng, vị tiên chủ thần bí này đã phất tay ngắt lời:
- Không cần phải nói, bản tọa đã biết Diệp Hiên trở về.
Nghe thấy tiên chủ ra thế, mọi người ngẩn ra, không ngờ đối phương sớm đã biết được tin tức này.
- Tiên chủ, tuy ngươi đã độ kiếp thành tiên, nhưng ngươi phải biết, năm xưa là ngươi diệt môn Diệp gia, mà Diệp tiên sinh từ năm trăm năm trước đã thành tiên, chỉ sợ ngươi cũng không phải đối thủ của hắn..
- Không sai, chúng ta đều là người trên cùng một chiếc thuyền, năm xưa Minh Phủ bị huỷ diệt, mặc dù là chúng ta tạo thành nội loạn, nhưng nếu không phải ngươi ở phía sau trợ giúp, chúng ta há sẽ phản bội Minh Phủ, nếu chúng ta chết, ngươi cũng không sống được.
Viên Hư hòa thượng lạnh lùng nói.
- Hừ.
Bỗng nhiên, vị tiên chủ thần bí này lạnh lùng nói:
- Bây giờ biết sợ? Các ngươi trước đây phản bội Minh Phủ đều đi làm gì?
- Vũ Tuyệt Tiên, ngươi phế vật này, năm đó cũng không phải ta bức bách ngươi, là ngươi vì Tam Sơn Đãng Hải Quyết của bản tọa mới phản bội Minh Phủ.
- Còn có Viên Hư hòa thượng ngươi, bản tọa nhớ kỹ, người đầu tiên phản bội Minh Phủ là ngươi đúng chứ? Những năm gần đây bản tọa đưa cho ngươi bao nhiêu nữ tử tạo điều kiện cho ngươi thải bổ, để cho ngươi hưởng hết diễm phúc nhân gian, hiện tại ngươi cắn ngược lại bản tọa một cái?