Đại La Kim Tiên có ba đường ranh giới.
Đường ranh giới thứ nhất chính là Đại La nhất trọng thiên đến Đại La tam trọng thiên, đây cũng là sơ bộ bước vào Đại La cảnh.
Đường ranh giới thứ hai chính là Đại La tứ trọng thiên đến Đại La lục trọng thiên, Diệp Hiên suy đoán Ngọc Đế ở vào cảnh giới này, mà năm đó chiến một trận ở Thiên Đình, hắn bây giờ nghĩ lại mới phát hiện, Ngọc Đế có thể cũng không bại lộ toàn bộ tu vi của hắn.
Đường ranh giới thứ ba, Đại La thất trọng thiên đến Đại La cửu trọng thiên, cái kia đã là tồn tại xưng làm tổ, tuyệt đối không phải Diệp Hiên có thể tưởng tượng.
Sơ bộ tu thành Đại La Tiên Thể, Diệp Hiên vạn phần khẳng định, dưới Đại La tam trọng thiên tuyệt đối không ai là đối thủ của hắn.
Diệp Hiên cũng biết, hắn chỉ có tu luyện Cửu Chuyển Đại La pháp viên mãn, một lần hành động phá vỡ vào Đại La cảnh, cái này mới có nội tình lăn lộn ở trong thiên địa, cũng mới có thể giẫm Ngọc Đế ở dưới chân, đoạt Thiên Đế vị của hắn, mà đây cũng là dã tâm lớn nhất của Diệp Hiên, càng là nguyên nhân hắn ẩn nhẫn ở Bắc Câu Lô Châu.
Ba ngày ba đêm trôi qua, Diệp Hiên rốt cục bình phục tâm tình, chưởng chỉ phất qua khoảng không, thanh đồng kinh thư xuất hiện trong hư không.
Thanh đồng kinh thư, phong cách cổ xưa nặng nề, nhiều hơn một tờ kinh văn khắc ghi tiểu đỉnh thần bí, đang nở rộ một loại khí tức tối nghĩa không rõ, càng làm cho Diệp Hiên có một loại cảm giác cực kỳ thân thiết.
Ông!
Thanh đồng kinh thư tới tay, Diệp Hiên ngưng thần quan sát tờ kinh văn nhiều thêm, mấy chục giây trôi qua, trên trang kinh văn này ngoại trừ tiểu đỉnh thần bí, vẫn chưa có bất kỳ văn tự ghi chép gì trong đó.
Tay Diệp Hiên vỗ xuống kinh văn, nhíu mày, Bất Tử Tiên Kinh vận chuyển trong cơ thể, lực lượng bản thân không ngừng rưới vào trong kinh văn.
Ầm!
Chợt, chuyện quỷ dị xuất hiện.
Đôi mắt Diệp Hiên dại ra, nguyên thần trong nháy mắt dung nhập vào trong kinh văn, cả người cũng đứng dại ra trên mặt đất, không chút tiếng động truyền đến.
...
Tám phương hư không, hỗn độn lượn lờ.
Đây là một mảnh không gian diện tích vô ngần, phân không được rõ ràng Đông Tây Nam Bắc, cũng không có có khái niệm thời gian, khí tức u ám tràn đầy trong vùng không gian, mang đến một loại cảm giác thần bí.
Một đỉnh cổ màu đồng xanh chìm nổi ở trong hư không, xung quanh thân đỉnh bị hắc quang nở rộ, và từng chùm tia sáng hỗn độn quấn quanh, làm cho người liếc nhìn thôi đã linh hồn đều rung động.
Diệp Hiên ngơ ngác nhìn cổ đỉnh phía trước, bên tai truyền đến âm thanh hô hoán như có như không, đôn đốc Diệp Hiên đến gần thanh đồng cổ đỉnh.
Đông đông đông.
Theo Diệp Hiên bước tới, Thanh Đồng cổ đỉnh ông ông luân chuyển, hắc ám ánh sáng quanh thân cũng phát ra hừng hực, cho đến Diệp Hiên đi tới trước cổ đỉnh, hắn nâng bàn tay run rẩy đặt lên thân đỉnh, biến hóa cực kỳ kinh người theo đó xuất hiện.
Xích xích xích!
Thanh đồng cổ đỉnh sáng lên, đây là một loại ánh sáng hắc ám vô biên, từng văn tự tượng hình nhảy ra theo thân đỉnh, hóa thành một phần kinh văn cực kỳ huyền ảo ở trước người Diệp Hiên.
Vào thời khắc này, Diệp Hiên thông suốt tỉnh dậy, gắt gao nhìn chằm chằm kinh văn hắc ám trước mắt, cả người đắm chìm trong kinh văn.
Diệp Hiên cũng không nhận ra những văn tự tượng hình này, bởi vì văn tự căn bản không thuộc về tam giới... Chỉ là hắn lại có thể xem hiểu kinh văn, giống như đây là thiên phú bẩm sinh.
- Kiếp tiên biến?
Không biết trôi qua bao nhiêu, khi Diệp Hiên đôi mắt tập trung, trong miệng lẩm bẩm tự nói, thiên kinh văn hắc ám trước mắt dung nhập vào trong nguyên thần hắn, thanh đồng cổ đỉnh cũng khôi phục bình thường, lần nữa luân chuyển ở trong hư vô.
Hô!
Diệp Hiên lùi lại ba bước, nguyên thần đang hỗn loạn, hiển nhiên kinh văn làm cho hắn kinh hãi gần chết, cả người cũng rơi vào trong trạng thái không thể tự kềm chế.
Kiếp Tiên thuật!
Kiếp tiên biến!
Tuy trong đó chỉ chênh lệch một chữ, như nội dung rất khác nhau, kinh văn màu đen để hô hấp của Diệp Hiên nặng nề, chậm chạp chưa phục hồi tinh thần.
Nếu như nói Kiếp Tiên thuật là thôn phệ tu vi đạo quả của người khác để tăng tiến tu vi bản thân, như vậy Kiếp Tiên Biến càng kinh khủng, để Diệp Hiên không thể tin được là trong trời đất này lại còn có nghịch thiên chi pháp như thế này.
…
Kiếp Tiên Biến, trọng điểm ở chữ biến.
Đạo gia có Thiên Cương Tam Thập Lục Biến Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, nhưng đều là một loại tiên pháp đại thuật, có thể biến hóa thành thế gian vạn vật, cho thấy uy năng lớn lao.
Kiếp Tiên Biến không giống, bởi vì Kiếp Tiên Biến cũng không phải thuật biến hóa, mà là một loại phương pháp đấu chiến.
Cái gì gọi là đấu chiến chi pháp?
Tên như ý nghĩa, đấu chiến chi pháp chính là một loại biểu hiện chiến lực, càng là một loại đại thuật đánh giết, Kiếp Tiên Biến có thể để cho tu luyện giả ở trong vòng một giờ tăng vọt tu vi, có thể chiến đấu với địch nhân hơn bản thân một cảnh giới.
Chớ xem thường một cảnh giới này, phải biết rằng ở trong Đại La Kim Tiên, mỗi một trọng cảnh giới chênh lệch đều là cách biệt thiên địa.
Trong trận chiến ở Thiên Đình lúc trước, Chân Vũ Đãng Ma Đế Quân chính là Đại La nhị trọng thiên, nhưng đối mặt Tử Vi Đế Quân, mới đi vào Đại La tam trọng thiên lại rất kiêng kỵ.
Thời điểm trước đây Diệp Hiên giết chết Ngọc Đỉnh chân nhân cũng là ngủ đông mười năm được đối phương tín nhiệm, mới thừa dịp Ngọc Đỉnh chân nhân bế quan chữa thương một lần hành động giết chết.
Mà Ngọc Đỉnh chân nhân chính là Đại La nhị trọng thiên, Diệp Hiên cũng không có nắm chắc chính diện đối địch này người, từ đây cũng có thể nhìn ra mỗi một trọng chênh lệch của Đại La Kim Tiên kinh khủng đến cỡ nào.
Vì sao nói Kiếp Tiên Biến chính là công pháp nghịch thiên?