Keng keng keng!
Tru Thiên kích là trọng bảo sát phạt đệ nhất vạn cổ, trong đó ẩn chứa hung uy quỷ dị khó lường, mặc dù là Ngọc Đế nhưng cũng không dám tùy ý để cho Tru Thiên kích xâm thân, một kích vừa rồi Diệp Hiên đâm về phía mi tâm hắn kia, hắn nhìn như không bị thương chút nào, nhưng kỳ thực nguyên thần đều đã rung động, thiếu chút nữa thì đã bị Diệp Hiên đâm rách mi tâm mà chết.
Thiên đạo long thuật, hung quang sát phạt, Diệp Hiên tuy chỉ là La Thiên Kim Tiên, nhưng một thân chiến lực ở trong Nghịch Tiên Trận cũng không hề thua kém gì Đại La Kim Tiên, cũng cùng Ngọc Đế đánh khó hoà giải.
- Quảng Thành đạo hữu, mau mau trợ Ngọc Đế giúp một tay, cùng nhau giết Diệp Hiên, đại trận trong tay hắn có thể tự tan rã.
Lúc này chỉ có Quảng Thành Tử không có đối thủ, Chân Vũ Đế Quân cũng lập tức lên tiếng đối với nhắc nhở Quảng Thành Tử.
- Mau!
Không cần Chân Vũ Đế Quân nhắc nhở, Quảng Thành Tử đã đánh ra tiên pháp đại thuật, Phiên Thiên Ấn che trời che đất, mang theo Đại La tiên quang cực kỳ đáng sợ đập tới Diệp Hiên.
Keng!
Sắc mặt Diệp Hiên dữ tợn, một quyền đánh lui Ngọc Đế, trở tay một kích đem Phiên Thiên Ấn đánh ra, chỉ là mặt Diệp Hiên cũng trở nên có chút tái nhợt đi, khóe miệng mơ hồ có một vệt máu tràn ra.
Không được, vẫn là quá yếu, sâu trong nội tâm Diệp Hiên đang lên tiếng gầm nhẹ.
Chỉ một cú đánh, Diệp Hiên đã có thể cảm giác được được rồi, tu vi Quảng Thành Tử này quá mức đáng sợ, nếu như đơn độc đối phó người này hắn có thể ở thế bất bại, nhưng trước đó đã cùng Ngọc Đế công phạt lẫn nhau, đã tiêu hao quá nhiều tu vi của hắn.
Ngoại lực chung quy cũng chỉ là ngoại lực, chỉ có tu vi của mình mới là căn bản, Diệp Hiên làm sao không hiểu rõ đạo lý này.
Nếu như lúc này hắn chính là Đại La Kim Tiên, trong tay lại có Nghịch Tiên Trận, bốn vị Đại La Kim Tiên này nhất định sẽ bị hắn trấn áp rơi xuống, nhưng sự thực hắn chẳng qua cũng chỉ là La Thiên Kim Tiên, chiến đấu cùng bốn vị Đại La Kim Tiên tới mức như thế, đã là cực hạn của hắn.
Nếu không phải có Tử Vi Đế Quân cùng Sở Giang Vương vì hắn ngăn cản hai người, đối mặt với bốn vị Đại La Kim Tiên vây công, dù hắn có Nghịch Tiên Trận ở trong tay, cũng có thể nói lành ít dữ nhiều.
Tuy Diệp Hiên thầm hận tu vi mình nhỏ yếu, nhưng hắn cũng không biết, ở trong mắt quần tiên, Diệp Hiên hắn là yêu nghiệt vạn cổ, càng làm cho quần tiên sinh lòng kính nể cực lớn.
Thiên địa sơ khai, vạn vật nảy sinh, còn chưa từng nghe thấy La Thiên Kim Tiên nào có thể cùng Đại La Kim Tiên kịch chiến tới như thế, căn bản là chiến đấu hơn một đại cảnh giới... Chính là chuyện không thể xảy ra.
Chiến đấu với người hơn mình một đại cảnh giới, ở trong tam giới này mà nói cũng không phải một chuyện ly kỳ, nhưng Đại La Kim Tiên chính là một đường ranh giới, bước vào Đại La sẽ nắm giữ pháp tắc thiên địa, càng siêu thoát ra ngoài tam giới không ở trong ngũ hành, tu vi chênh lệch căn bản là cách một bức tường cao tới trời.
Nhưng hôm nay quần tiên lại nhìn thấy cái gì?
Đông Cực Đế Quân bất quá cũng chỉ là La Thiên Kim Tiên, mặc dù có nghịch thiên trận pháp ở trong tay, nhưng lại chính diện đối địch với hai vị Đại La, chuyện này làm cho quần tiên hoảng sợ tới cực điểm.
Lúc này, người lo lắng nhất không ai bằng Quảng Hàn tiên tử, nàng cắn lấy đôi môi nhỏ bé nhìn Diệp Hiên chiến đấu cùng hai vị Đại La, lại nhìn thấy khóe miệng Diệp Hiên tràn ra máu tươi, một tia âu lo hiện rõ trong mắt nàng.
- Khoa Phụ đại ca, ta....
Quảng Hàn tiên tử đau khổ, nhìn về phía Khoa Phụ khẩn cầu, bởi vì nàng biết, Khoa Phụ có chiến lực nghịch thiên, cũng chỉ có hắn mới có thể trợ giúp Diệp Hiên.
- Tiểu Nga, ngươi là thần nữ Vu Tộc ta, ngươi nên biết, ở trong đại chiến Vu Yêu, Vu Tộc ta tử thương hầu như không còn, cũng không phải chủ nhân trong trời đất này nữa, còn đây là các đại đạo thống phân tranh, đại ca cũng lực bất tòng tâm.
Khoa Phụ không dám nhìn thẳng mắt Quảng Hàn tiên tử, hắn sợ mình không đành lòng từ chối, cũng chỉ có thể lạnh nhạt lên tiếng, vấn đề mấu chốt nhất là, Khoa Phụ cũng có tư tâm của mình.
Quảng Hàn tiên tử chính là thần nữ Vu Tộc, nhưng lại yêu một Đế Quân nhân tộc, chuyện này nhất định không thể để cho hắn khoan nhượng, càng hy vọng Diệp Hiên chết trận ở đây, cũng có thể cho huynh đệ Đại Nghệ của hắn một cơ hội.
Cho nên, từ đầu đến cuối Khoa Phụ cũng không muốn trợ giúp Diệp Hiên, nếu không có Quảng Hàn tiên tử ở đây, có thể hắn đều sẽ trợ giúp Ngọc Đế giết chết Diệp Hiên mất rồi.
Tuy Khoa Phụ cảm thấy kinh dị với chiến lực Diệp Hiên, trong lòng càng rất yêu thích người này, nhưng cũng không có nghĩa hắn sẽ trợ giúp Diệp Hiên một tay.
Khoa Phụ từ chối làm cho Quảng Hàn tiên tử đau khổ, nhưng lại không có nói thêm gì, bởi vì nàng biết mình xác thực đang quá ép buộc hắn.
- Chết đi!
Quảng Thành Tử rống giận gào thét, Phiên Thiên Ấn khủng bố đè xuống, Ngọc Đế chém ra một kiếm, hai vị Đại La Kim Tiên liên thủ một kích, cũng cuối cùng làm cho chiến trường nghiêng về một phía.
Ầm!
Diệp Hiên bay ngược ra, hắn phun ra một ngụm máu tươi từ, sắc mặt Tử Vi Đế Quân đại biến, một kiếm đánh lui Chân Vũ Đế Quân, muốn chạy đến chỗ Diệp Hiên.
- Đối thủ của ngươi là ta, muốn cứu mạng của hắn, ngươi đúng là si tâm vọng tưởng.
Chân Vũ Đế Quân dữ tợn cười to, vừa sải bước ra trực tiếp ngăn chặn Tử Vi Đế Quân lại.
- Diệp Hiên!
Khuôn mặt tuyệt đẹp của Quảng Hàn tiên tử đã nhợt nhạt không còn một chút máu, nàng vội bắn nhanh đến chỗ Diệp Hiên, nhưng không đợi nàng đi tới, Ngọc Đế đã điên cuồng ngăn cản ở trước mặt của nàng.