Ông!
Hư không ngưng trệ, kim quang tiêu tán, sau khi Tử Vi Đế Quân xuất hiện ở trước Nam Thiên Môn, quần tiên ở đây cũng dồn dập chào hỏi, dù Nam Hải Quan Âm đều chắp tay trước ngực niệm một tiếng Phật hiệu.
- Tử Vi.
Sắc mặt Chân Vũ Đế Quân âm trầm như nước, âm thanh lúc này đều vô cùng lạnh lẽo.
Đáng tiếc, dù Chân Vũ Đế Quân có trợn mắt nhìn đối phương, Tử Vi Đế Quân thì lại trực tiếp không nhìn, sau đó quay đầu nhìn lại Diệp Hiên mỉm cười nói:
- Hiền đệ, ngươi cần phải nhớ kỹ, cái vị Chân Vũ Đãng Ma Đế Quân này lòng dạ hẹp hòi, tuyệt đối không thể đắc tội, năm đó ở thịnh hội Bàn Đào vì Bàn Đào chín ngàn năm mà hắn đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thực sự mất hết mặt mũi của Đế Quân Thiên Đình.
Diệp Hiên, kim quang che thân, không hiện dung nhan, giống như có một áng mây mù phủ hắn ở bên trong, sẽ không làm cho quần tiên cùng Tứ Đại Thiên Vương nhận ra thân phận hắn.
- Đa tạ huynh trưởng nhắc nhở.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Tử Vi, ngươi dám chiến một trận cùng bản đế không?
Sắc mặt Chân Vũ Đãng Ma Đế Quân âm lãnh, hiển nhiên có hiềm khích không nhỏ với Tử Vi Đế Quân, hiện tại lại bị Tử Vi Đế Quân chế giễu, hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được?
- Nếu ngươi muốn chiến, bản đế chiến cùng ngươi, nhưng bản đế có thể phải nói cho ngươi, chỉ bằng tu vi Đại La nhị trọng thiên như ngươi còn chưa phải là đối thủ của bản đế.
Tử Vi Đế Quân cười lạnh nói.
- Ừm?
Chân Vũ Đế Quân hơi biến sắc mặt, khi hắn tỉ mỉ cảm thụ khí tức Tử Vi Đế Quân, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, hắn làm sao cũng không ngờ, chẳng qua chỉ mới trôi qua không đến mười vạn năm, vậy mà Tử Vi Đế Quân lại đã bước vào cảnh giới Đại La tam trọng thiên.
- Hừ, thì ra ngươi đã bước vào Đại La tam trọng thiên, trách không được dám càn rỡ như vậy, chờ chuyện Thiên Đình lần này qua đi, bản đế nhất định phải lãnh giáo ngươi một phen.
Chân Vũ Đế Quân lạnh lùng nói.
- Huynh trưởng, chúng ta đi đi.
Đối với việc Chân Vũ Đế Quân giả bộ, trong mắt Diệp Hiên xẹt qua một tia khinh thường.
Lần này hắn trở lại Thiên Đình, một là vì việc của Quảng Hàn tiên tử, hai là muốn nhìn ba trăm năm trôi qua, hơn mười vị Yêu Vương hắn nuôi trồng ở Thiên Đình hiện tại đang có hoàn cảnh gì, nào có tâm tư dừng ở đây khẩu chiến cùng Chân Vũ Đế Quân.
Diệp Hiên vừa nói chuyện, bước chậm đi tới Nam Thiên Môn, Tử Vi Đế Quân khẽ gật đầu, cũng không có lòng để ý tới Chân Vũ Đế Quân, chào hỏi đơn giản cùng đám người Nam Hải Quan Âm, lại cùng Diệp Hiên đi vào Thiên Đình.
- To gan.
Bỗng nhiên, không chờ hai người bước vào Thiên Đình, Chân Vũ Đế Quân đã tức giận trách cứ, Đại la tiên quang tràn ra, bay thẳng giết tới đến Diệp Hiên.
Ầm!
Tử Vi Đế Quân hơi biến sắc, chưởng chỉ lướt qua không gian nghênh đón Chân Vũ Đế Quân, trung hoà đòn công phạt của đối phương, một màn này lại làm cho quần tiên ghé mắt quan sát, trong mắt đều xẹt qua vẻ kỳ dị.
Quần tiên tự nhiên chú ý tới Diệp Hiên, chỉ là bọn họ không nhìn thấy dung mạo Diệp Hiên, thế nhưng bọn họ cũng vô cùng tinh tường, người được Tử Vi Đế Quân xưng là huynh đệ, tuyệt đối không phải đơn giản.
- Chân Vũ, ngươi muốn chết phải không?
Tử Vi Đế Quân giận tím mặt... Đại la tiên quang dị động tám phương, càng làm cho thiên địa tám phương rung động ầm ầm, đại la tiên thuật vào thời khắc này ngưng tụ, sát cơ nóng rực đã bốc hơi.
Không trách Tử Vi Đế Quân nổi giận, Diệp Hiên chính là hắn mang tới Thiên Đình, càng là người hắn muốn cùng kết bái huynh đệ, vậy mà tên Chân Vũ Đế Quân này dám ra tay với Diệp Hiên, đây không chỉ đang đánh vào mặt Tử Vi hắn, càng hoàn toàn không có để Tử Vi Đế Quân hắn vào mắt.
- Hừ, một La Thiên Kim Tiên nho nhỏ, nhìn thấy bản đế không biết hành lễ, ta cho hắn một ít giáo huấn, lẽ nào cũng muốn hỏi qua Tử Vi ngươi hay sao?
Chân Vũ Đế Quân lạnh lùng quát lớn.
Không trách Chân Vũ Đế Quân ra tay với Diệp Hiên, đầu tiên là Thiên Bồng Nguyên Soái chế giễu, làm cho hắn nhẫn nhịn không có ra tay, bởi vì sau lưng Thiên Bồng Nguyên Soái có Đấu Chiến Thánh Phật, hắn căn bản không thể trêu vào.
Sau lại có Tử Vi Thiên Đế trào phúng, đều là Tam Đại Đế Quân, huống hồ cảnh giới Tử Vi Đế Quân còn còn cao hơn hắn một tầng, mặc dù trong lòng hắn có tức giận nhưng cũng chỉ có thể ẩn nhẫn.
Mà Diệp Hiên lại còn không thèm nhìn đến hắn, điều này trở thành một mồi lửa, cũng để cho Chân Vũ Đế Quân đem lửa giận trong lòng đổ xuống Diệp Hiên.
Càng cho rằng Diệp Hiên là trái hồng mềm muốn bóp nát, như vậy cũng có thể thoáng bảo toàn bộ mặt của hắn.
Chỉ là Chân Vũ Đế Quân không ngờ, Tử Vi Đế Quân lại phản ứng lớn như thế, xem ra là muốn đánh với hắn một trận, điều này làm cho trong lòng Chân Vũ Đế Quân kinh hãi, không biết Diệp Hiên cùng Tử Vi Đế Quân có quan hệ ra sao.
Không chỉ Chân Vũ Đế Quân có suy nghĩ này, chúng tiên còn lại cũng đều là có suy nghĩ như thế, đôi mắt mọi người đều tập trung ở trên người Diệp Hiên, ánh mắt đều đầy kỳ dị, không biết Diệp Hiên là người phương nào mà lại làm cho Tử Vi Đế Quân coi trọng như vậy.
Đôi mắt Nam Hải Quan Âm hơi ngưng lại, một vệt kim quang xẹt qua đáy mắt, muốn xem thấu chân thân Diệp Hiên, nhưng một loại ba động cực kỳ quỷ dị cuộn trào ở quanh người Diệp Hiên, căn bản không thể để cho Nam Hải Quan Âm nhìn trộm được chân thân Diệp Hiên.
Đùa gì thế?
Ba trăm năm bế quan mặc dù tu vi Diệp Hiên không có tăng trưởng, nhưng lại từ kết hợp Nghịch Tiên Trận với mình, lĩnh ngộ bí pháp nguyên thần hư không đến cực hạn, mặc dù Nam Hải Quan Âm là Đại La Kim Tiên, làm sao có thể khám phá ra được chân thân của hắn?