Thái Ất Huyền Tiên, Thái Ất Kim Tiên, La Thiên Huyền Tiên, La Thiên Kim Tiên, trong này chênh lệch đầy đủ ba đại cảnh giới.
Ba đại cảnh giới nhìn như không nhiều lắm, nhưng Dương Tiễn lại biết rất rõ, ngay cả hạng người thiên tư vô song như hắn, muốn từ Thái Ất Huyền Tiên tu luyện tới La Thiên Kim Tiên, cũng cần gần ba trăm ngàn năm mới.
Thời gian ba trăm ngàn năm, đây là khái niệm gì?
Thiên tư vô song, tiến triển cực nhanh, Dương Tiễn hắn có thể ở ba trăm ngàn năm tấn thăng La Thiên Kim Tiên, cho nên mới được chúng sinh tam giới gọi là người đứng đầu đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo.
Nhưng hôm nay hắn lại nhìn thấy cái gì?
Chính là sau sáu trăm năm, chỉ bằng một lần hắn bế quan, nhưng cái tên Diệp Hiên này lại tấn thăng đến La Thiên Kim Tiên, chuyện này làm cho hắn không cách nào tưởng tượng được.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Dương Tiễn nhất định sẽ cho rằng đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Kiêng kỵ, kinh hãi, áp bách chưa bao giờ có, tất cả cảm giác đều tập kích tới tâm thần Dương Tiễn ngay lúc này.
Hắn có chút sợ, còn có chút vinh hạnh.
Hắn chỉ sợ, nếu như lại cho Diệp Hiên thêm vạn năm, nếu như đối phương bước vào Đại La Kim Tiên, hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Hắn vinh hạnh chính là quyết định của mình, đi tới nhân gian giới tìm kiếm Diệp Hiên, càng phải giết chết, mặc dù hiện tại đối phương đã tấn thăng La Thiên Kim Tiên, nhưng cũng chỉ là sơ kỳ, bằng vào tu vi La Thiên Kim Tiên hậu kỳ như hắn, nhất định có thể giết chết Diệp Hiên ở đây, bóp chết đối phương thật nhanh chóng.
- Diệp Hiên, không thể không nói, Dương Tiễn ta được gọi là kỳ tài tu luyện, nhưng so với ngươi cũng không đáng để nhắc tới. Đáng tiếc, mặc dù ngươi yêu nghiệt vô song, tốc độ tu luyện có thể nói khoáng cổ tuyệt kim, nhưng hôm nay ngươi sẽ phải chết trong tay ta.
Đôi mắt Dương Tiễn âm lãnh, quanh thân dâng trào sát khí, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên cũng hiện ra ý tuyệt sát.
Hôm nay dù cho liều chết, thụt lùi mười vạn năm tu vi, hắn cũng sẽ không buông tha cho Diệp Hiên, bởi vì Dương Tiễn có một trực giác mãnh liệt, nếu như hôm nay không giết chết Diệp Hiên, chờ đến khi hai người gặp lại lần nữa thì kẻ phải chết nhất định là hắn.
Ông!
Tiên quang liệt thiên, không gian vặn vẹo, Dương Tiễn cầm trong tay Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao xẹt qua bầu trời, chỉ Diệp Hiên phía xa, hắn rốt cuộc cũng xem Diệp Hiên là đại địch bình sinh, tiên lực trong cơ thể được vận chuyển tới cực đỉnh.
Thờ ơ lạnh nhạt, không nhiễm khói bụi.
Diệp Hiên chắp hai tay ở sau lưng, tiên quang lượn lờ quanh người, âm thanh lạnh nhạt mà âm lãnh.
- Dương Tiễn, ở trong mắt ta ngươi chẳng qua chỉ là một tên phế mà vật, nếu ngươi an phận thủ thường ở Địa Tiên Giới, ngươi còn có thể sống lâu chút, đáng tiếc ngươi hết lần này tới lần khác muốn tới nhân gian giới tìm lấy cái chết, hôm nay câu diệt thần hồn ngươi, muôn đời không được siêu sinh.
- Ha ha, chỉ bằng ngươi?
Dương Tiễn lạnh lùng cười to, La Thiên Kim Quang quanh thân nhộn nhạo, hư không đang sụp xuống, thời không giống như đang hỗn loạn, tám phương thiên địa rạn ra từng khúc, chứng minh Dương Tiễn đã ngưng tụ ra sát phạt đại thuật, muốn cùng Diệp Hiên chiến một trận thăng hoa cực điểm.
- Thiên Cương Tam Thập Lục Biến!
Rống!
Dương Tiễn ngửa mặt lên trời gào thét, La Thiên Kim Quang già thiên cái địa, cơ thể của hắn đang cuồng bạo tăng trưởng, cho đến khi cao đến mười vạn trượng, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay vũ động càn khôn thương khung, càng làm cho nghìn vạn dặm thiên địa phá toái nổ vang.
- Định!
Ngôn xuất pháp tùy, thiên địa ngưng trệ, Diệp Hiên phất tay qua, La Thiên Kim Quang cũng gào thét, định trụ phương thiên địa bị tàn phá này, bảo toàn cho thành phố Tô Hàng.
Diệp Hiên biết, nếu như hai người đại chiến, thành phố Tô Hàng nhất định sẽ vỡ nát không còn gì, mà bọn người Hoàng bàn tử lại đang còn ở khu phố Tô Hàng, đây tuyệt đối không phải là kết quả hắn muốn thấy.
- Thiên Cương Tam Thập Lục Biến?
Diệp Hiên cười khẩy, hắn hơi thu hồi hai tay, tiên quang quanh người lan tràn, giọng nói vang lên ở nhân gian giới.
- Biến!
Một chữ đơn giản, nổ tung bầu trời, thét bể sơn hà.
Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, đại thần thông Đạo gia, mặc dù là chiêu bài của Dương Tiễn, nhưng từ lâu Diệp Hiên đã tu tập hết những bí thuật này, cũng vào thời khắc này, hắn thi triển ra.
Ùng ùng!
Thân thể như Thần Sơn, thổ nạp tựa như phong vân, cơ thể Diệp Hiên cũng trướng lớn, cho đến khi cao đến mười vạn trượng, đỉnh thiên lập địa ở trong nhân gian, La Thiên Kim Quang đáng sợ tận diệt nghìn vạn dặm, uy thế khủng bố không cách nào tưởng tượng được.
Cùng một đại thần thông, cùng một tiên pháp đại thuật, khi hai con người cao mười vạn trượng xuất hiện ở trong bầu trời, nhân giới đều rung động ầm ầm, giống như có chút chịu không nổi.
Đồng thời, khắp nơi trên thế giới, các vệ tinh đều muốn truyền bá bức tranh này đến trong mắt thế nhân, phàm là nhân loại đều đang gắt gao nhìn chằm chằm vào hình ảnh phát sóng trực tiếp, bởi vì tất cả mọi người biết, một trận chiến này cũng sẽ quyết định tương lai nhân gian giới.
Diệp Hiên thắng, nhân gian còn.
Diệp Hiên chết, nhân gian chết.
- Giết!
Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao vũ động càn khôn, tê liệt chư thiên hư không, mang theo ánh đao ngàn vạn trượng giết tới Diệp Hiên.
- Chết!
Diệp Hiên càng kiệt ngạo, hai quyền xuyên qua tinh hà, dường như đánh vỡ cả chư thiên vũ trụ, mang theo uy năng vô biên đáng sợ oanh đến Dương Tiễn.
Ùng ùng!
Khi hai loại lực lượng tối cường va chạm cùng một chỗ, nghìn vạn dặm thiên địa lập tức tan biến, mặt đất cuồng bạo sụp đổ, sơn hà nổ tung thành bụi, ở giữa mặt đất gảy lìa có vô tận dung nham phun trào, để cho nghìn vạn dặm mặt đất rơi vào biển lửa vô biên.