Nam Hải Quan Âm chắp tay trước ngực tụng một tiếng Phật hiệu nói:
- Tử Vi đạo hữu, Đông Cực Đế Quân trước giết Dương Tiễn, sau giết La Hán của Linh Sơn tây phương ta, mặc dù hắn là Đế Quân Thiên Đình nhưng cũng cần cho chúng ta một cái giao phó, hy vọng Tử Vi đạo hữu tạm thời tránh lui.
Uy hiếp, uy hiếp trắng trợn.
Nam Hải Quan Âm tuy ngữ khí hiền lành, nhưng lại đang nói cho Tử Vi Đế Quân, chỉ bằng một mình ngươi còn không đảm bảo được cho Diệp Hiên, nếu như đắc tội Linh Sơn tây phương cùng Xiển giáo nhất mạch, đối với Tử Vi Đế Quân ngươi cũng không có bất kỳ tốt chỗ gì.
- Ha ha.
Bỗng nhiên, Tử Vi Đế Quân lên tiếng cười to, Tử Khí mênh mông cuồn cuộn vờn quanh ngoài cơ thể, Thái Hạo trong Tử Vi tinh thần càng đang ù ù chuyển động, Đại La tiên quang thông thiên động địa kéo liền trời đất.
- Truyện cười, bản đế tu luyện vô tận tuế nguyệt, cuối cùng được Đế Quân vị, ân sư càng là Địa Tiên chi tổ - Trấn Nguyên Đại Tiên, hôm nay bản đế muốn nhìn một chút xem, ai dám ra tay đối với hiền đệ này của ta?
Nhắc tới bốn chữ Trấn Nguyên Đại Tiên này, mọi người tại đây lập tức biến sắc, trong mắt đều xẹt qua sự kiêng kỵ.
Bởi vì... Này Trấn Nguyên đại tiên này tuyệt đối không phải phàm tục, chính là người xưng tôn làm tổ trong thiên địa nhân tam giới này, mặc dù là Thánh nhân cũng đều phải cho ba phần tình mọn, địa vị tu vi còn là chí cao vô thượng.
- Trẫm thụ mệnh vu thiên, chưởng đại quyền sinh sát, tam giới Diệp Hiên phạm tội thao thiên, đoạt đi Đông Cực Đế Quân, đánh vào lục đạo luân hồi chuyển thế vãng sinh.
Bỗng nhiên, Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng, đi nhanh đi tới phía Diệp Hiên, hắn đã không để bụng bất kỳ kẻ nào, càng không để bụng đến bất kỳ đạo thống gì, hiện tại điều duy nhất hắn muốn là giết chết Diệp Hiên, tuyệt đối không thể để cho Diệp Hiên mang Quảng Hàn tiên tử rời khỏi Thiên đình.
Hỏi thế gian tình là gì?
Đáp: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Ngọc Đế có thể vì Thiên Đế vị mà ẩn nhẫn, cũng có thể làm bộ ra dáng dấp mềm yếu vô năng, nhưng trên vấn đề Quảng Hàn tiên tử này, hắn tuyệt đối sẽ không có nửa bước lùi lại.
Tự cổ đến nay, tình ái là hại người nhất, cũng có thể triệt để bức đến điên một người, hiện tại Ngọc Đế chính là như vậy.
Hắn đã từng nhẫn nhịn Diệp Hiên, là bởi vì Diệp Hiên có Thánh nhân chú mục, càng có thể có thể là nhân vật chính trong Vô Lượng Lượng Kiếp, hắn một mạch tránh khỏi xảy ra xung đột.
Nhưng bây giờ Diệp Hiên lại đụng vào ranh giới cuối cùng của hắn, hắn đã không thể để bụng đến bất kỳ thứ gì, lòng chỉ muốn giết chết Diệp Hiên, không còn suy nghĩ nào khác.
Mặt mũi Nhìn Ngọc Đế dữ tợn vặn vẹo, sắc mặt Tử Vi Đế Quân cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng, mặc dù mình đã mang ân sư Trấn Nguyên đại tiên ra, nhưng cũng vẫn không có làm cho Ngọc Đế có chút cố kỵ.
- Tâm ý của huynh trưởng, tiểu đệ xin nhận, chỉ là chỉ bằng bọn họ muốn giữ ta lại, còn không có bản lãnh lớn như vậy.
Bỗng nhiên, không đợi Tử Vi Đế Quân có phản ứng, Diệp Hiên bước ra một bước, tám phương hư không vỡ nát hợp lại, La Thiên Kim Quang nhộn nhạo lăng tiêu, đã nghênh đón đến Ngọc Đế.
- Hiền đệ trở về.
- Diệp Hiên.
Sắc mặt Tử Vi Đế Quân đại biến, Quảng Hàn tiên tử mím chặt đôi môi, hai người hầu như đồng thời lên tiếng, nhưng lại vẫn chưa làm cho Diệp Hiên có nửa điểm dừng lại.
Quần tiên biến sắc, thiên địa tịch liêu.
Ngọc Đế cùng Diệp Hiên với trong hư không giằng co cùng một chỗ, một mùi thuốc súng nồng nặc dâng lên ở Lăng Tiêu điện, một hồi đại chiến không cách nào tưởng tượng cuối cùng cũng rồi sẽ xảy ra.
- Diệp Hiên, ngươi là đang tìm chết.
Ngọc Đế dữ tợn cười một tiếng... Thiên Đế Thần Kiếm bị hắn cầm ở trong tay, thiên đạo long khí bốc hơi, Đại La tiên quang hừng hực mà đáng sợ, sát cơ gắt gao tập trung lại Diệp Hiên.
- Muốn giết ta?
Diệp Hiên tàn độc cười lạnh nói:
- Hỏi qua Nghịch Tiên Trận đồ trong tay ta chưa?
- Biến.
Thét bể sơn hà, Thái Hạo đổ nát, mái tóc đen của Diệp Hiên cuồng loạn tung bay, Nghịch Tiên Trận đồ trong tay tỏa ánh hào quang, chỉ thấy Thái Hạo tinh không rũ xuống hàng tỉ tinh quang, trong nháy mắt đã bao phủ Lăng Tiêu Bảo Điện ở trong đó.
- Sinh tử bát môn, hóa tiên làm phàm.
Ùng ùng.
Tám đại cánh cửa tinh quang sinh ra trong hư không, triệt để khốn đốn Lăng Tiêu điện, làm cho quần tiên truyền đến những tiếng kinh hãi gần chết.
- Ta... Tu vi của ta? Chuyện này... Đây là trận pháp gì?
Quần tiên kinh hoảng thét đến chói tai, bởi vì tu vi của tất cả mọi người đều đang bị rút đi, tiên quang quanh người càng kịch liệt ba động, cũng để cho Lăng Tiêu điện như muốn hỏng.
- Chuyện này... Đây là trận pháp gì?
Quảng Thành Tử hơi biến sắc, tiên lực trong cơ thể giảm đi làm cho hắn khiếp sợ, càng nhanh chóng rời khỏi phạm vi Nghịch Tiên Trận, lúc này tu vi mới dần dần trở về, mà mấy vị Đại La Kim Tiên còn lại cũng là như hế.
Trên Lăng Tiêu điện, sắc mặt Ngọc Đế tái nhợt, bởi vì hắn đang thân ở trung tâm Nghịch Tiên Trận, khí tức quỷ dị không hiểu kia đnag áp bách đến hắn, càng làm cho tu vi của hắn đang kinh khủng hạ xuống.
Nhưng mặc dù Ngọc Đế đang ở giữa Nghịch Tiên Trận, cũng chưa làm cho hắn có ý muốn rút lui chút nào, bởi vì nếu như hắn lui, chẳng phải là vì chưa chiến đã bại?
- Tốt tốt tốt!
Ngọc Đế nói ra ba chữ tốt, lên tiếng cười gằn nói:
- Tốt thay cho một tên Diệp Hiên, tốt tay cho một Đông Cực Đế Quân, trách không được ngươi dám trọng hiện ở đây, thì ra có trận pháp nghịch thiên ở trong tay.