- Ngươi tạm thời ở Kim Hà Động, bản chân nhân truyền cho ngươi chút pháp môn thần thông trước, nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ trong vòng ba ngày, bản chân nhân sẽ thu ngươi làm đồ đệ.
Ngọc Đỉnh chân nhân suy nghĩ một lúc, bắt đầu sinh ra ý muốn thu đồ đệ, nhưng nếu như trực tiếp thu nhận Ngũ sắc Khổng Tước, cũng quá mức tùy ý, vẫn phải khảo nghiệm tư chất đối phương một chút.
- Đồ nhi đa tạ sư tôn thu nhận.
Ngũ sắc Khổng Tước cảm động đến rơi nước mắt, không ngừng cúi đầu bái lạy Ngọc Đỉnh chân nhân, Ngọc Đỉnh chân nhân mỉm cười vui vẻ tiếp thu đại lễ của đối phương.
Cứ như vậy, Ngũ sắc Khổng Tước ở lại Kim Hà Động, Ngọc Đỉnh chân nhân càng truyền thụ một chút pháp quyết thần thông, cuộc sống ngày ngày trôi qua, Ngọc Đỉnh chân nhân hoảng sợ phát hiện, tư chất của Ngũ sắc Khổng Tước rất nghịch thiên.
Tiên pháp đạo thuật, vừa chạm vào tức đã thông, điểm trọng yếu của pháp quyết, hạ bút thành văn, dù cho Ngọc Đỉnh chân nhân truyền thụ loại thuật pháp gì, Ngũ sắc Khổng Tước đều có thể ở trong một ngày thi triển ra, điều này làm cho Ngọc Đỉnh chân nhân vui mừng không thôi.
Nếu như nói Dương Tiễn chính là kỳ tài ngút trời, như vậy tư chất của Ngũ sắc Khổng Tước nhất định là chưa từng có, Ngọc Đỉnh chân nhân cho rằng trời xanh có mắt, đưa tới cho hắn một đồ nhi tư chất nghịch thiên.
Ngũ sắc Khổng Tước cuối cùng cúi lạy bái Ngọc Đỉnh chân nhân làm sư phụ, thầy trò hai người mỗi ngày tu luyện tiên pháp, Khổng Ly càng vô cùng hiếu thuận, chọc cho Ngọc Đỉnh chân nhân thoải mái cười to, ngay cả Huyền Công đều đã truyền thụ cho Khổng Ly.
Mười năm trôi qua.
Mười năm sớm chiều ở chung, Ngọc Đỉnh chân nhân đã hoàn toàn hồi phục khỏi bi thương từ cái chết của Dương Tiễn, mỗi ngày ngoại trừ chỉ điểm Khổng Ly tu luyện, càng đạp khắp núi đồng sông ngòi ngắt lấy linh dược để tăng tiến tu vi.
Mà Khổng Ly cũng chưa làm cho Ngọc Đỉnh thất vọng, trong mười năm đã từ cảnh giới Thiên tiên bước vào Thái Ất Huyền Tiên, tốc độ tu luyện kinh khủng này làm cho Ngọc Đỉnh chân nhân cười toe toét.
Ngọc Đỉnh chân nhân tin tưởng, không rđếna ba nghìn năm, vị đồ nhi này của mình sẽ có thể bước vào La Thiên cảnh, đến lúc đó thì trong thiên địa sẽ lần nữa hội xuất hiện một vị chiến thần tam giới, cũng sẽ để cho chúng sinh tam giới biết, Ngọc Đỉnh hắn lại lần nữa bồi dưỡng được một nhân vật kinh thiên động địa.
Ban đầu, Ngọc Đỉnh chân nhân còn có chút phòng bị Khổng Ly, nhưng mười năm trôi qua, sự phòng bị này đã biến mất, mà Khổng Ly cũng rất hiểu chuyện, sớm chiều làm bạn ở bên cạnh Ngọc Đỉnh chân nhân, làm cho Ngọc Đỉnh chân nhân lần nữa cảm nhận được tình thầy trò ngày xưa.
- Đồ nhi, hôm nay vi sư muốn bế quan khu trừ lực lượng Thiên Ma trong nguyên thần, không thể chịu bất kỳ quấy rầy nào, nếu không sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Ngọc Đỉnh chân nhân ngồi trong tiên tuyền, cực kỳ trịnh trọng dặn dò Khổng Ly.
- Sư tôn yên tâm, có đồ nhi hộ pháp cho ngài, người nào cũng sẽ không quấy rầy được đến ngài.
Khổng Ly khom người cúi đầu, chỉ là hắn ánh mắt hắn lại lặng yên xẹt qua một tia thâm độc tàn nhẫn, chớp mắt đã biến mất.
- Chẳng biết tại sao, đã nhiều ngày vi sư luôn cảm giác sợ hết hồn hết vía, giống như sẽ xảy ra một ít chuyện không tốt.
Đại La Kim Tiên dù sao cũng là Đại La Kim Tiên, đã có thể thăm dò đến một tia Thiên Cơ, Ngọc Đỉnh chân nhân nhíu mày, không ngừng thôi toán Thiên Cơ, nhưng lại không có được bất kỳ đáp án gì.
- Sư tôn đa tâm rồi, ngài là một trong Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, càng là đệ tử đời đầu của Xiển giáo, nào có người nào dám vuốt râu hùm của ngài, huống hồ có đồ nhi hộ pháp cho ngài, ngài có thể an tâm bế quan.
Khổng Ly mỉm cười nói.
- Ừm.
Ngọc Đỉnh chân nhân chậm rãi gật đầu... Thở dài nói:
- Xem ra là vi sư đa tâm.
Ông.
Đại La tiên quang nhộn nhạo, Ngọc Đỉnh chân nhân đánh ra một đạo cấm chế, bao phủ hắn và tiên tuyền trong đó, hắn không ngừng vận chuyển Huyền Công, tự mình cũng bước vào trong nhập định.
Tiên quang bốc hơi, sắc mặt nhăn nhó, trong cấm chế, chỗ mi tâm Ngọc Đỉnh chân nhân liên tục xẹt qua một luồng hắc khí, hiển nhiên, hắn đang khu trừ lực lượng Thiên Ma sau cùng trong nguyên thần.
Ngoài cấm chế, nụ cười trên mặt Khổng Ly không còn nữa, dung nhan tuấn tú có chút vặn vẹo, đôi mắt nhìn về phía Ngọc Đỉnh chân nhân càng là hiện ra một tia cực kỳ tàn nhẫn.
Thời gian một chút xíu đang trôi qua, ánh mặt trời mọc lên từ phía đông rồi lại lặng xuống đến phía tây, đấu chuyển tinh di, nhật nguyệt giao thế, ba ngày ba đêm trôi qua, Khổng Ly ngồi xếp bằng ở đó cuối cùng cũng đứng dậy.
Đạp —— đạp —— đạp.
Khổng Ly bước chậm đi đến bên cạnh tiên tuyền, đạm mạc mà vô tình nhìn Ngọc Đỉnh chân nhân trong tiên tuyền, âm thanh trầm thấp vang lên trong Kim Hà Động.
- Ngọc Đỉnh ơi Ngọc Đỉnh, ngươi thật đúng là quá ngu ngốc, hôm nay nuốt tu vi đạo quả của ngươi, đánh ngươi hồn phi phách tán mà chết, cũng coi như kết thúc ân oán giữa ngươi và ta.
Ùng ùng.
Khổng Ly vỗ ra một chưởng, hắn nào phải Thái Ất Huyền Tiên gì, La Thiên kim quang đáng sợ bắn ra, giữa hư không hiện ra Nghịch Tiên Trận đồ, trong nháy mắt trấn áp Ngọc Đỉnh chân nhân ở giữa tiên tuyền.
- A!
Ngọc Đỉnh chân nhân bỗng nhiên mở mắt, cơ thể của hắn bất chợt run rẩy, sắc mặt đỏ ửng lúc đầu đã biến thành xanh tím vặn vẹo, gân xanh dưới da nhúc nhích như giòi bọ, để người ta nhìn thấy sẽ cảm thấy vô cùng đáng sợ.
Nghịch Tiên Trận đồ gọt tu vi, La Thiên Kim Quang trấn áp, vấn đề mấu chốt nhất là Ngọc Đỉnh chân nhân đang ở sâu trong nhập định, căn bản à không được phép bị người ngoài quấy rối, bị đại kiếp này dẫn đến trạng thái tẩu hỏa nhập ma.
- Đồ nhi!