Hỏa Nha đạo nhân nói xong, nhìn về phía Chúc Long Vương nói:.
- Chúc Long lão đệ, ngươi và ta giao hữu nhau nhiều năm... Ngươi nên biết Ứng Long đại ca là loại nhân vật nào, nể tình ngươi và ta nhiều năm tình nghĩa, chỉ cần ngươi bây giờ bỏ gian tà theo chính nghĩa, Ứng Long đại ca tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
Lúc này, Chúc Long Vương âm tình bất định, hắn tự nhiên thấy tình thế đang rất bất lợi với Diệp Hiên, hơn nữa trước đó hắn đắc tội qua Diệp Hiên, tự nhiên động tâm khi nghe Ứng Long Vương mời chào.
- Tiểu đệ bái kiến Ứng Long đại ca.
Chúc Long Vương là một cây cỏ đầu tường, gió thổi hướng cái nào sẽ ngã hướng đó, hắn cũng sẽ không trung tâm với Diệp Hiên, xem rõ ràng tình thế trước mắt, tự nhiên muốn tuyển chọn phe nào có lợi cho hắn.
- Ha ha, Tốt tốt tốt.
Ứng Long Vương cất tiếng cười to, trong mắt xuất hiện vẻ đắc ý, nói:.
- Vẫn là Chúc Long lão đệ hiểu rõ, huynh đệ nguyện ý bái ta là đại ca, ta làm đại ca đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Chúc Long Vương bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Ứng Long Vương, khom người cúi đầu nói:.
- Đại ca, Khổng Ly ức hiếp tiểu đệ đã lâu, tiểu đệ sớm bất mãn hắn, không biết sao tu vi của người này quỷ dị, tiểu đệ căn bản không phải đối thủ của hắn, nếu không phải hôm nay đại ca cứu ta, tiểu đệ còn không biết sẽ bị Khổng Ly tiểu nhi nô dịch bao lâu.
Vô liêm sỉ, không cần mặt mũi, đây chính là bản tính của Chúc Long Vương.
- Chúc Long, ngươi dám phản bội đại ca?
Thanh Khâu Vương lên tiếng, giận đến đỏ mặt.
- Tiểu muội, Khổng Ly cực kỳ bá đạo, từ hắn tới Thông Thiên Lĩnh đã một mạch ức hiếp chúng ta, hôm nay Ứng Long đại ca ở đây, chính là thời điểm ta rời khỏi hắn, tiểu muội ngươi còn không mau mau qua đây bái kiến Ứng Long đại ca?
Chúc Long Vương hơi trách cứ.
Nghe lời Chúc Long Vương, sắc mặt Thanh Khâu Vương biến ảo, nội tâm cực kỳ giãy dụa, nhưng vẫn do dự bất định, không biết có nên phản bội Diệp Hiên.
- Hắn gọi ngươi qua kìa.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên mỉm cười, giọng nói rất bình tĩnh.
Nghe Diệp Hiên nói, Thanh Khâu Vương thông suốt, nàng nhìn thấy khinh miệt trong mắt Diệp Hiên, sắc mặt nhất định, trong đầu hiện ra hình ảnh Huyết Thần Vương thảm bại.
Thanh Khâu Vương kiên định, đôi mắt có chút điên cuồng, bởi vì nàng thủy chung nhìn không thấu Diệp Hiên, mà năm đó Huyết Thần Vương bại rất khó hiểu, nhưng cuối cùng lại biến mất ở trong trời đất, điều này cũng làm cho nàng rất hiếu kỳ về Diệp Hiên, trong lòng càng kính nể.
- Tiểu muội tuyệt đối sẽ không phản bội đại ca, hôm nay nguyện cùng đại ca đồng sinh cộng tử.
Thanh Khâu Vương cúi đầu, ánh mắt rối loạn bình tĩnh trở lại, trực tiếp đứng ở sau lưng Diệp Hiên, trên khuôn mặt không bất kỳ do dự nào.
- Tiểu muội, ngươi điên sao?
Một màn như thế làm cho Chúc Long Vương biến sắc, lớn tiếng mắng Thanh Khâu Vương, hành vi ngu xuẩn của Thanh Khâu Vương làm cho hắn bị kích động, cũng không hiểu rõ Thanh Khâu Vương vì sao ngu xuẩn như thế, thế mà chọn đứng ở Diệp Hiên bên này.
- Thôn Thiên Cáp Mô, ý của ngươi thế nào?
Diệp Hiên đạm mạc hỏi.
Lúc này, hai mắt Thôn Thiên Cáp Mô hơi loạn, khí tức hỗn loạn, Chúc Long Vương chọn phản bội, Thanh Khâu Vương vẫn theo Diệp Hiên, điều này cũng làm cho hắn do dự, khi hắn nhìn thấy Thanh Khâu Vương không ngừng ra hiệu bằng ánh mắt cho hắn, Thôn Thiên Cáp Mô cắn răng, cuối cùng quyết định.
- Đại ca nói giỡn, tiểu đệ một mực trung thành với đại ca, chẳng bao giờ nghĩ tới phản bội đại ca, hôm nay người nào nếu muốn đối địch với đại ca, dù tiểu đệ hồn phi phách tán mà chết, cũng sẽ cùng đại ca kề vai chiến đấu.
Thôn Thiên Cáp Mô khom người cúi đầu, âm thanh như đinh đóng cột.
Kỳ thực, Thôn Thiên Cáp Mô thật muốn đầu nhập vào Ứng Long Vương, cũng đã dự định làm như thế, chẳng qua nhìn thái độ của Thanh Khâu Vương, hắn trực tiếp phủ định quyết định.
Thanh Khâu Vương là ai?
Một nữ tử cực kỳ thông tuệ, nàng chọn đứng ở bên Diệp Hiên, tất nhiên có đạo lý của nàng, mà tâm trí lòng dạ của Chúc Long Vương và Thanh Khâu Vương còn kém quá xa.
Thôn Thiên Cáp Mô tự nhận hắn không được thông tuệ, nhưng hắn cực kỳ tin tưởng Thanh Khâu Vương sẽ không hại mình, đây là nguyên nhân chính hắn đứng về phía Diệp Hiên.
Huống chi Thanh Khâu Vương một mực ra hiệu bằng ánh mắt cho hắn, hiển nhiên vị đại ca này của mình tuyệt không phải đơn giản.
Ầm!
Tiến nổ kình thiên, nước gợn rung chuyển, chỉ thấy Ứng Long Vương tung một chưởng vỗ nát cái bàn trước người, đôi mắt nhìn ba người Diệp Hiên xuất hiện sát cơ.
- Bản vương đã cho hai người các ngươi cơ hội, các ngươi đã không biết quý trọng, đừng trách bản vương tâm ngoan thủ lạt.
- Giết bọn họ.
Ứng Long Vương vung tay, mười hai vị La Thiên Yêu Vương dữ tợn cười một tiếng, quanh thân xuất hiện yêu quang đáng sợ, mơ hồ bao vây ba người Diệp Hiên, sắc mặt Chúc Long Vương biến ảo mấy lần lại không có ra tay, ngược lại rút lui mấy bước, hơi lộ ra khẩn trương nhìn chăm chú Diệp Hiên.
Phản bội Diệp Hiên để cho Chúc Long Vương càng cẩn thận, hắn rất sợ Diệp Hiên bạo khởi ra tay đánh giết hắn tại đây.
Đáng tiếc, Diệp Hiên từ đầu đến cuối đều không nhìn Chúc Long Vương, đưa mắt nhìn các Yêu Vương ở xung quanh một lượt, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía hai người Thôn Thiên Cáp Mô, quỷ dị nói:.
- Người ta muốn giết đại ca các ngươi, thân là huynh đệ tiểu muội của đại ca, hai người ngươi cho rằng nên làm cái gì bây giờ?
- Chỉ là mười hai Yêu Vương, tiểu đệ một người là đủ, đại ca an tâm quan sát là được.
Thôn Thiên Cáp Mô rống to, miệng rộng đáng sợ nứt ra, trực tiếp hóa thành vạn trượng, âm quang cực kỳ đáng sợ lan tràn, mang theo uy năng không cách nào tưởng tượng cuốn tới mười hai vị Yêu Vương.