- Muốn chết!
Ánh mắt Diệp Hiên thâm độc, một nụ cười tàn khốc hiện lên, cũng không thấy hắn có uy thế gì, chẳng qua bước ra một bước, không gian nơi này đều tan biến vặn vẹo.
Ùng ùng!
Sơn hà nổ nát vụn, trời long đất lở, một đạo quyền mang phá toái cổ kim, xỏ xuyên qua thời không, giống như từ trong hỗn độn xa xôi không biết mà đến, phóng lớn ở trong mắt Xích Viêm Thiên Thi, căn bản không để cho hắn cơ hội tránh né.
Ầm!
Một quyền, chỉ một quyền, không ai có thể thấy rõ ràng quỹ tích một quyền này, nhưng một quyền này của Diệp Hiên lại xuyên qua lồng ngực Xích Viêm Thiên Thi, càng băng diệt phần thiên yêu hỏa thiêu đốt quanh thân hắn.
Phốc!
Đôi mắt Xích Viêm Thiên Thi phóng to, yêu huyết lan tràn, nhưng chuyện để cho hắn cảm thấy kinh hoảng là, hắn trơ mắt nhìn Diệp Hiên tàn khốc nhe răng cười nhìn hắn, càng hắn lấy ra một trái tim dầm dề máu từ trong lồng ngực mình.
- A!
Xích Viêm Thiên Thi thét chói tai, âm thanh dường như muốn đâm thủng bầu trời, hắn gắt gao che ngực mình, run rẩy mà sợ hãi nhìn Diệp Hiên, nhưng một màn kế tiếp, lại làm cho hắn run sợ, đôi mắt đều trở nên tan rã.
Ầm!
Bàn tay Diệp Hiên máu me đầm đìa, một quả tim yêu màu đen bị hắn nắm trong tay, khi bàn tay Diệp Hiên co lại, trong ánh mắt kinh sợ của bầy yêu, yêu tâm của Xích Viêm Thiên Thi trực tiếp bị Diệp Hiên vồ nát.
Yêu huyết bay tán loạn, thê diễm mỹ lệ, cảnh tượng kinh khủng lại làm cho phương thiên địa này tĩnh mịch tột cùng.
Đơn giản, thô bạo, tàn khốc, hung ác.
Không cách nào tưởng tượng, càng không cách nào hình dung, bầy yêu yên lặng tĩnh mịch, có người tâm trí nhỏ yếu đã run sợ hai chân, như một bãi bùn nhão mà xụi xuống trên mặt đất, hiển nhiên là bị Diệp Hiên làm cho kinh sợ.
Đạp —— đạp —— đạp.
Diệp Hiên bước chậm đi về phía trước, theo mỗi một bước hắn bước ra, Thông Thiên Phong đều ầm vang nổ vang, quần sơn vô tận cuồng bạo rung động ngay dưới chân.
Vô pháp vô thiên, hung tàn độc ác, Diệp Hiên bước chậm đi tới trước người Xích Viêm Thiên Thi, hắn chậm rãi nâng bàn tay trong suốt như ngọc lên, bỗng nhiên vỗ xuống.
Ầm!
Không thể phản kháng... Cũng không có sức phản kháng, chỉ thấy Xích Viêm Thiên Thi trực tiếp bị tát lăn trên mặt đất, thân thể như kim cương đổ bê tông kia đều rạn nứt, gương mặt cũng sụp đổ, yêu huyết đen nhánh không ngừng phun ra, cực kỳ đáng thương.
Ầm!
Diệp Hiên đánh ra thêm một quyền, xương sống lưng Xích Viêm Thiên Thi sụp đổ, nửa người đều bị đập vào trong đất, yêu huyết đen nhánh phun ra trên khắp cơ thể, không đành lòng nhìn thẳng.
Rầm rầm rầm.
Diệp Hiên tàn khốc nhe răng cười, cứ như vậy từng quyền từng quyền đánh vào trên đầu Xích Viêm Thiên Thi, trên nắm đấm nhuộm đầy máu đen, nhưng hắn giống như làm không biết mệt, cứ như đang hưởng thụ một loại vui vẻ khi hành hạ nguời ta đến chết.
Một màn như thế khiến bầy yêu kinh hoảng, tám đại Yêu Vương run sợ quan sát, Bạch Cốt Tinh cùng Thôn Thiên Cáp Mô càng là như rơi vào mộng cảnh, nhất định không thể tin được vào tất cả những gì mình đang nhìn thấy.
Xích Viêm Thiên Thi, La Thiên đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đã có thể bước vào Đại La.
Vấn đề mấu chốt nhất là, Xích Viêm Thiên Thi chính là do thiên địa hỏa tinh dựng dục mà thành, phần thiên yêu hỏa trong cơ thể có thể so với Tam Vị Chân Hỏa, mặc dù Đại La Kim Tiên cũng không dám tùy ý động tới.
Hơn nữa, Xích Viêm Thiên Thi mặc dù chỉ là La Thiên đỉnh phong, nhưng hắn đã ngưng tụ ra Hạn Bạt lực, lực lượng bản nguyên càng vô cùng kinh khủng, mặc dù đối mặt với Đại La Kim Tiên, hắn không phải là đối thủ, nhưng cũng có bản lĩnh chạy trốn.
Nhưng bây giờ bọn họ lại đang nhìn thấy cái gì?
Đường đường là Xích Viêm Thiên Thi mà lại không địch lại Diệp Hiên, bị đối phương hành hạ đến chết, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, Bạch Cốt Tinh cùng Thôn Thiên Cáp Mô đều không thể tin được.
Kỳ thực, dù cho Thôn Thiên Cáp Mô cũng tốt, hay là Bạch Cốt Tinh cũng được, coi như tám đại Yêu Vương cũng không biết, Diệp Hiên cũng không phải La Thiên đỉnh phong gì đó, thời khắc này cảnh giới tu vi của hắn đang cực kỳ huyền ảo.
Bởi vì Diệp Hiên đã sơ bộ đạp trên con đường lấy lực chứng đạo, càng là ngưng tụ ra cửu chuyển Đại La Kim Đan, sau khi cửu chuyển Đại La Kim Đan viên mãn, hắn có thể đi vào cảnh giới Đại La, mà khi đó Diệp Hiên sẽ là nhân vật cực kỳ đáng sợ.
Tuy nhiên, hiện tại Diệp Hiên còn không có bước vào Đại La, nhưng là cửu chuyển Đại La Kim Đan đã ngưng hình sơ bộ, chiến lực của hắn căn bản không thể nói rõ hết, chỉ là một Xích Viêm Thiên Thi thì làm sao có thể là đối thủ?
Phong thiên khốn địa, giơ tay trấn trời, nhìn như mỗi một quyền Diệp Hiên đánh ra trông hung ác tàn nhẫn, nhưng trong đó lại ẩn chứa pháp và đạo của hắn, đã sớm phong cấm tu vi Xích Viêm Thiên Thi, đừng nói phản kháng, cho dù muốn thoát khỏi nơi đây căn bản đều không thể.
- Tha... Tha mạng... Tha mạng....
Xích Viêm Thiên Thi run sợ cầu xin tha thứ, một nữa đầu hắn đều bị Diệp Hiên đập nổ nát, âm thanh đều lộ vẻ cực kỳ suy yếu, nếu không phải hắn là thiên địa hỏa tinh dựng dục mà thành, loại giết chóc kinh khủng này của Diệp Hiên sớm đã làm cho hắn hồn phi phách tán mà chết.
Người, cũng không muốn chết, yêu cũng không ngoại lệ.
Xích Viêm Thiên Thi chỉ thiếu chút nữa đã có thể bước vào Đại La, hắn làm sao muốn chết, cũng chỉ có thể hèn mọn cầu xin Diệp Hiên.
Một tay Diệp Hiên níu lấy đầu tóc của Xích Viêm Thiên Thi, hung hăng lôi hắn lên khỏi mặt đất, sau đó giống như ném rác, ném trên mặt đất, bàn chân to lớn bỗng nhiên giẫm đạp ở trên đầu dùng sức nghiền nát, làm cho Xích Viêm Thiên Thi kêu thảm.